Chương 19: Triệt Để Chinh Phục (1)
Trở lại việc chính, sở dĩ Lâm Nhược Yên hoài nghi con mình có khả năng được bồi dưỡng trở thành tân đế, không phải là không có nguyên nhân. Thứ nhất, Tàn Dương Đại Đế hầu như không hề yêu những phi tần kia, cưới bọn họ cũng chỉ là bị ép. Còn nàng là ở trong thượng cổ bí cảnh tình cờ gặp Tàn Dương Đại Đế, mặc dù sau đó, ký ức về tình cảm của hai người khá mơ hồ, giống như chỉ là một giấc mộng, nhưng nàng mang thai con của hắn là sự thật, sau đó ở trong bí cảnh sinh con, là Tàn Dương Đại Đế luôn túc trực ở bên cạnh không rời một ly.
Sau khi trở về kinh đô, Tàn Dương Đại Đế tự mình hạ chiếu phong nàng làm quý phi, con trai trưởng Lâm gia Lâm Khang thăng chức thành Hộ bộ thượng thư, Lâm gia gia chủ Lâm Uyên làm Ninh Châu Châu Mục, Lâm gia có thể nói trong vòng một ngày trở thành tồn tại chạm tay có thể bỏng, vì đây là lần đầu tiên Tàn Dương Đại Đế tự mình hạ chiếu sắc phong.
Hai là con mình được truyền cho Tiên pháp, Tiên pháp là tồn tại như thế nào không cần nói cũng biết, chỉ có hoàng đế mới có thể tu luyện, này không phải đã nói rõ hết thảy sao?
Nghĩ tới đây, trong lòng Lâm Nhược Yên không khỏi kích động, một khi Hồ Nguyên Vũ trở thành hoàng đế, trở thành cường giả, như vậy sự tình của nàng và con trai không phải…
Lâm Nhược Yên cố nén kích động trong lòng, vuốt ve khuôn mặt của nhi tử nói:
- Vũ nhi, đây là cơ duyên mà ông trời ban cho con, phải cố gắng nắm chắc con biết không.
Hồ Nguyên Vũ trở người nằm đè lên người nàng, ôn nhu vuốt ve kiều nhan giống như thiên sứ kia, kiên định nói:
- Mẫu thân yên tâm, vì tương lai của chúng ta, con nhất định sẽ trở thành cường giả.
Lâm Nhược Yên ngượng ngùng gắt hắn một cái:
- Cái gì mà tương lai của chúng ta chứ, đừng có nói bậy bạ.
Hồ Nguyên Vũ cười hì hì:
- Sao lại bậy bạ, bây giờ người đã là nữ nhân của con, tương lai sau này không phải con chăm sóc người sao?
- Ai là nữ nhân của con chứ, rõ ràng là con cưỡng gian mẫu thân.
Hồ Nguyên Vũ nhìn chằm chằm vào mắt nàng, lấy giọng điệu ôn nhu lại kiên định nói:
- Cưỡng gian cũng được, tự nguyện cũng được, nhưng từ nay người đã là nữ nhân của con, con không cho phép mẫu thân rời xa con, con muốn người trở thành nữ nhân hạnh phúc nhất đời này.
Lâm Nhược Yên nhìn khuôn mặt đầy kiên nghị kia, trong lòng không khỏi dâng lên một cảm giác kỳ lạ, cảm giác này ngay cả đối với Tàn Dương Đại Đế nàng cũng không có, nàng không biết cảm giác kia là cái gì, chỉ biết từ nay về sau, nàng đã không thể rời xa được đối phương rồi.
Hơn nữa hai người cũng rất ăn ý, không ai nhắc tới sự tình thân phận thật sự, vẫn coi như đó là bí mật của riêng mình, xem nó như một sợi dây vô hình níu kéo cả hai, lại như một cái gì đó lưu luyến không nỡ xé bỏ…
Nàng vươn hai tay ôm lấy đầu nhi tử, kéo đầu hắn xuống, hai đôi môi dính lại với nhau, dây dưa không dứt.
Hồ Nguyên Vũ biết nàng đã động tình, lại vượt qua khúc mắc, trong lòng vui như nở hoa, đầu lưỡi quấn lấy lưỡi của nàng, bàn tay thì không ngừng xoa bóp lấy bầu ngực săn chắc mà co giãn kia.
Hồ Nguyên Vũ sướng rợn cả người, côn thịt như muốn nổ tung, hắn thật không ngờ Lâm Nhược Yên hứng tình lên sẽ nồng nhiệt như vậy, nàng không còn e ấp mắc cở như lúc trước, Hồ Nguyên Vũ dùng tay nhéo vào đùi mình thật mạnh, cố gắng kìm chế cảm giác xuất tinh, nếu xuất tinh lúc này xem như công cốc, phải làm cho nàng vĩnh viễn ghi nhớ thời khắc này, để trái tim nàng chỉ lưu được một hình bóng của hắn mà thôi.
Khi cơn sướng trong người đã dịu xuống, Hồ Nguyên Vũ thấy Lâm Nhược Yên vẫn uống éo mông sàn qua sàn lại, Hồ Nguyên Vũ nhích nhẹ mông mình lên một chút xem phản ứng của nàng ra sau:
- Ah!
