Chương 11:
Sau buổi tiệc, Trình Nhất Nhiên tình cờ cùng đường với chúng tôi, anh nói tài xế của anh hôm nay xin nghỉ ốm.
Đương nhiên, anh lên xe nhà tôi.
Tôi rất có ý tứ mà ngồi ở ghế phụ, để hai người họ ở phía sau.
Không ai hiểu chị bằng tôi, người khác có thể không nhận ra, nhưng tôi chắc chắn có thể thấy chị tôi có ý với đàn em này.
Hơn nữa, có thể còn là tình yêu hai chiều.
Vì từ cuộc trò chuyện của họ, tôi đại khái biết được tình hình gia đình của Trình Nhất Nhiên.
Anh là con trai út của nhà giàu có nhất Nam Thành Trình Khiếu, có thể nói gia đình anh còn giàu hơn nhà tôi một chút.
Một gia đình như vậy, không nói là có cả dàn xe sang đưa đón, thì vài chục tài xế trong nhà cũng không thể nào không có ai rảnh để đón thiếu gia như vậy được.
Kiểu nói dối này, có lẽ chỉ có chị gái ngốc nghếch của tôi đang chìm đắm trong tình yêu mới tin.
Có thể chị cũng không tin, mà chỉ là rất thích kiểu nói dối vụng về của Trình Nhất Nhiên để được gần gũi với chị.
Tình yêu của họ tôi không hiểu.
Suốt cả quãng đường tôi chỉ suy nghĩ, nếu Trình Nhất Nhiên thực sự trở thành anh rể tôi, chúng tôi nên xưng hô với nhau như thế nào?
Tôi gọi anh là anh rể, anh gọi tôi là đàn anh ư?
Hay anh gọi tôi là em vợ, tôi gọi anh là đàn em?