Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta (Dịch)

Chương 7. Thị Thần mét hai tám (2)

Chương 7. Thị Thần mét hai tám (2)


Thị Thần nghe thấy, hơi giật mình hạ mi, như cũ bảo trì dáng vẻ trang trọng cao quý, "Tiên quân chỉ là một danh xưng, không phải để chỉ thần tiên chân chính, tiên quân đời trước, là một bán tiên, một khi hao hết linh khí, thì sẽ không khác gì phàm nhân, sinh lão bệnh tử cũng là chuyện thường tình."
Thời Tiện Ngư: "Vậy anh kêu em Nguyên Quân......"
Thị Thần lại chắp tay hành lễ, đạm nhiên nói: "Tiên quân đời trước qua đời, Nguyên Quân là hậu duệ của tiên quân, Nguyên Quân tất nhiên sẽ kế thừa tòa tiên cung này."
Thời Tiện Ngư: "Chuyện là em cũng có bệnh nan y."
Thị Thần: "............"
Thời Tiện Ngư có thể nhìn thấy rõ ràng trên gương mặt tuấn mỹ kia hiện ra một tia cứng đờ.
Trong lòng cô có chút băn khoăn, ngượng ngùng nói: "Xin lỗi nhé, tiên cung trở thành như thế này, em cũng thấy thật đáng tiếc, nhưng...... xác thật em không thể giúp gì....."
Thị Thần trầm mặc, một lát sau nói: "Nguyên Quân không cần xin lỗi Tiểu Thần, Tiểu Thần là Thị Thần tiên cung, bất luận Nguyên Quân quyết định làm gì, Tiểu Thần tự nhiên nghe theo."
Lời này của hắn thực hèn mọn, nhưng, ngữ khí lại thật lạnh, thật cứng, Thời Tiện Ngư không khỏi hoài nghi có phải hắn đã ghi hận cô hay không, là cô không đủ tranh đua hại hắn biến nhỏ như vậy sao?
Cô khó xử giải thích: "Em...... em, ông nội của em, còn có ông cố nội của em, chúng ta xác thật hữu tâm vô lực, rốt cuộc không phải thần tiên chân chính, những cái kỳ nguyện đó đối với chúng ta quá khó thực hiện, thật sự không giúp được gì."
Thị Thần thần sắc bất động, "Không sao, Nguyên Quân nếu cảm thấy khó xử, có thể bắt đầu từ những kỳ nguyện đơn giản, chỉ cần hoàn thành kỳ nguyện liền có thể đem tín đồ nguyện lực hấp thu chuyển hóa thành linh khí, đến lúc đó, tuổi thọ của Nguyên Quân cũng có thể tăng."
"Nhưng cái nào cũng rất khó đó!" Thời Tiện Ngư nhịn không được nói, "Không phải muốn sinh nhi tử, thì là muốn tìm ra thủ phạm, lại còn cầu mưa, quá khó!"
Thị Thần trầm ngâm một lát, nói: "Nguyên Quân nói đúng, nhưng mà, bởi vì người thường không thể làm được nên bọn họ mới cầu thần linh. Kỳ nguyện cầu mưa, chắc là yêu cầu nước, nếu Nguyên Quân có thể cho đủ nước, vậy là có thể hoàn thành kỳ nguyện."
Thời Tiện Ngư ngẩn người, "...... Nước máy có được không?"
Thị Thần hơi gật đầu: "Có thể thử một lần"
Thời Tiện Ngư lộ vẻ kinh ngạc, cô chẳng qua chỉ thuận miệng hỏi, vậy mà thật sự được?....... Xong rồi, xong rồi! Nếu đúng như hắn nói, bệnh ung thư của cô nói không chừng được cứu rồi!
"Anh chờ em một chút!"
Cô đột nhiên nói một tiếng, hưng phấn chạy ra tầng hầm ngầm, không bao lâu, xách theo một xô nước trở về, gian nan đi xuống thềm đá, đi đến trước mặt Thị Thần——
"Cái kia...... Em không tìm được ống dẫn nước, chỉ có thể dùng thùng nước." Cô buông thùng, sờ sờ khuôn mặt phiếm hồng hỏi, "Có thể thử xem không?"
Thị Thần bay trên không trung, lẳng lặng nhìn cô một lát, khom mình hành lễ: "Tiểu Thần tuân mệnh."
Thị Thần vừa dứt lời, con cá vàng nhắc mãi "Long Vương cho mưa xuống" chậm rì rì bơi tới, bắt đầu xoay vòng quanh hai người họ——
Mỗi một vòng không trung sẽ hiện ra dòng nước dạng sóng gợn, mà theo từng vòng nước gợn, cảnh tượng chung quanh cũng biến ảo theo, cô thấy một con sông khô cạn, vài cái cây khô vàng, mảng lớn đồng ruộng khô nứt.
Thời Tiện Ngư xấu hổ, nơi này hạn hán đến mức này, cô vậy mà chỉ xách theo một xô nước, còn không biết xấu hổ bảo Thị Thần thử xem?
Cá vàng tiếp tục bơi lội, xoay vòng vòng càng ngày càng lớn, cảnh tượng cũng chuyển tới nơi xa hơn——
Thời Tiện Ngư thấy trong tầm mắt xuất hiện một cái giếng, bên cạnh giếng vây quanh mười mấy thôn dân mặc quần áo cổ đại, có mấy đứa trẻ bốn năm tuổi, cũng có nhiều ông lão 60 tuổi, bọn họ lấy ra từ giếng một thùng nước vẩn đục, còn có cả bùn lầy, mấy cái miệng cẩn thận uống từng giọt, mỗi một giọt đều vô cùng quý trọng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất