Chương 313: Chém giết (3)
Con ngươi Lý Nha hơi co lại, ánh mắt có hơi ngơ ngác.
Chẳng lẽ đến thời điểm này rồi mà Sở Hi Thanh vẫn còn che giấu thực lực?
Hay là hắn đột phá trong chiến đấu, khiến cho người này trở nên mạnh hơn?
Sắc mặt Phí Lễ Thanh cũng bắt đầu âm trầm xuống một lần nữa.
Đao ý của Sở Hi Thanh đang mạnh lên, cũng đang trùng kích nguyên thần của hắn.
Nó giống như một thanh đao vô cùng sắc bén đang chém vào đầu óc của hắn, khiến cho não của hắn đau đớn.
“Tạp chủng, hôm nay lão tử không chém ngươi thành muôn mảnh, thì khó tiêu mối hận trong lòng ta.”
Trong mắt Phí Lễ Thanh hiện lên vẻ tàn khốc, hắn đột nhiên đạp chân xuống đất, vung trọng giản lên, thân hình bắn thẳng về phía Sở Hi Thanh như một đầu trâu điên.
Đao ý của người này lại mạnh hơn thì thế nào? Trước khi tiến vào ngũ phẩm để võ ý dung hợp, thì đám võ tu bọn họ đều dựa vào đao kiếm trong tay và võ nghệ trên người để nói chuyện.
Mà ngay khi sự chú ý của Sở Hi Thanh bị Phí Lễ Thanh ở phía sau hấp dẫn.
Thì bóng người của Xuyên Tâm Kiếm – Lý Nha cũng đang lao về phía trước.
Toàn thân hắn giống như một con rắn độc đang ẩn núp trong bụi cỏ, vô thanh vô tức tiến lại gần con mồi.
Lý Nha ý thức được, có lẽ đây không phải là cơ hội tốt nhất để ra tay.
Nhưng mà hắn không thể trơ mắt nhìn khí thế của Sở Hi Thanh tiếp tục tăng lên, bằng không thì bọn họ sẽ chết!
Sở Hi Thanh thì lại giống như hoàn toàn không chú ý đến bóng người của Lý Nha, hai mắt hắn hờ hững nhìn về phía Phí Lễ Thanh ở phía sau, đồng thời múa đao chém.
Khi đao và giản của hai ngươi va chạm, thì trong mắt Phí Lễ Thanh nhất thời hiện lên một tia vui mừng.
“Ngu xuẩn!”
Cái tên này lại ngu đến mức dùng một thanh Nhạn linh đao đã tổn hại để gắng gượng chống đỡ trọng giản của hắn.
Lại ngu đến mức lấy tu vị bát phẩm để đối kháng chính diện với một thất phẩm hạ như hắn.
Nhưng mà chỉ vẻn vẹn một chớp mắt tiếp theo, nụ cười trên mặt Phí Lễ Thanh đã biến mất tăm.
Hắn phát hiện sức mạnh của mình đang bị đối phương phản ngược trở về, Nhạn linh đao trong tay Sở Hi Thanh lại xoắn một cái, liền khiến cho cánh tay của hắn không chống đỡ nổi, trọng giản cũng tuột khỏi tay mà bay ra.
“Đây là đao pháp gì?”
Con ngươi Phí Lễ Thanh trợn trừng lên, ánh mắt hiện lên vẻ không dám tin tưởng.
“Là Truy Phong đao pháp? Không thể nào?”
Hắn nghĩ mãi cũng không hiểu vừa rồi là chuyện gì xảy ra, hắn chỉ biết đối phương đã sử dụng một thức trong Truy Phong đao pháp.
Nhưng vì sao sức mạnh của mình lại bị đối phương bắn ngược trở về?
Mà ngay khi trong đầu của hắn xuất hiện cái ý nghĩ này, một đạo ánh sáng trắng sắc bén đã xẹt qua cổ của hắn.
Truy Phong đao pháp đứng thẳng tại chỗ không nhúc nhích, nửa cái hô hấp sau, đầu của hắn mới bị suối máu từ trong cổ đẩy ra ngoài.
Sau khi Sở Hi Thanh múa đao, thì lại tiện tay vung đao cản một kiếm từ phía sau của Lý Nha.
Lý Nha đã tung một chiêu toàn lực, không giữ lại một chút nào.
Nhưng Sở Hi Thanh lại dễ dàng gạt bỏ một kiểm của hắn, thần thái còn ung dung nhãn nhã, thong dong không vội.
Sau khi Xuyên Tâm Kiếm – Lý Nha đánh một đòn không trúng, cả người đều chấn kinh như con thỏ, vội vàng trượt về phía sau.
“Ý võ dung hợp, Nhai Tí đao ý!”
Sắc mặt Lý Nha đã trắng bệch như tờ giấy, hắn dùng toàn lực để thoát khỏi Sở Hi Thanh.
Tuy nhiên, thân hình của Sở Hi Thanh vẫn truy kích về phía hắn như hình với bóng.
Hắn bước một bước dài sáu trượng, tốc độ nhanh như sấm chớp, vượt xa Lý Nha đang lùi về sau.
Sở Hi Thanh vung thanh Nhạn linh đao lên, trên thân đao của cuồng phong quấn quanh, lôi điện tích tụ, khí thế khiếp người. Đao ý thì lại nhảy vào nguyên thần của Lý Nha, bắt đầu đấu đá lung tung ở trong đầu của hắn.
Kẻ này. . . hắn chỉ là một bát phẩm, tại sao lại có thể mạnh như vậy?
Trong mắt Lý Nha hiện lên một vẻ cực kỳ không cam lòng, trong miệng thì lại gầm lên, giận dữ mắng to: “Người Bạch Vân Trại đã chết hết rồi sao? Chẳng lẽ Thượng Quan gia các ngươi còn muốn đứng nhìn? Nếu hôm nay lão tử chết ở chỗ này, ai sẽ cõng nồi cho Thượng Quan gia các ngươi? Các ngươi không liên thủ với ta, hôm nay phải chết bao nhiêu người mới giết chết được kẻ này?”
Hắn đang nói với bốn tên võ tu thất phẩm đang ẩn núp ở chung quanh.
Trước khi Lý Nha hiện thân, thì hắn đã nhận ra bọn họ đến.
Lý Nha suy đoán bốn người này, nhất định là gia tướng của Thượng Quan gia. Là do đạo tặc của Bạch Vân Trại sắp bị Sở Hi Thanh giết cho chạy tán loạn, không thể không chạy đến hiện trường ở Tri Vị Cư, bất cứ lúc nào cũng có thể nhúng tay tham gia.
Quả nhiên, ngay sau khi hắn nói xong, bỗng nhiên có một bóng người đỏ thắm xông ra từ trong một gian nhà bên cạnh.
Người này mặc một bộ áo giáp màu đỏ, trong tay cầm một cây trường thương, hắn tấn công bóng người của Sở Hi Thanh từ phía sau.