Hhhhhhhh, đừng . . . . Vũ nhi… nhanh làm đi…
Khi côn thịt của Hồ Nguyên Vũ rút ra tới khe âm hộ, Lâm Nhược Yên bất động vài giây, nhưng hậu môn nàng co thắt dữ dội, nó nhíu ra nhíu vào, Hồ Nguyên Vũ đưa tay xuống mông nàng, xoa quanh hậu môn, càng làm nó co thắt dữ dội hơn, đang xoa xoa, bổng nhiên ngón tay của Hồ Nguyên Vũ chọt từ từ vào hậu môn của nàng, làm cả người nàng rung lên
- AH!
!
!
. . . . . .Ah!
!
. . . Ah!
. . . . không . . . .
Theo bảng năng, nàng giật hẫy một cái:
Bực!
- Ưhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!
- AhHHHHHHHHHHHHhh!
Hồ Nguyên Vũ và Lâm Nhược Yên cùng hự lên một tiếng, khi toàn bộ côn thịt to lớn của hắn đã đâm lút cán vào hoa huyệt nàng, hoa huyệt nàng co thắt kinh khủng, có lẽ nàng đã sướng cùng cực, Lâm Nhược Yên rên lớn:
- Ah!
HHHHHHHHHHHHHHHHH . . . . .không. . . . . chịu nổi rồi!
Lâm Nhược Yên kéo đầu hắn xuống, hai cặp môi lại hòa quyện vào nhau, bên dưới côn thịt nhẹ nhàng ra vào… Tiếng bạch bạch cộng với hơi thở hồng hộc của hai người làm cho căn phòng trở nên dâm loạn khôn tả… khi hắn gồng người xuất tinh, Lâm Nhược Yên bấu vai hắn thật chặt, mông hẫy lên liên tục… đêm đó tổng cộng hắn và Lâm Nhược Yên ân ái với nhau 4 lần, cuối cùng hai mẫu tử trần truồng ôm nhau ngủ vùi đến sáng hôm sau.
Tiếng chim ríu rít làm Hồ Nguyên Vũ tỉnh giấc, kế bên, Lâm Nhược Yên vẫn đang thở điều đặn, khuôn mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc. Hắn lấy tay kéo chăn đắp lên người nàng xuống, hình ảnh trần truồn kia làm côn thịt của hắn bắt đầu ngóc lên, hình như sau khi tu luyện Âm Dương Tạo Hóa Kinh, thân thể của hắn đã được cải tạo rất nhiều, không chỉ côn thịt trở nên to lớn, ngay cả sức lực cũng bên bỉ đến không cách nào tin nổi.
Lâm Nhược Yên trần truồn ôm một cái gối quay lưng về phía hắn, vẫn ngũ say sưa, chắc có lẽ nàng mệt, mấy lần sau, hai người chỉ làm tình mà không hề vận chuyển Âm Dương Tạo Hóa Kinh, theo như ý tứ của Lâm Nhược Yên, nàng là muốn tận hướng thời khắc này, xem nó như đêm tân hôn, mà không phải chỉ là một lần tu luyện.
Hồ Nguyên Vũ dùng tay xoa nhẹ bờ mông trắng ngần của nàng, sau đó nhẹ nhàng dùng các đầu ngón tay di chuyển tròn tròn xung quanh hoa huyệt, những mảng tinh trùng hôm qua đã bị nàng dùng thủy linh khí thanh trừ sạch sẽ, có lẽ đây cũng là tiện ích của thế giới tu chân, không cần phải tắm rửa sau khi quần nhau, hơn nữa mọi người đều là người tu luyện, ăn đều là thức ăn, đan dược chứa linh khí, nên không hề có chuyện sáng ngũ dậy phải súc miệng đánh răng gì, điều này càng làm hắn thích thú.
Sự nhột nhạt làm Lâm Nhược Yên thở mạnh ra một hơi, mở mắt nhìn hắn mĩm cười rồi nhắm lại giả vờ ngủ nữa, Hồ Nguyên Vũ vẫn di chuyển nhẹ nhàng các đầu ngón tay xung quanh hoa huyệt của nàng, từ ngoài vào trong, sau đó tách hai môi hoa huyệt ra, rê ngón tay cái lên xuống giữa khe âm hộ, Lâm Nhược Yên khẻ nhích người thở mạnh.
Nước nhờn bắt đầu rỉ ra từ trong hoa huyệt, úp Lâm Nhược Yên nằm sấp xuống giường, Hồ Nguyên Vũ kéo hai chân nàng ra một chút, nâng mông hơi cao lên, trông nàng thật hấp dẫn, đôi mông trắng nõn nhô cao nung núc làm âm hộ đưa hẳn ra phía sau, Hồ Nguyên Vũ cũng nằm rạp xuống giường giữa hai chân nàng, đầu nhô cao đối diện với mông, để kích thích Lâm Nhược Yên, hắn bắt đầu liếm liếm nhè nhẹ vào bắp đùi non hai bên bẹn, kéo dần về trung tâm hoa huyệt của Lâm Nhược Yên, thân thể nàng bắt đầu uốn éo theo từng cú liếm, khi đến trung tâm hoa huyệt, hắn le lưỡi vét một đường chậm rãi và tỳ mạnh vào hoa huyệt kéo dài từ mồng đốc cho đến hậu môn của Lâm Nhược Yên:
- Ah!
. . . .AHHHHHHHH!
. . . ..