Chương 10.1: Chính sách phòng vệ của Chức Tinh
Sa Chức Tinh nằm trên giường. Trong đầu nghĩ đến tất cả mọi chuyện xảy ra hôm nay với Lạc Hi Thần, quay đến quay lui không tài nào ngủ được.
Thỉnh thoảng ánh mắt nhìn về phía ban công, cô có chút ám ảnh với nó rồi.
Lỡ sau này chọc giận Lạc Hi Thần thì anh cứ như vậy leo qua đánh cô, lúc đó ngay cả thời cơ chạy trốn cũng không có.
Sa Chức Tinh mang một nỗi bất an nằm trên giường. Cơ thể xoay qua xoay lại một hồi đến nửa đêm mới có thể ngủ.
Lạc Hi Thần rất khó chịu quay về phòng lấy thuốc bôi lên mặt, cũng may lúc quay về không gặp được ai khác nếu không anh cũng không biết giải thích thế nào.
Ngồi trên ghế da cạnh cửa sổ, ánh mắt của anh không hề khống chế nhìn vào phòng của Sa Chức Tinh ở đối diện, nhìn thấy trong phòng cô đèn đuốc sáng trưng lại nhìn cửa sổ được đóng chặt , khóe mắt giật giật.
Cô nhóc này đang phòng sói à?
Lạc Hi Thần mang tâm trạng vô cùng kìm nén nên lúc nằm lên giường đã là hai giờ sáng, vừa nhắm mắt cơ thể của Sa Chức Tinh lập tức hiện ra, đường cong tinh tế lung linh, mềm mại dồi dào, da thịt trắng nõn đến phát sáng, càng nghĩ đầu óc anh càng tỉnh.
Cuối cùng anh trực tiếp đứng dậy đi vào phòng tắm.
Ba giờ sáng, trong một căn phòng nào đó của nhà họ Lạc, đột nhiên tiếng nước chảy róc rách vang lên, chảy mãi chảy mãi...
Sa Chức Tinh ngủ một giấc không yên ổn, một phần là vì bản thân đề phòng lo lắng người nào đó, phần còn lại là vì không biết tại sao đột nhiên lại có tiếng nước chảy vang lên, tuy âm thanh không lớn nhưng lại rất gần phòng của cô, hơn nữa cô ngủ không sâu cho nên luôn bị quấy nhiễu.
Tin tức của Mễ Nhạc lấy được trở thành tin tức có một không hai, thành công chiếm được trang bìa của các trang báo ngày hôm sau, trong lúc nhất thời tin tức cậu cả nhà họ Lạc về nước cùng với tin tức bạn gái thần bí tràn đầy các mặt báo ở thành phố C.
Sa Chức Tinh ngồi trong ghế sofa ở phòng khách, trong tay cầm một xấp giấy báo, trên giấy báo in một tấm hình đặc biệt lớn đó chính là hình của Lạc Hi Thần và Tô Y tối qua, bên cạnh còn có miêu tả thêm mắm thêm muối về mối quan hệ trụy loạn của hai người.
An Hâm đi vào phòng khách liếc tờ báo trong tay cô một cái, thấy trên đó là ảnh chụp cử động thân mật của Lạc Hi Thần và Tô Y, ánh mắt liền im lặng nhìn vào sắc mặt của Sa Chức Tinh.
Sa Chức Tinh cầm một ly sữa bò tập trung uống, trên mặt không có quá nhiều biểu cảm, ánh mắt kia lạnh lùng đến mức như đây chỉ là tin tức của một người xa lạ.
An Hâm yên lặng quan sát phản ứng của cô, thấy trong mắt cô bình tĩnh thì lông mày của bà nhíu thành một hình vòng cung.
Một chút phản ứng cũng không có sao...
Cái này không nên là phản ứng của một người theo ngành thiết kế trang sức vì Lạc Hi Thần nha.
Sau đêm qua, mẹ Sa rất tự nhiên nhận định Sa Chức Tinh học ngành thiết kế là vì Lạc Hi Thần, cộng thêm dựa vào lý luận không ai hiểu con gái bằng mẹ mình nên An Hâm càng khẳng định suy nghĩ này của mình.
Sa Chức Tinh hồn nhiên không biết rằng bản thân đã vô tình bị mẹ mình móc chung với Lạc Hi Thần, cô ngồi uống sạch ngụm sữa bò cuối cùng, đặt giấy báo sang bên cạnh: "Mẹ, con và bạn có hẹn gặp mặt, con ra ngoài trước."
"Đi đường cẩn thận." An Hâm lấy túi xách cười tủm tỉm đưa cho cô.
"Con đã biết, tối gặp lại." Tâm trạng của Sa Chức Tinh rất vui vẻ vẫy vẫy tay với bà, quay người ra khỏi nhà.
An Hâm yên lặng nhìn bóng lưng rời đi của cô, lông mày thanh tú càng nhăn chặt.
Con nhóc này thật sự không có gì sao, hơn nữa còn vui cười như thế?
C20 -