Bá Võ

Chương 277: Cuộc chiến tiền tài (2)

Chương 277: Cuộc chiến tiền tài (2)

Tả Thanh Vân lắc quạt xếp trong tay, giải thích: “Ngươi không thể coi trận sinh tử lôi này giống như lần đánh với Trang Hồng Phi được. Trang Hồng Phi và Chu Lương Thần há có thể so sánh với thiên kiêu Thanh Vân Bảng? Đây chính là sự khác biệt giữa ánh sao và ánh trăng.”
“Hơn nữa, rất ít khi có thiên kiêu Thanh Vân Bảng đánh sinh tử lôi, nên tất nhiên đám nhân vật giang hồ ở Cổ Thị tập sẽ đến cá cược. Trong này cũng có một phần công lao của Độc Tí Đao – Lý Thương, hắn đã tạo thế cho Đào Viên. Đào Viên đến Cổ Thị tập nửa tháng, liền đánh bảy trận sinh tử lôi. Hai ngày một trận, tất cả đều là giải quyết đối thủ trong vòng ba chiêu. Đám giang hồ trong Cổ Thị tập rất chờ mong trận chiến giữa ngươi với Đào Viên đấy.”
Sở Hi Thanh hơi gật đầu.
Tất nhiên hắn cũng hi vọng càng nhiều người càng tốt, càng nhiều người quan tâm thì hắn mới có thể nhận được càng nhiều điểm võ đạo.
Tả Thanh Vân lại nói với ý vị sâu xa: “Đêm qua, có thể nói là Cổ Thị tập sóng ngầm mãnh liệt, đám võ học danh gia kia đều tạo thế cho Đào Viên, làm thấp Sở Hi Thanh ngươi, còn nói là ngươi chỉ có hư danh.”
“Còn có mấy vị Văn lại của Luận Võ Lâu quận Tú Thủy mở miệng bịa đặt, nói kỳ Thanh Vân Bảng này là do lâu chủ bọn họ tùy ý làm bậy, kiên quyết đưa ngươi lên cao. Bởi vậy, trận chiến này Sở Hi Thanh ngươi nhất định không thể hạ thủ lưu tình, phải đánh mặt bọn họ.”
Nữ thị vệ ở bên cạnh nghe đến đây, khóe miệng liền giật giật vài cái.
Thật ra tất cả những thứ này đều bắt nguồn từ Tả Thanh Vân ở bên cạnh nàng.
Đêm qua, vị Tả nha nội này đã dùng hơn ba ngàn lượng bạc để đè thấp danh tiếng của Sở Hi Thanh xuống.
Nhưng hết lần này đến lần khác, tỷ lệ cược trên bàn cá cược của hắn lại là Sở Hi Thanh một ăn 1,2. Trái lại thì tỷ lệ ăn cược của Đào Viên lại ăn cao đến 2,7.
Mà lý do của hắn lại rất đường hoàng, Sở Hi Thanh là thiên kiêu Thanh Vân Bảng, còn Đào Viên chẳng là cái thá gì.
Nội tâm của vị nha nội này quá dơ bẩn, quá đen!
Sở Hi Thanh gật đầu, hắn đã biết được vì sao điểm võ đạo của mình lại hạ xuống rồi.
Vậy thì đúng là phải đánh trả, phải đánh mặt bọn họ, để cho đám giang hồ này không hoài nghi thực lực của hắn nữa.
Chẳng mấy chốc đã đến buổi trưa, Sở Hi Thanh không chuẩn bị gì cả, hắn nhấc đao đi theo Tả Thanh Vân ra khỏi phòng.
Sở Vân Vân liếc mắt nhìn bóng lưng Sở Hi Thanh một chút, sau đó lại tiếp tục cúi đầu nghiên cứu pháp thuật của mình, nàng cũng không có ý định đi theo.
Lát nữa nàng còn phải ra ngoài một chuyến, đi đến hiệu cầm đồ kia để xem cái cột cờ kia.
Sở Vân Vân vẫn rất để ý đến thứ này.
Khi Sở Hi Thanh đi đến lầu một, cả tòa Thắng Bại Lâu lập tức ầm ĩ inh ỏi, vô số người gầm rú gào thét về phía hắn.
“Xếp 89 trên Thanh Vân Bảng Sở Hi Thanh! Tất cả của cải của lão tử đều đặt trên người ngươi, lát nữa chém chết Đào Viên cho ta.”
“Móa! Con hàng ốm yếu này từ đâu ra vậy? Người như vậy cũng xứng leo lên Thanh Vân Bảng?”
“Sao trên người tên này lại không có đồ đằng Bí Chiêu, các ngươi nhìn Đào Viên kìa, chiến đồ đã đầy cả tay rồi.”
“Ha Ha, ngày hôm nay Đào Viên sẽ đánh nát trứng tên này!”
“Quả nhiên là cực kỳ anh tuấn, bảo sao Tạ Chân Khanh lại nuôi tên mặt trắng nhỏ này, nhưng hôm nay sẽ phải lộ nguyên hình thôi!”
Lúc này, Tạ Chân Khanh đang ở trong đám người, mặt của nàng lập tức biến thành đen xì.
Nàng rất muốn nói cho đám ‘chó chết’ các ngươi mới nuôi mặt trắng nhỏ!
Sau đó, Tạ Chân Khanh lại nhìn chằm chằm vào Sở Hi Thanh.
Nàng vẫn không thể nào tin được Sở Hi Thanh đã có trình độ quét ngang thiên kiêu Đông Châu - Thanh Vân Bảng.
Tạ Chân Khanh đến đây để nhìn tận mắt, xem xem rốt cuộc trình độ của tên này đã đến mức nào.
Nàng thuận tiện đặt cược ba ngàn lượng bạc lên người Sở Hi Thanh luôn.
Tạ Chân Khanh đã đặt cược tất cả tiền tiêu vặt của năm nay lên người cái tên này.
Đừng có thua nha. . .
Sở Hi Thanh quét mắt liếc nhìn xung quanh, sau đó thản nhiên đi về căn phòng chờ đợi bên trái võ đài.
Tả Thanh Vân vốn định an bài cho hắn ba cái thị nữ dung mạo xinh đẹp đến xoa bóp.
Sở Hi Thanh suy nghĩ một chút thì vẫn từ chối.
Hắn nghĩ đến Sở Vân Vân ở trên tầng năm, trong lòng không khỏi sinh sôi một luồng chính khí.
---Trong lòng không nữ nhân, rút đao tự nhiên thần!
Hắn ngồi xuống cái ghế thái sư, mắt nhìn về phía đối thủ Đào Viên ở đối diện.
Đó là một thanh niên có thân hình lùn và đô con, tuổi tác tầm hai mươi tám hai mươi chín, xương cốt thô to, tứ chi rắn chắc mạnh mẽ.
Trên gương mặt chữ điền của hắn tràn đầy dữ tợn, trong mắt viết đầy hung ác.
Người này đang được mấy thị nữ xinh đẹp xoa bóp mát xa, lại vừa nhìn hắn với ánh mắt khiêu khích.
Sở Hi Thanh nhìn người này một chút, rồi không có hứng thú gì nữa.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất