Chương 133: Cứng đờ (2)
Mỗi khi Sở Hi Thanh vung đao che chắn, thì sẽ bị lôi điện trong Thiên Lôi Trùy này làm cho trì trệ một nhịp, sẽ ảnh hưởng lớn đến thân pháp.
Ngoài ra, trong khi Trang Hồng Phi sử dụng Thiên Lôi Trùy, hắn còn xen lẫn trong đó từng viên từng viên đinh lớn màu đen.
Cái này gọi là Tang Môn Đinh, cũng được bôi kịch độc, chỉ cần sượt qua da thịt là có thể xâm nhập vào cơ thể, làm cho ý thức người ta mơ hồ choáng váng.
Sở Hi Thanh lại bện ánh đao thành một màn chắn gió thổi không lọt.
Cái Thiên Lôi Trùy kia cũng tốt, mà Tang Môn Đinh kia cũng được, tất cả đều bị ánh đao của hắn đánh ra ngoài.
Trang Hồng Phi vẫn di chuyển như thường ở trên bãi chông sắt kia, mà thân hình của Sở Hi Thanh vẫn nhanh nhẹn như hổ báo.
Trên võ đài chỉ có những tiếng ‘leng keng’ vang vọng, lan can sắt ở bốn phía cũng có ánh lửa bắn tung tóe, đó là những ám khí bị Sở Hi Thanh đánh văng ra, nện lên trên lan can sắt.
Trận pháp ở xung quanh lôi đài cũng đã được khởi động từ lâu, phòng ngừa ám khí làm ngộ thương khách hàng.
Lúc ban đầu, khán đài ở bên phía đều khá yên tĩnh, nhưng theo thời gian thôi qua, mọi người bắt đầu châu đầu ghé tai, bắt đầu nghị luận.
Một số người đặt cược cho Trang Hồng Phi thì càng không nhịn được mà bắt đầu gào rống, cổ vũ cho Trang Hồng Phi, tiếng ầm ầm náo động lại vang lên khắp Thắng Bại Lâu.
Song phương đã giao chiến được một khắc thời gian, nhưng vẫn không phân thắng bại.
Sở Hi Thanh không thể thắng bằng một đao, mà Trang Hồng Phi cũng không thể giải quyết Sở Hi Thanh trong thời gian ngắn.
“Tên nhóc họ Sở này cũng lợi hại đấy!”
Trên gian phòng riêng chữ Giáp ở tầng sáu, Ngô Mị Nương trợn tròn mắt lên mà nhìn, nàng chỉ cảm thấy rất khó tưởng tượng: “Thân pháp của hắn lại tốt đến mức này sao? Hoàn toàn không kém Trang Hồng Phi.”
Ngày đó, Lý Đạo Quy treo thưởng 1300 lượng bạc, dường như cũng không phải ngu xuẩn như vậy.
“Không chỉ là thân pháp thôi đâu.” Vân Kiếm trang chủ - Độ Vân Lai tràn đầy hứng thú mà nhìn xuống bên dưới.
“Hắn rất linh hoạt, lực khống chế bước chân rất mạnh, nhưng mấu chốt là hắn còn có năng lực nhận biết. Chắc hẳn là một loại thiên phú cảm giác nào đó, mỗi một bước chân của hắn đều có thể né tránh chông sắt ở trên mặt đất.”
“Thân pháp đúng là rất tốt! Truy Phong đao pháp cũng rất ác liệt, thế như cuồng phong.” Độc Tí Đao – Lý Thương thì lại khẽ mỉm cười: “Như vậy thì Trang Hồng Phi chưa chắc đã có thể thắng được chân này. Mười ngàn lượng bạc và hai tòa võ đài của ta cũng có thể mất.”
Lời nói của hắn ẩn chứa vẻ châm chọc, sắc mặt thì thong dong bình tĩnh.
Bởi vì hắn biết Trang Hồng Phi vẫn còn chưa dùng một chiêu mạnh nhất.
Tả Thanh Vân làm như không nghe thấy lời nói của ba người này.
Sở Hi Thanh có thể đánh với Trang Hồng Phi đến nước này, đã làm cho hắn thấy cực kỳ vui mừng rồi.
Giờ phút này, hắn chỉ thấy hơi tò mò, bởi vì đến tận bây giờ mà Sở Hi Thanh vẫn chưa dùng pháp khí xà cạp kia, là lo lắng sử dụng nó thì tốc độ quá nhanh sẽ không kiểm soát được bước chân sao?
Hay là cái tên này cho rằng không cần sử dụng món pháp khí này thì vẫn có thể chiến thắng đối thủ?
Mà lúc này, trên lôi đài lại phát sinh biến hóa một lần nữa.
Sở Hi Thanh trông thấy Trang Hồng Phi giơ tay phải lên, mà lại còn đưa cánh tay phải lên qua vai.
Con ngươi của hắn co rút lại, không do dự mà bước nhanh về phía bên trái của Trang Hồng Phi.
Sở Vân Vân cũng không giải thích cho hắn vì sao phải làm như vậy, mà chỉ nói lên võ đài thì hắn sẽ biết.
Mà ngay khi hắn né sang bên trái, thì có một mảnh phi châm đen xì đột ngột bắn ra từ trong tay áo của Trang Hồng Phi.
Đám phi châm này không chỉ dày đặc như mưa, mà còn cực kỳ mạnh mẽ, bọn chúng đánh thẳng vào trận pháp ở bên ngoài võ đài, thậm chí còn xuyên thủng hai tầng vách ngăn bằng Linh lực ở bên ngoài.
Đây rõ ràng là một loại chiêu thức ám khí cực kỳ mạnh mẽ, Bạo Vũ Càn Khôn!
Cùng lúc đó, hai mắt Sở Hi Thanh hiện lên một vệt sáng.
Hắn đã hiểu vì sao Sở Vân Vân lại nhắc nhở hắn mau chóng né tránh sang bên trái của Trang Hồng Phi mà không phải là những phương hướng khác hay lùi lại phía sau rồi.
Rõ ràng là người này chưa thể hoàn toàn khống chế chiêu thức Bạo Vũ Càn Khôn này, khi sử dụng thì cơ thể sẽ hơi cứng đờ.
. . .Có sơ hở!
Sở Hi Thanh không do dự một chút nào, trực tiếp múa đao lên chém.
Khi hai người lướt qua nhau, Huyết luyện Khinh cương đao của Sở Hi Thanh như phích lịch lại như lôi đình, phá tan giáp mềm của Trang Hồng Phi, để lại một vết máu chói mắt ở phần eo của Trang Hồng Phi.
Mặc dù ‘kim ty nhuyễn giáp’ của Trang Hồng Phi cứng cỏi khó phá, nhưng Sở Hi Thanh khi rót chân nguyên vào Huyết luyện Khinh cương đao thì nó cũng cực kỳ sắc bén.
Đao của Sở Hi Thanh không chỉ phá giáp mềm của Trang Hồng Phi, mà còn chém vào ít nhất hai tấc ở eo của Trang Hồng Phi, làm cho khi Trang Hồng Phi rơi xuống đất thì hơi lảo đảo, eo trái đột nhiên xuất hiện đau đớn làm cho hắn gần như không thể đứng thẳng.