Chương 246: Bất an
Bên ngoài bí cảnh, Tư Vô Pháp đứng ở lối vào thung lũng, tận mắt nhìn thấy quá trình Thần Cơ Học Sĩ - Tư Đồ Lễ hiến tế Tư Hoàng Tuyền.
Khoảnh khắc này, Tư Vô Pháp càng không giận mà lại còn cười: “Lại lấy Hoàng Tuyền ra làm tế phẩm, họ Tư Đồ này rất thú vị!”
Trong hai mắt của hắn đã tràn đầy sát ý, lòng bàn tay phải giấu trong tay áo cũng có thêm một viên trùy nhỏ màu bạc.
Cái trùy nhỏ màu bạc này chỉ to bằng đầu ngón tay, nhưng lại ẩn chứa sức mạnh phá diệt cực kỳ mạnh mẽ, sức mạnh này hóa thành từng tia lôi đình màu đỏ son, quanh quẩn ở trên đỉnh trùy.
Nếu như bất đắc dĩ, thì chỉ có thể ngọc đá cùng nát.
Thà rằng phá hủy vị sư điệt này, chứ không để hắn lưu lạc thành đồ chơi và chó săn của Ma thần.
Tư Vô Pháp cũng tuyệt đối không muốn nhìn thấy Tư Đồ Lễ thành công.
Hôm nay, mặc kệ là phải trả cái giá đắt như thế nào, hắn cũng phải lột da tróc thịt kẻ này, khiến kẻ này vạn kiếp bất phục!
Đây chính là hậu quả khi Thần Cơ Học Sĩ - Tư Đồ Lễ chọc giận hắn.
Chu Hùng Bá thì lại cau mày, suy tư giây lát: “Tư tiền bối chạy ngàn dặm xa xôi từ kinh thành đến nơi này, chắc hẳn là không phải vì tòa bí cửu phẩm này và chìa khóa Vân Hải Tiên Cung?”
“Vì sao lại hỏi như vậy? Sao ngươi biết ta không đến vì bí cảnh và chìa khóa Vân Hải Tiên Cung?” Thần sắc Tư Vô Pháp vẫn bình tĩnh, không hề có gợn sóng.
Tay áo của hắn không gió mà bay.
Khóe môi Chu Hùng Bá hơi cong lên: “Đoán được, tòa cửu phẩm bí cảnh này ở tận Lâm Hải, cách kinh thành tận hai vạn dặm, chứng tỏ hai vị không nên đến đây. Còn về phần truyền thừa của Thần Ngao Tán Nhân, ta nghĩ còn chưa lọt vào mắt của các ngươi. Võ đạo của Vô Pháp Vô Thiên lại yếu hơn Thần Ngao Tán Nhân sao? Còn về phần của cải của Vân Hải Tiên Cung, thì hai người các ngươi cũng giàu ngang một nước, há sẽ đi quan tâm?”
Tư Vô Pháp nghe vậy thì bật cười: “Lời này thì không đúng rồi, tuy rằng chúng ta cũng có chút của cải, nhưng so sánh với Thần Ngao Tán Nhân thì không đáng nhắc đến. Nếu như có thể lấy được Vân Hải Tiên Cung, thì hai tỷ đệ chúng ta nằm mơ cũng cười tỉnh.”
“Tuy nhiên, lần này ta mang Tư Hoàng Tuyền đến đây, đúng là không phải vì chìa khóa Vân Hải Tiên Cung. Khoảng tầm bảy ngày trước, ta nhận được một tin tức, biết nơi này có cơ duyên của Hoàng Tuyền, hoặc là có thể giúp hắn thu hồi nội tạng đã mất. Nhưng bây giờ nghĩ lại, cái này có thể là tin tức do Tư Đồ Lễ tung ra.”
Khi Tư Hoàng Tuyền còn nhỏ, đã bị người khác hiến tế một lần, lục phủ ngũ tạng và tứ chi đều bị ma thần lấy đi hơn nửa.
Chỉ có thu hồi lại những thứ đã mất đi, thì hắn mới có thể trở thành một người hoàn chỉnh.
Sau đó, Tư Vô Pháp tỏ vẻ nghiêm túc, hỏi thẳng Chu Hùng Bá: “Vì sao ngươi lại hỏi mấy thứ này vào thời điểm này?”
“Vân Hải Kiếm Khôi và Ma Thần – Táng Thiên chiến đấu, phạm vi một trăm dặm quanh bọn họ sẽ trở thành một bãi đất chết.” Chu Hùng Bá chắp tay sau lưng, nhìn về phía lối vào thung lũng, giọng nói hắn hời hợt: “Nơi này là nơi ta sẽ nằm xuống, hơn nữa, con trai trưởng của ta còn ở trong bí cảnh, há có thể không để ý đến? Tuy nhiên, nếu như Chu mỗ ra tay thì cũng sẽ không sống được, cho nên muốn kiếm chút lợi ích cho Chu gia chúng ta trước khi ta chết. Tòa bí cảnh cửu phẩm này, và cả chìa khóa Vân Hải Tiên Cung nhất định phải là đồ của Chu gia ta.”
Hắn vừa mới nói xong, Độ Linh Tiên ở bên cạnh nhất thời rùng mình một cái, sắc mặt thì đã trắng bệch như tờ giấy.
Mà mấy người Lộ Triết, Ứng Phi Long ở bên cạnh thì đều thần sắc hơi động, nhìn về phía Chu Hùng Bá với vẻ kính phục.
Tư Vô Pháp nhất thời sửng sốt, sau đó lại cười ha ha, tiếng vang chấn động trời cao: “Tam Chỉ Kinh Thần - Chu Hùng Bá đúng là một hảo hán, quả nhiên là danh bất hư truyền! Việc này ta có thể đáp ứng ngươi. Hơn nữa, không chỉ là tòa bí cảnh này và chìa khóa Vân Hải Tiên Cung, chỉ cần Tư Vô Pháp ta còn ở trên thế gian này một ngày, thì nhất định sẽ bảo vệ Chu gia các ngươi an toàn.”
Chu Hùng Bá nghe vậy thì lại cười nhẹ như mây gió, dường như không để ý lắm.
Đệ đệ của hắn đảm nhiệm trưởng lão ở Tinh Tú Tiên Tông, cũng là cao nhân tam phẩm.
Mặc dù Chu Hùng Bá hắn không còn trên đời này, thì Lâm Hải Chu gia cũng không cần kẻ khác che chở.
Nhưng giờ phút này, Chu Hùng Bá lại ồ lên một tiếng đầy ngạc nhiên.
Con ngươi của hắn giãn ra, tất cả sự chú ý đều tập trung lên người Sở Hi Thanh.
Trước đây không lâu, Chu Hùng Bá thấy Sở Hi Thanh ra tay chém Mộ Linh, lại đọ sức với mấy người Trác Bạch Vân và Lộ Trần, khi đó hắn thấy khá là thất vọng.
Sở Hi Thanh này đúng là rất mạnh, mạnh đến mức đủ để xếp ngang với Tư Hoàng Tuyền, nhưng còn lâu mới đến trình độ có thể làm cho kiếm của Chu Lương Thần không ra được nửa tấc.
Nhưng mà giờ phút này, hắn phát hiện hơi thở của Sở Hi Thanh đã có biến hóa to lớn.