Chương 37
Bắt đầu từ sau tối hôm đó, quan hệ không mặn không nhạt giữa hai người bỗng trở nên thân thiết hơn nhiều.
"Ai vậy?" Trịnh Dung Dung hỏi.
"Cậu kết bạn rồi chẳng phải sẽ biết sao." Trương Tiểu Kiều cười đầy gian manh.
"Trương Tiểu Kiều, cậu có cảm thấy tớ có gì thay đổi hay không?" Trịnh Dung Dung bỗng hỏi.
"Thay đổi? Thay đổi cái gì chứ?" Trương Tiểu Kiều khó hiểu nhìn Trịnh Dung Dung, sau đó nét mặt lóe lên bừng tỉnh: "À, cậu trang điểm đúng không? Tôi đã nói rồi mà, hôm nay da mặt cậu trắng hơn bình thường."
Trịnh Dung Dung: "..."
Hình như bùa tình duyên của cô ta không có tác dụng với Trương Tiểu Kiều, Trương Tiểu Kiều vẫn đối xử với cô ta như bình thường.
Một thời gian tiếp theo Trịnh Dung Dung đã cảm nhận được rõ ràng bùa tình duyên bắt đầu phát huy tác dụng.
Trịnh Dung Dung cảm thấy không thể nào tin nổi.
Có thể tưởng tượng được nó gây nên phong ba thế nào cho ngôi trường này.
Sau khi vào phòng học, cô ta mới nghe được từ miệng Trương Tiểu Kiều, biết đêm qua ở ký túc xá có người tự sát.
Đây là vụ học sinh tự sát đầu tiên trong lịch sử vài chục năm thành lập trường đến nay.
Ban đầu cô ta cảm thấy mới mẻ, bất ngờ và ngạc nhiên, đồng thời sau khi lòng tham hư vinh cũng đã được thỏa mãn đến cùng cực, dần dà, mọi chuyện dần phát triển theo hướng cô ta không thể khống chế được...
Ban đêm cảnh sát tới họ đã bị tra hỏi một lần, đến tận hừng đông ngày hôm sau họ vẫn còn đắm chìm trong sợ hãi hốt hoảng.
Cho dù là trong trường học, đi xe buýt, hay là đi dạo phố, ăn uống món gì cũng đều có người muốn tiếp cận cô ta, xin WeChat của cô ta, trong đó còn có không ít chàng trai tuấn tú.
Nhưng mà với những học sinh không thân thiết với nữ sinh kia mà nói, chuyện này ngoại trừ là đề tài tám chuyện ra thì họ cũng chẳng bị ảnh hưởng quá nhiều.
Bởi vì không chịu được việc đi xe buýt thường xuyên bị tiếp cận, Trịnh Dung Dung ngày thường không thích để tài xế đón đưa hôm nay lại chủ động để tài xế đưa cô ta đến trường. Vừa vào cổng trường, cô ta đã phát hiện ra bầu không khí trong trường học hôm nay khác thường.
Những chuyện này trước đây chưa từng xảy ra.
Những người được theo học trong ngôi trường này đều không phải học sinh có gia cảnh bình thường, cơ bản thì không hề bị áp lực học tập, dù sao không thi đậu đại học tốt trong nước thì gia đình đã chuẩn bị tám trăm, một triệu cho đi du học, những chuyện này với những học sinh trong trường này mà nói không phải việc gì khó, bình thường họ không thiếu tiền, cho nên chuyện buồn phiền cũng ít hơn một nửa, trước nay trường học chưa bao giờ xảy ra chuyện như có học sinh tự sát.
Không ai ngờ rằng cô ta sẽ tự sát cả, đến tận ngày hôm sau các bạn học trong lớp vẫn cảm thấy không dám tin, vì gần đây cũng không có gì khác thường cả, ở trên lớp cô ta vẫn cười cười nói nói rất bình thường, đến cả bạn thân nhất của cô ta, cũng chính là bạn cùng phòng của cô ta đều không phát hiện ra trước khi cô ta tự sát có điều gì bất thường, cho nên điều này đã tăng độ kinh hoàng lên một bậc.
Trương Tiểu Kiều vào phòng học sớm hơn Trịnh Dung Dung mười phút, đã góp nhặt được một vài tin tình báo: "Nghe nói là một nữ sinh lớp mười một, ở nội trú trong trường. Theo lời bạn cùng phòng cô ta kể lại thì tự cô ta mở cửa ký túc xá, sau đó nhảy từ trên lan can xuống. Nửa đêm hôm qua cảnh sát đã đến, cũng mang theo cả camera trong trường học đi. Bây giờ còn chưa biết tình hình thế nào."
Nữ sinh tự sát tên là Đường Vũ Tiêu, tính cách hoạt bát cởi mở, bình thường trên lớp cũng là người có sức ảnh hưởng, quan hệ với bạn bè cũng không tệ.
Còn với những người thân thiết với nữ sinh kia, thì nó không nhẹ nhàng như thế, nhất là bạn cùng phòng, cùng ngủ chung một ký túc xá.