Chương 22:
Mẹ tưởng tôi đang nói về mình, tôi hỏi ngược lại: "Mẹ, mẹ có để ý đến ý kiến của người khác không?"
"Đương nhiên là mẹ không để ý rồi." Những lời sau đó của mẹ tôi không nghe nữa, chỉ nói một câu.
"Mẹ tốt nhất là nên như vậy."
Vu Mạt Mạt ở phía trước tôi đang cùng bạn cùng bàn thảo luận về thỏi son mới ra, vừa nói vừa gõ nhẹ lên bàn tôi: "Tống Triều Dương, cậu xem màu son hôm nay của tớ đẹp không?"
Truyện "Apollo Của Ngôn Văn Văn Chương 22:" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này