Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 428

Nói đến cùng, Hà Uyển và Du Tam cũng không có gì sai, hai người chưa từng bởi vì ‘ thích ’ liền tạo thành gánh nặng cho Trình Khanh, trái lại là Trình Khanh ngượng ngùng.

Hà Uyển cười cười.

Trình Khanh nói như vậy, vừa lúc chứng minh Trình Khanh có thể hiểu nàng.

Cứ như vậy, còn muốn nàng hoàn toàn quên Trình Khanh?

Hà Uyển cho rằng chính mình đã tiêu tan, sau đó mới phát hiện kia đều là lừa mình dối người.

Nàng không nhịn được hỏi Trình Khanh: "Ngươi sẽ cùng tiểu nương tử chính mình thích ở bên nhau sao? Nếu trước kia có chướng ngại ngăn cản ngươi, hiện tại hết thảy chướng ngại đều đã bị ngươi thanh trừ đi."

Trạng Nguyên lang Lục Nguyên Cập Đệ, dù có là công chúa cũng có thể cưới.

Trình Khanh lắc đầu, "Xin lỗi, ta trước đó đã lừa ngươi, bởi vì Hà lão viên ngoại đã giúp ta rất nhiều, ta không thể cưới ngươi, cho nên lừa ngươi rằng ta đã có một người ái mộ, kỳ thật cũng không có…… Ta chỉ không nghĩ cưới thê tử, hiện tại không nghĩ cưới, khả năng về sau cũng không nghĩ cưới, Hà tiểu thư, việc này cùng ngươi không quan hệ, là do ta."

Hà Uyển sửng sốt.

Lừa nàng?

Tuy rằng đã sớm đoán đến loại khả năng này, không nghĩ tới Trình Khanh sẽ nói thật!

Hà Uyển vốn dĩ muốn hỏi vì sao, nếu không có tiểu nương tử mình thích, vì sao không thể thử ở bên nàng.

Nhìn biểu tình Trình Khanh, Hà Uyển bỗng nhiên có chút hiểu ra.

Nào có nhiều vì sao như vậy nha!

Không nghĩ cưới nàng, chính là không nghĩ cưới nàng.

Trình Khanh soạn ra lý do ‘ có người trong lòng ’, là muốn lưu mặt mũi cho nàng.

Nếu ngay cả chính mình đều cảm thấy kinh thương so với gả chồng thú vị hơn, vì sao Trình Khanh liền thế nào cũng phải cưới thê tử sinh con?

Hà Uyển vừa muốn khóc vừa muốn cười.

Trình Khanh luôn ngoài dự đoán của mọi người như vậy!

"…… Cảm ơn."

Hà Uyển cảm ơn Trình Khanh là nói thật, làm quãng đời còn lại của nàng không cần phải đi phân cao thấp cùng một "người trong lòng", cũng cảm ơn Trình Khanh tôn trọng nàng, không có tiếp tục nói dối lừa nàng, nàng cũng không phải tiểu nương tử khuê trung yếu ớt, đủ để thừa nhận bất luận lời nói thật nào!

Hà Uyển cảm thấy lúc này chính mình mới chân chính tiêu tan, nàng và Trình Khanh có lẽ có thể làm bằng hữu thật sự.

Hà lão viên ngoại xa xa nhìn, liên tiếp thở dài.

Aizzz, xem ra Uyển nương và Trình Khanh là thật không được.

Lão viên ngoại không nhất định phải gả cháu gái cho gia đình phú quý, là tìm tới tìm lui, chỉ có Trình Khanh có thể tin nhất.

Nếu Trình Khanh cưới Uyển nương, lão đông tây như ông là có thể an tâm nhắm mắt.

Hà lão viên ngoại đi ra ngoài, "Hai cháu đang nói chuyện gì vậy, sắp qua miệng cống rồi."

"Ông nội, chúng cháu đang nói việc sắp tiến vào sông Hoài."

Hà Uyển cười nâng cánh tay lão gia tử.

Trình Khanh nhìn miệng cống ở xa.

Đã có không ít thuyền đang xếp hàng chờ.

"Võ Nhị, thời điểm đi qua miệng cống bảo mọi người đều cẩn thận một chút!"

Trình Khanh mang theo hai vạn thạch lương thực, sợ nhất chính là lật thuyền, người có thể rơi xuống nước, lương thực lại không thể bị ngâm nước.

Rốt cuộc cũng đến phiên thuyền Trình Khanh đi qua, một chiếc thuyền lớn, nghiêng nghiêng đánh tới, mạnh mẽ áp chế thuyền Trình Khanh và các thuyền chở lương thực ở đằng sau —— đó là con thuyền hoa ba tầng, dị thường xa hoa, di chuyển quả thực bá đạo.

Thuyền lắc lắc, Hà lão viên ngoại thiếu chút nữa té ngã, Hà Uyển định thần nhìn qua:

"Hình như là thuyền Vinh gia Dương Châu."

Một lá cờ có chữ "Vinh" cắm ở trên cột buồm, đón gió phấp phới, thập phần trương dương.

Trình Khanh mị mắt: "Lai lịch như thế nào?"

"Thương muối Dương Châu, Trình Khanh, đừng để ý đến bọn họ, Vinh gia có quan hệ thông gia với Thạch tổng đốc thuỷ vận."

Hà Uyển biết đến so với Trình Khanh nhiều hơn.

Hà gia dù sao cũng là thương gia, Hà Uyển sao có thể không hiểu những việc này?

‘ Tổng đốc thuỷ vận ’ chính là quản sự vụ liên quan đến vận chuyển đường thủy, hơn 3000 dặm sông Đại Vận đều thuộc tổng đốc thuỷ vận quản, là đại quan chân chính có thực quyền.

Trình Khanh ở thành Hoài An gặp được tri phủ Hoài An, lại không có thể nhìn thấy Thạch tổng đốc.

Hoặc là nói, dù là chính Ngũ hoàng tử tới thành Hoài An, vị Thạch tổng đốc này nếu không muốn gặp, đồng dạng có thể không gặp Ngũ hoàng tử.

Quan chức làm được như Thạch tổng đốc, đã có thể không cần lấy lòng hoàng tử, ngược lại là các hoàng tử muốn lấy lòng Thạch tổng đốc.

Trình Khanh cũng chưa nhìn thấy Thạch tổng đốc, Vinh gia lại là quan hệ thông gia với Thạch tổng đốc, khó trách ở phía trên kênh đào này, thuyền Vinh gia có thể bá đạo như thế!

Nhẫn nhất thời gió êm sóng lặng, lui một bước trời cao biển rộng…… Quả thực là chó má!

Trình Khanh hỏi hộ vệ trên thuyền, "Ai tiễn pháp tốt?"

Tôn An phủ Mậu Quốc Công yên lặng đứng dậy.

Trình Khanh chỉ vào cờ Vinh gia, hỏi Tôn An có thể một mũi tên b.ắ.n rơi cờ xuống hay không.

"Trình Khanh!"

Hà lão viên ngoại và Hà Uyển cùng ra tiếng ngăn lại, Trình Khanh không d.a.o động: "Tôn hộ vệ, ngươi cứ việc bắn, xảy ra chuyện ta sẽ xử lý!"

Tôn An là người phủ Mậu Quốc Công.

Phủ Mậu Quốc Công dù xuống dốc, cũng thừa kế tước vị quốc công, cực có địa vị huân quý, rời đi kinh thành, thế nhưng phải nhường đường cho một thương muối?

Trình Khanh không nghĩ nhẫn, Tôn An cũng không tưởng nhẫn, lập tức kéo cung cài tên, nhắm chuẩn, mũi tên b.ắ.n về phía cột buồm thuyền lớn Vinh gia.

Mũi tên phá không mà đi, Tôn An b.ắ.n liền ba mũi tên, mỗi một mũi tên đều nhắm ngay đỉnh chóp cột buồm.

Kẽo kẹt.

Đỉnh chóp cột buồm thuyền lớn Vinh gia bị gãy, lá cờ ‘ Vinh ’ bay xuống, trên thuyền lớn Vinh gia một trận ầm ĩ.

Vinh gia ở trên kênh đào bá đạo đã thành thói quen, đại khái là lần đầu tiên có người đối với Vinh gia không khách khí như thế, người trên thuyền lớn Vinh gia ở sau kinh ngạc ngắn ngủi, nhanh tốc độ hơn đ.â.m tới thuyền Trình Khanh —— ào ào xôn xao, miệng cống xả nước, thuyền Trình Khanh theo áp lực nước nhanh chóng trượt ra khỏi miệng cống, thuyền lớn Vinh gia va chạm vào khoảng không.

Hà lão viên ngoại lắc đầu, "Cháu nha, tuổi trẻ khí thịnh, Vinh gia bị mất mặt mũi, khẳng định sẽ không chịu bỏ qua."

Trình Khanh cười nói, "Cháu chỉ sợ bọn họ dễ dàng bỏ qua!"

Hà Uyển như suy tư gì.

Trình Khanh không giống người làm việc xúc động như vậy.

Trình Khanh cười khen Tôn An tiễn pháp tốt, Tôn An khiêm tốn nói không tính là cái gì, hai con thuyền dựa gần như vậy, b.ắ.n không trúng mới kỳ quái: "Tiễn pháp của tiểu nhân là học cùng nhị thiếu gia, tiểu nhân không có thiên tư tốt như nhị thiếu gia, nếu nhị thiếu gia ở chỗ này, một mũi tên có thể b.ắ.n gãy cột buồm!"

Nhị thiếu gia trong miệng Tôn An tự nhiên là Tôn Hủ.

Tỷ phu tương lai ưu tú, Trình Khanh tự nhiên càng cao hứng.

Nàng ở trên thuyền cười, trên thuyền lớn Vinh gia, có người lại rất tức giận.

Trên thuyền lớn Vinh gia có người vẫn luôn hướng Trình Khanh bên này đánh cờ tín hiệu, Trình Khanh coi như không nhìn thấy, không đáp lại đối phương.

Thuyền lớn Vinh gia nghẹn một hơi không buông tay, vẫn luôn đuổi theo thuyền Trình Khanh, Trình Khanh hạ lệnh gia tốc, nhóm người chèo thuyền liều mạng khua mái chèo, ném thuyền lớn Vinh gia ở phía sau.

Ngươi truy ta đuổi, hai con thuyền nhất thời khoảng cách kéo ra, nhất thời lại tiếp cận.

Trình Khanh sợ thuyền lớn Vinh gia đuổi được một nửa sẽ từ bỏ, thấy thuyền lớn Vinh gia tốc độ quá chậm, cũng cố tình từ từ theo đối phương.

Người trên con thuyền của Trình Khanh không hiểu ý đồ của nàng, nhưng ngoại trừ ông cháu Hà gia, còn lại, hộ vệ phủ Mậu Quốc Công nghe lệnh của Trình Khanh, đám người Võ Nhị thậm chí là càng ủng hộ Trình Khanh, Trình Khanh nói mặt trời là vuông, đám người Võ Nhị cũng tin, sao có thể nghi ngờ mệnh lệnh của nàng?

Thiếu gia muốn b.ắ.n cờ xí của Vinh gia, chính là do Vinh gia quá đáng ghét!

Thuyền lớn Vinh gia đuổi sát không bỏ, trên bờ, cũng có mấy người cưỡi ngựa đi theo.

Nói mặc kệ Trình Khanh, nhưng sau khi hoài nghi tri phủ Hoài An cấu kết cùng hải tặc, lại khoái mã đuổi theo, còn từ thành Hoài An mang theo mấy nhân thủ Cẩm Y Vệ tới hỗ trợ, sợ đoàn người Trình Khanh có hại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất