Anh Ấy Không Như Cậu Nghĩ

Chương 8:

Chương 8:
Đàm Khoảnh Hà ngủ một đêm ở phòng khách, khi trời còn mờ sáng đã bị một cuộc điện thoại gọi đi.
Đợi đến khi tôi tỉnh giấc hoàn toàn, là một phòng khách đã được dọn dẹp gọn gàng, và trên bàn ở phòng khách là một chiếc bánh mì kẹp và một ly sữa.
Tôi cầm mẩu giấy bị ly sữa đè lên, nét chữ đẹp đẽ, dễ nhìn:
"Nhớ ăn sáng."
"Số điện thoại không thay đổi, vẫn là số cũ, có chuyện gì có thể gọi trực tiếp."
Tối qua tôi đã thêm hết các tài khoản WeChat của Đàm Khoảnh Hà, ngoài tài khoản cũ, còn thêm cả tài khoản mới và tài khoản công việc.
Nhưng Đàm Khoảnh Hà vẫn khăng khăng nói: "Gửi tin nhắn có thể không thấy kịp thời, gọi điện thoại anh có thể nhận được nhanh hơn."
Lúc đó tôi đang cuộn mình trên ghế sofa nhai khoai tây chiên, vừa cầm điều khiển đổi kênh vừa hỏi: "Nếu anh đang họp thì sao? Chẳng phải sẽ làm lỡ việc à."
Anh im lặng suy nghĩ một lát, nói: "Sau này em nhắn tin, anh có thể thấy kịp thời hơn."
"Anh là một kẻ si tình ẩn dật đấy hả, nhị ca." Tôi đảo mắt nhìn anh, cảm thấy anh còn đẹp hơn cả diễn viên trên TV.
Tôi nghe lời thoại trong bộ phim thần tượng trên TV, quay sang nhìn Đàm Khoảnh Hà, nhập tâm diễn lại: "Anh có nguyện ý, cùng em đón bình minh và hoàng hôn của mỗi ngày trong tương lai không?"
Diễn viên trong phim thần tượng lắc đầu dứt khoát, lùi lại nửa bước: "Em vẫn luôn coi anh là người bạn tốt nhất, em có người mình thích rồi, anh ấy là..."
"Anh nguyện ý."
Giọng nói lạnh lùng lấn át lời thoại.
Tôi lật mẩu giấy lại, thấy một câu ở mặt sau: "Anh nguyện ý, cùng em đón bình minh và hoàng hôn của mỗi ngày trong tương lai."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất