Chương 123: Băng Tằm Hỏa Nhộng (2)
“Ta cố tình chọn lúc này đấy!”
Sở Vân Vân giơ cây dù lên, lộ ra gương mặt xinh đẹp xuất trần của nàng.
Vẻ mặt nàng thản nhiên như không, nhưng lúc này lại lộ ra một khí thế uy áp tất cả, không cho làm trái.
“Dạo này ngươi dùng quá nhiều Bồi Nguyên Đan, tích trữ một ít độc trong người. Chân nguyên lại gia tăng quá nhanh, cũng khiến cho căn cơ không ổn định. Luyện đao ở dưới ánh mặt trời mãnh liệt, một có thể giải quyết độc trong cơ thể, hai là có thể làm cho căn cơ vững chức, ba là có thể rèn luyện tâm trí, nói chúng là trăm lợi mà không có một hại.”
Khóe miệng Sở Hi Thanh co quắp vài cái, chỉ có thể cầm đao đi vào sân sau của viện, bắt đầu luyện tập từng chiêu từng thức dưới ánh mặt trời chói chang.
Ánh mặt trời mãnh liệt để cho cả người hắn nóng rực lên như bị bỏng, hơi thở từ miệng và mũi như ẩn chứa ngọn lửa.
Sở Hi Thanh cảm giác mình vừa mới bay lên trời, lại bị Sở Vân Vân đánh cho rơi xuống vũng bùn.
Ngay cả đôi chân vốn đang phiêu phiêu, giờ cũng đã rơi xuống mặt đất.
Sở Hi Thanh ý thức được mình vẫn chỉ là một con gà trên con đường võ đạo này, cái gì mà áo trắng như tuyết, cái gì mà cao ngạo bất quần, cái gì mà xuất trần thoát tục tựa như trích tiên, tất cả đều không quan hệ với hắn.
Trước mặt cao thủ như Sở Vân Vân và Diệp Tri Thu, hắn chẳng là cái thá gì cả, cũng không thể làm trái ý chí của các nàng.
Tuy nhiên, hắn sẽ báo thù!
Hắn quyết định, sau này sẽ không làm món ớt xanh xào khoai tây thái sợi nữa! Mãi cho đến khi Sở Vân Vân xin tha mới thôi.
. . .
Hơn nửa tháng sau đó, Sở Hi Thanh nghe theo đề nghị của Diệp Tri Thu, hắn đóng cửa không ra ngoài, tập trung luyện võ.
Hắn dự định duy trì biết điều và khiêm tốn trong thời gian gần đây, đợi đến khi phong ba Nghịch Thần Kỳ và Huyết Phong Đạo kích thúc, thì lại tìm đường chết cũng không muộn.
Nhưng những lời đồn đại liên quan đến hắn ở trong võ quán, lại càng ngày càng truyền kinh hơn.
Mỗi khi Sở Hi Thanh tập thể dục buổi sáng, hoặc là lúc đi ăn cơm ở nhà ăn, thì hắn cảm giác như mình bị hơn trăm thanh đao kiếm xuyên thủng.
Kiếm là kiếm dịu dàng, đại đa số những cô bé trong võ quán đều rất xinh đẹp, trong sáng đáng yêu, tất cả đều ném ánh mắt ngượng ngùng hoặc là nóng bỏng hoặc là câu hồn đoạt phách. . .
Đao chính là đao giết người, tựa như có thể xuyên tim xuyên phổi của hắn, có thể bầm thây hắn, có thể chặt hắn ra thành thịt vụn. . .
Sở Hi Thanh cảm giác mình sắp trở thành kẻ địch chung của tất cả nam đệ tử, hắn đi đến đâu cũng bị xa lánh, làm cho trạng thái “Nhai Tí” của hắn luôn luôn mở ra trong những ngày gần đây.
Ánh mắt của đám đệ tử ba lá kia thì càng nhiều hơn là khiêu khích.
Tình cờ gặp mặt thì sẽ luôn lơ đãng mà chạm cái chân, đụng cái vai, thậm chí còn làm bộ không cẩn thận mà hất nước canh về phía hắn.
Bọn họ dùng các loại biện pháp để gây sự, cố gắng làm cho hắn tức giận.
Sở Hi Thanh hiểu những người này không phục khi hắn đeo cái danh ‘thủ tịch nội môn’ kia, tất cả đều tràn đầy phấn khởi, nóng lòng muốn cho hắn một bài học.
May mắn là trong võ quán có luật, tuy rằng Vô Tướng Thần Tông cho phép đệ tử luận bàn và so tài, nhưng chỉ cho phép đệ tử cùng cấp khiêu chiens nhau, chứ không thể ra tay với đệ tử cấp thấp hơn, người vi phạm sẽ bị trừng trị nghiêm ngặt.
Đây là vì đề phòng đám đồng môn ức hiếp lẫn nhau, thậm chí là tàn sát lẫn nhau, vì thế nên quy định này rất nghiêm khắc.
Thật ra thì Sở Hi Thanh không sợ khiêu chiến.
Dù bây giờ hắn phải đối mặt với ba vị trí đầu trong nội môn, thì hắn vẫn có lòng tin chiến thắng.
Sau ba trận sinh tử lôi, sức chiến đấu của hắn đã có thể xưng hùng bên trong nội môn rồi.
Đặc biết là sau sinh tử lôi, Sở Vân Vân đã ‘dốc lòng chỉ đạo’ hơn nửa tháng, còn cả hơn bảy mươi canh giờ luyện tập ở trong giấc mộng nữa, khiến cho hắn đã hoàn toàn nắm giữ thiên phú huyết mạch và đao pháp chiến kỹ của bản thân.
Lúc này, bảng nhân vật của hắn không có biến hóa gì nhiều, nhưng mà thực lực của hắn đã khác một trời một vực so với ngày tham gia sinh tử lôi.
Nói là sức chiến đấu tăng gấp đôi, thì cũng không khoa trương chút nào.
Nhưng mà hắn sợ phiền phức, cho nên bỏ mặc đám đệ tử kia khiêu khích.
Thời gian gần đây, Sở Vân Vân dạy hắn rất nhiều thứ, Sở Hi Thanh dùng cả thời gian luyện tập ở trong giấc mộng mà còn có cảm giác không theo kịp nhịp điệu của Sở Vân Vân, nên hắn nào có thời gian đi tranh giành với đám đồng môn này?
Sở Hi Thanh lại phát hiện ra, hắn càng ẩn nhẫn như vậy, thì dường như đám con gái lại càng yêu thích hắn hơn.
Các nàng không chỉ không cảm thấy Sở Hi Thanh mềm yếu, trái lại còn cho rằng nhân phẩm của hắn cao thượng.
Thử hỏi một nhân vật dùng bốn đao chém chết ba người ở trên sinh tử lôi, tại sao lại sợ hãi đồng môn khiêu chiến?
Đơn giản chính là hiền lành tốt tính, thật thà cao thượng, không muốn gây xích mích giữa đồng môn mà thôi.
Vì thế, điểm võ đạo của hắn lại tăng lên rất nhanh.