Bá Võ

Chương 279: Thiên kiêu (2)

Chương 279: Thiên kiêu (2)

Người và xe ngựa đều ở bên rìa đường, phía trên chiếc xe ngựa của Sở Chính Dương còn có một cái mái che nắng và mưa.
Sở Tuyên Tiết bước nhanh vào trong mái che.
Đầu tiên, hắn nhìn về phía cửu đệ của mình. . .
Sở Chính Dương đứng hàng thứ chín trong cùng thế hệ, vì thế được gọi là lão cửu.
Tuy nhiên, cửu đệ mà Sở Tuyên Tiết nhìn thấy chỉ còn là một đoàn máu đen đã khô cạn.
“Tướng quân, tất cả thi thể đều bị tan chảy, không còn nhận ra cái gì, hiện trường cũng không có manh mối hữu dụng nào. Có điều, chúng kiểm tra thì phát hiện phương pháp phối chế Hóa Thi Thủy này rất tương đồng với Hóa Thi Thủy của đám người di đảng Lệ thái tử hay dùng.”
Một vị Bách hộ Cẩm y vệ ở hiện trường tiến lên, cung kính đi theo sau lưng Sở Tuyên Tiết.
Vị trước mắt này chính là con trai trưởng của nhị phòng Kinh Tây Sở thị, bây giờ đã là tứ phẩm Trung Vũ Tướng Quân, đảm nhiệm chức vụ quan trọng trong cấm quân.
Người này cố tình rút chút thời gian rảnh rổi để đến Lâm Hải điều tra vụ án Sở Chính Dương bị ám sát.
Vạn hộ đại nhân của Cẩm y vệ Đông Châu bọn họ cũng từng ra lệnh, tất cả Cẩm y vệ Đông Châu phải toàn lực phối hợp điều tra.
“Lệ thái tử?”
Sở Tuyên Tiết nhíu chặt lông mày, vì sao cửu đệ lại dính líu đám đám người di đảng của Lệ thái tử rồi? Là tìm thấy tung tích của bọn họ, sau đó bị giết người diệt khẩu?
Sở Tuyên Tiết cũng không kết luận ngay, hắn tiến vào trong xe ngựa, cẩn thận dò xét một phen, sau đó lại liếc mắt nhìn dấu vết chiến đấu ở bên ngoài.
Sau đó, hắn nhắm mắt lại, rơi vào suy ngẫm.
Hung thủ chỉ có một người, sau khi giết chết Sở Chính Dương thì lại quét ngang hiện trường, giết sạch tất cả thủ hạ của Sở Chính Dương.
Thực lực nằm trong khoảng ngũ phẩm đến ngũ phẩm.
Điều kỳ lạ là, hiện trường không có bất cứ dấu vết nào của việc sử dụng chân nguyên.
Dấu vết này đã biến mất? Hay là hung thủ chưa từng dùng chân nguyên, hoặc là dứt khoát không có chân nguyên?
Sở Tuyên Tiết liếc mắt nhìn về phía Bách hộ Cẩm y vệ ở phía xa xa: “Có phát hiện người sống nào gần hiện trường không? Nơi này là quan đạo, người đến kẻ đi, lẽ nào không có ai nhìn thấy gì sao?”
“Không có!” Vị Bách hộ Cẩm y vệ kia cười khổ nói: “Tướng quân, địa hình nơi này đặc thù, chỉ là một ngã rẽ nhỏ, hai bên đều có góc khuất, tầm nhìn đã bị che mất. Hơn nữa, hôm chuyện xảy ra thì có Ma Thần – Táng Thiên hàng lâm, các gia tộc và thế lực ở Lâm Hải đã phong tỏa phạm vi hai mươi dặm quanh đây. Sau khi Cẩm y vệ chúng ta tiếp nhận thì vẫn phong tỏa, đến giờ vẫn không có người nào đi qua con đường này.”
Sở Tuyên Tiết lại cau mày lần nữa, sau đó vẻ mặt của hắn khôi phục lạnh lùng, liếc mắt nhìn chiếc xe ngựa bị phá hủy kia rồi rơi vào suy ngẫm: “Dường như có quan hệ với di đảng của Lệ thái tử, nhưng cũng không thể kết luận như vậy, Cẩm y vệ các ngươi có thể điều tra các quận bên cạnh, tìm kiếm tung tích di đảng của Lệ thái tử.”
“Ngoài ra, ta muốn biết Sở Chính Dương đã xử lý những vụ án nào sau khi tiếp nhận chức vị Thiên hộ Cẩm y vệ ở đây. Sau đó lại thu tập danh sách tất cả những người đã tham dự bí cảnh cửu phẩm ngày hôm đó cho ta, ta cần tất cả tư liệu từ bé đến lớn của bọn họ, càng kỹ càng tỉ mỉ càng tốt.
Sở Chính Dương đã gặp sát thủ sau khi rời khỏi tòa cảnh này.
Cho nên đám người tham dự trận tranh đấu bí cảnh này cũng có hiềm nghi, có thể hắn sẽ tìm thấy thứ gì đó từ trong những thứ này. . .
Khi Sở Hi Thanh đi xuống lôi đài, thì cả tòa tửu lâu đều ầm ầm như sét đánh.
Một đám dân cờ bạc điên cuồng gào thét vỗ bàn.
Trận ầm ĩ này chẳng mấy chốc đã lan truyền ra ngoài Thắng Bại Lâu, đám dân giang hồ không có tiền đi vào xem cũng bắt đầu gào rống lên.
Một số người to gan thậm chí còn rút binh khí ra, muốn xông vào bên trong, mơ hồ có khuynh hướng bạo động.
May mà khách đi vào Thắng Bại Lâu đã bị tước binh khí trước khi vào, bằng không thì giờ phút này sẽ là nội ứng ngoại hợp.
Tả nha nội cũng phản ứng rất kịp thời, điều hành mấy trăm võ sư võ trang đầy đủ, đẩy đám người muốn gây sự ở bên trong ra ngoài. Hắn còn mời một đội quan quân ở gần đó đến canh phòng, đại đội này khoảng tầm hai trăm người, còn có một lượng cung nỏ quân dụng rất lớn, lúc này mới có thể miễn cưỡng đàn áp được.
Nữ thị vệ thì lập tức đưa Sở Hi Thanh về gian phòng xa hoa trên tầng cao nhất kia.
Sau đó, Tả Thanh Vân cũng đi theo sau, hắn lau mồ hôi lạnh trên trán: “Sở huynh đệ, trận sinh tử lôi này của ngươi cũng quá thẳng thắn dứt khoát rồi, tốt xấu gì cũng phải ứng phó vài đao trên đài chứ. Nếu ta không biết là không phải, thì ta cũng cho rằng các ngươi bán độ.”
Sở Hi Thanh liền cười một tiếng: “Lần sau ta sẽ chú ý hơn.”
Thế nhưng sinh tử lôi đã phân thắng bại, cũng phân sinh tử.
Mặc kệ là tình huống nào, hắn cũng sẽ dốc hết sức để ứng phó.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất