Bá Võ

Chương 286: Cánh cứng rồi (4)

Chương 286: Cánh cứng rồi (4)

“Vừa làm vừa xem là được, chúng ta có thể giúp hắn những chuyện trong phạm vi năng lực của mình, nhưng nếu như Tào Hiên muốn chúng ta làm chuyện trái với lương tâm, thì liền từ bỏ thân phận Cẩm y vệ này. Ngày hôm nay ngươi làm rất đúng, làm người phải đàng hoàng chính đáng. Chỉ cần chúng ta không làm chuyện đuối lý, Tào Hiên sẽ không thể làm gì chúng ta. Nhưng nếu như chúng ta đi đường sai từ đầu, vậy sau này sẽ bị hắn nắm thóp.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì nở nụ cười: “Lời này rất có lý, cái này gọi là viên đạn bọc đường. Chúng ta có thể ăn vỏ đường ở bên ngoài, trả đạn lại cho hắn.”
Mặc kệ Tào Hiên muốn làm gì, nói chung cứ ăn sạch chỗ tốt rồi tính sau.
“Viên đạn bọc đường?” Sở Vân Vân nghiêng đầu, vẻ mặt khó hiểu.
Sở Hi Thanh lập tức cứng lại: “Nói sai, là mũi tên bọc đường.”
Thế giới này không có mấy thứ như đạn pháo, không biết vì sao mà ngay cả thuốc nổ cũng không có, pháp tắc vật lý hoàn toàn khác biệt.
. . .
Sáng sớm hôm sau, Sở Hi Thanh vẫn dựa theo thói quen ngày xưa, hắn dậy sớm rồi đi tham dự thể dục buổi sáng.
Sở Hi Thanh vừa mới đi ra cửa, liền phát hiện rất nhiều sư huynh đệ xung quanh đang nhìn chằm chằm vào mình, nhưng ánh mắt đã khác với ngày xưa.
Những ánh mắt này đều là tràn đầy kính phục và kính nể.
Hắn đi lại bên trong võ quán Chính Dương, Nhai Tí đao ý chỉ được tăng lên đến trình độ yếu ớt.
Điều này khiến cho Sở Hi Thanh hơi kinh ngạc.
Chuyện này chứng tỏ đại đa số đồng môn bên trong võ quán đã không còn địch ý với hắn nữa.
Sở Hi Thanh hơi suy nghĩ một chút, hắn đã biết đây là do chênh lệch giữa mình và đám đồng môn này quá xa.
Ngày xưa, bọn họ giống như những con cá trong một cái ao, bọn họ tranh ăn ở bên trong ao, cho nên khó tránh khỏi xích mích.
Nhưng bây giờ Sở Hi Thanh đã nhảy ra khỏi cái ao này, từ cá hóa rồng, đã không còn ở một cấp độ.
Hơn nữa, Sở Hi Thanh thân là thiên kiêu Thanh Vân Bảng, làm rạng danh và tăng thêm vinh dự cho võ quán, chẳng những có thể làm cho đám người này hãnh diện, mà còn có thể mang lại lợi ích cho tất cả mọi người trong võ quán.
Nhưng đồng thời cũng không có bất cứ cô bé nào chạy đến thỉnh giáo võ học.
Nhưng sư muội sư tỷ này vẫn nhìn hắn với vẻ mặt kính phục, ái mộ, liếc mắt đưa tình, nhưng không ai can đảm tiến lên nói chuyện với Sở Hi Thanh cả.
Sở Hi Thanh ý thức được đây là khoảng cách mà danh hiệu thiên kiêu Thanh Vân Bảng mang lại.
Hắn âm thầm thở dài, lòng thầm nói thực sự là được không bằng mất mà.
Chỉ có Lục Loạn Ly là ngoại lệ.
Nàng hoàn toàn không để cái danh hiệu thiên kiêu Thanh Vân Bảng của Sở Hi Thanh vào mắt, thái độ của nàng vẫn như thường mà bu lại gần. Nàng khoanh tay trước ngực, ‘chà chà’ hai tiếng mà đánh giá Sở Hi Thanh một lượt: “Cũng không tệ lắm, không có thiếu tay đứt chân. Ngươi đi Lâm Hải nhiều ngày như vậy, ta còn tưởng rằng ngươi không về được. Có người nói tòa bí cảnh kia chết đến hơn 400 người, còn có yêu ma làm loạn, sao yêu ma kia không giữ ngươi ở trong đó nhỉ?”
Thật ra thì nàng tận mắt nhìn thấy Sở Hi Thanh rời khỏi bí cảnh.
Nhưng Lục Loạn Ly vừa nghĩ đến tình cảnh Sở Hi Thanh đơn độc chiến đấu với Tư Đồ Lễ ở trong bí cảnh, cộng thêm hơn bốn trăm nhân mạng ở bên trong đó, thì nội tâm của nàng lại thấy nao nao, miệng cũng không nói được lời hay.
Nàng thầm nghĩ tại sao đám người bên cạnh mình đều không coi mạng là chuyện to tát như vậy chứ?
Sở Hi Thanh không để ý lắm, mở miệng cười một tiếng: “Ngươi cho rằng ta là ngươi sao? Bị lừa vào trong Hỏa Cốt Quật, trọng thương đến ngất xỉu, suýt nữa thì chết? Tuy rằng Sở mỗ cũng liều mạng, nhưng đều là có chuẩn bị từ trước, đã chiến là thắng, có lần nào mà ta không toàn thân trở ra chứ?”
Lục Loạn Ly không khỏi nghiến răng nghiến lợi, không nói được gì nữa.
Cho đến nay, tuy rằng Sở Hi Thanh cũng từng gặp nguy cơ sống còn, nhưng cũng chỉ bị thương một chút ở lần trong Hỏa Cốt Quật thôi.
Lúc này, thần sắc Sở Vân Vân hơi động, nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào Lục Loạn Ly một lát.
Tu vị của cô bé này không chỉ lên đến lục phẩm hạ, mà trên người còn có thêm một bức đồ đằng Bí Chiêu. . .
Cô bé này là thuật võ song tu, nhưng tốc độ tu luyện lại nhanh như vậy, thiên phú quả thực là cao đến mức có một không hai ở mấy châu phía nam.
Sau đó, một buổi sáng kết thúc dưới trận đấu võ mồm của Sở Hi Thanh và Lục Loạn Ly.
Hắn rất yêu thích cái cảm giác này, cũng không cảm thấy Lục Loạn Ly phiền.
So với những thứ kinh tâm động phách trong bí cảnh cửu phẩm, và những cuộc xã giao với đám giang hồ trong quận Lâm Hải.
Thì những tháng ngày ở võ quán Chính Dương, quả thực là quá tuyệt vời. . .


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất