Bá Võ

Chương 332: Đốt sạch

Chương 332: Đốt sạch

Sở Hi Thanh uống thuốc xong, liền cảm thấy hơi khó xử.
Quần áo Sở Vân Vân mang đến đều là quần áo mới mua, không có dấu vết giặt rửa nào cả.
Nhưng hắn bây giờ, không chỉ là cơ thể trần truồng, mà toàn thân còn đầy tro tàn.
Trong phòng này cũng không có quần áo cũ, tủ quần áo của hắn cũng bị đốt thành tro. . .
Sở Hi Thanh gãi gãi đầu: “Chuyện này. . . Vân Vân, ngươi có thể xách cho ta vài thùng nước không? Còn nữa, tốt nhất là hai người các ngươi ra ngoài chờ đi!”
“Ngươi muốn tắm? Không cần phiền phức như vậy.”
Sở Hi Thanh hai tay nắm linh quyết, lập tức có một ngọn lửa xuất hiện ở giữa không trung, rồi ngưng tụ thành một con thú nhỏ giống như sư tử.
Ngọn lửa hình con thú nhỏ này chạy đến bên người Sở Hi Thanh, sau đó hóa thành một ngọn lửa màu đỏ thẫm, bắt đầu đảo quanh người Sở Hi Thanh.
Nơi ngọn lửa đỏ này đi qua, tro tàn trên người Sở Hi Thanh đều biến mất, da thịt của hắn trở nên sạch sẽ, còn sạch sẽ hơn cả tắm rửa.
Sở Hi Thanh thì lại càng cảm thấy lúng túng hơn, sau khi tro tàn biến mất, toàn thân hắn lại không có thứ gì để che chắn.
Lúc đầu, Sở Vân Vân cũng không để ý lắm.
Trước kia, khi nàng còn ở trong quân đội, mỗi khi khí trời nóng bức thì đám nam tử trong quân đều thích cởi trần, Sở Vân Vân cấm nhiều lần mà không được, cho nên cũng tập mãi thành quen.
Nhưng đến khi ngọn lửa đỏ kia đảo qua một vòng quanh người Sở Hi Thanh xong, mặt cười của Sở Vân Vân cũng không nhịn được mà đỏ ửng lên.
Lúc này, Sở Vân Vân tản con “Toan Nghê” kia đi.
Trong khoảnh khắc vừa rồi, nàng cảm thấy con Hỏa thú mà nàng ‘nghĩ hóa’ ra có dấu hiệu mất khống chế, suýt nữa thì đốt luôn con voi lớn của Sở Hi Thanh.
Sở Hi Thanh thì lại vung hai tay ra, tốc độ nhanh đến mức xuất hiện tàn ảnh, hắn đang dùng tốc độ nhanh nhất để mặc quần áo.
Ngay khi bầu không khí trong phòng có hơi lúng túng, Lục Loạn Ly ở ngoài cửa đã thò cái đầu nhỏ vào phòng.
Nàng liếc mắt nhìn về phía Sở Hi Thanh, sau đó vẻ mặt liền thả lỏng, cất bước tiến vào trong.
“Cũng không biết nên nói ngươi may mắn hay là đen đủi nữa, trước khi tiếp xúc với Huyết Nguyên Đồ mà chân nguyên lại hao tổn đến mức này.”
Lục Loạn Ly lấy một bình thuốc ra, trực tiếp đưa cho Sở Hi Thanh: “Trong tay ta có một viên Bàn Cổ Huyết Nguyên Đan của Cẩm y vệ, ngươi muốn không? Chắc hẳn ngươi đã nghe nói qua về đan dược này, nó chuyên dùng để bổ sung nguyên khí, có thể để ngươi khôi phục như lúc ban đầu.”
“Có người nói dùng đan dược này trước khi tiếp xúc với Huyết Nguyên Đồ thì sẽ có hiệu quả tốt hơn. Tuy nhiên thứ này rất đắt, ta không thể tặng không được, 12.000 lượng bạc, ngươi phải trả tiền mặt.”
Thật ra thì nàng đã mất rất nhiều thời gian vì viên đan dược này, còn phải cầu Húc Nhật Đông hỗ trợ.
Sở Hi Thanh không đưa tay nhận, hắn ngưng thần đánh giá Lục Loạn Ly, trong mắt ngậm lấy vài phần ân cần: “Đêm qua, khi Thiết Cuồng Nhân chạy đến, ta nhìn thấy ngươi thất khiếu chảy máu, Loạn Ly ngươi không sao chứ?”
“Không có gì! Chỉ là sử dụng bí pháp nên tổn thương kinh mạch thôi. Không phải vết thương gì to tát cả, chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian là có thể khôi phục. Trái lại thì ngươi. . .”
Sắc mặt Lục Loạn Ly hơi hòa hoãn lại, lòng thầm nói cói như tên này còn có chút lương tâm, vẫn biết quan tâm nàng.
Nhưng khi nàng nhớ lại cảnh tượng máu của Sở Hi Thanh nhuộm đầy máu đêm hôm qua, thì ánh mắt nàng lại trở nên bất thiện: “Sở Hi Thanh, ngươi cũng nên đem mạng của mình thành chuyện to tát đi. Lần bí cảnh cửu phẩm ở Lâm Hải đã suýt mất mạng, lần này đã biết rõ Sát Sinh Lâu treo thưởng một số tiền lớn, vậy mà còn muốn chạy qua Cổ thị tập, còn muốn dùng tiền để nhờ Đổng Lâm Sơn gia tăng thứ tự trên Thanh Vân Bảng, rồi còn viết văn chương tâng bốc ngươi nữa.”
“Thật ra thì với thiên phú bây giờ của ngươi, chỉ cần đi từng bước từng bước một, sớm muộn gì cũng được Vô Tướng Thần Tông chú ý, cần gì phải nóng lòng thành danh như vậy? Cái gọi là cây cao đón gió, dễ đổ. Cát chồng bên bờ, sóng tất đánh rơi. Ngươi leo lên quá cao, thì ngã sẽ càng đau. Đêm qua, nếu như không có Thiết Cuồng Nhân, thì ngươi đã mất mạng rồi.”
Thần sắc Sở Vân Vân hơi động, nàng cũng liếc mắt nhìn về phía Sở Hi Thanh.
Nàng còn không biết nguyên nhân mà Sở Hi Thanh chạy đến Cổ Thị tập.
Sở Hi Thanh nghe thấy thế thì nội tâm ấm áp, sau đó lại cảm thấy rất bất đắc dĩ.
Hắn cũng muốn khiêm tốn, cũng muốn phát triển trong yên lặng, nhưng vấn đề là hệ thống ba ba không cho phép, hắn chỉ có thể nghĩ trăm phương ngàn kế để nổi danh, để cho người khác tin tưởng rằng hắn rất mạnh.
Sở Hi Thanh suy nghĩ một lát, cuối cùng quyết định giải thích một phen.
Trên người hắn có cái hệ thống này, tương lai nhất định sẽ làm ra vài chuyện xôn xao hơn, cho nên vẫn phải cho hai cô bé này chuẩn bị tâm lý một chút, miễn cho sau này gặp rắc rối.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất