Chương 376: Một địch ngàn (3)
Lúc này, trong cốc vẫn còn rất nhiều kẻ địch ngoan cố, bọn họ phòng thủ trong những tạp viện và các gian phòng ốc ở trong cốc.
Sở Hi Thanh không có ý định giết sạch đám người này.
Hắn đến đây là để vây thành đánh viện binh, nhất định phải giữ thực lực mạnh mẽ nhất, để ứng phó với quận binh và Tây Sơn Đường.
Mà cưỡng ép tấn công những kiến trúc này, thì Tuyển Phong Đường sẽ có thương vong.
Chỉ cần những người này không ảnh hưởng đến trận chiến tiếp theo, Sở Hi Thanh cũng lười quản bọn họ.
Chỉ có nhà kho ở phía bắc Anh Ma Cốc là Sở Hi Thanh không thể buông tha.
Lúc này, trong kho hàng này còn có gần hai trăm tàn quân đang chống đỡ.
Hai vị gia tướng lục phẩm của Thẩm gia cũng lui lại nơi này.
Nhưng tất cả mọi người của Tuyển Phong Đường đều có sĩ khí cao ngất.
Thiết Ngưu - Giả Đại Lực mặc trọng giáp trên ngươi, luôn làm gương cho binh sĩ mà dẫn đầu giết vào trong kho hàng.
Hắn cũng từng là nhân vật leo lên Danh Hiệp Bảng, sức chiến đấu cực mạnh.
Hai vị võ tu lục phẩm của Thẩm gia phải liên thủ mới có thể miễn cưỡng ép hắn một bậc.
Tuy nhiên, đám người Tuyển Phong Đường bọn họ cũng sẽ không nói quy củ giang hồ gì cả.
Đám người Tuyển Phong Đường lập tức lấy mấy trăm cái cung nỏ quân dụng ra, rồi bắn thẳng về phía ba người bọn họ.
Giả Đại Lực mặc trọng giáp, tuy rằng hắn cũng bị bắn thành con nhím, nhưng lại không bị thương chút nào cả.
Hai vị gia tướng lục phẩm của Thẩm gia thì lại không dễ chịu, tuy rằng cương khí của bọn họ mạnh mẽ, nhưng cũng không thể phòng ngực được nhiều tên nỏ như vậy.
Trong này còn có ‘phá cương tiễn’ phù văn, chuyên dùng để phá cương khí, nó có thể dễ dàng phá tan cương khí của võ tu.
Chờ đến khi hai ngàn thanh ‘phá cương tiễn’ của bọn họ hết sạch, thì hai võ tu lục phẩm kia cũng bị thương nặng.
Sau đó, là mười vị đàn chủ và hai vị phó đường chủ đều xông lên, mười hai vị thất phẩm này thay phiên nhau vây công hai người họ.
Sở Hi Thanh và Chu Lương Thần, thỉnh thoảng cũng đánh một hai chiêu.
Tuy nhiên, người giải quyết chiến đấu lại chính là Sở Vân Vân.
Đầu tiên, nàng sử dụng ‘Hàng Thần Thuật’(nhưng thật ra là nghĩ vật hóa hình), ‘triệu hoán’ ra một con thần thú hộ vệ. Sau đó lại lấy pháp thuật ‘Hỏa Diễm Thần Chỉ’ để đánh về phía một vị võ tu lục phẩm trong đó, toàn thân kẻ này lập tức biến thành một bó được, bị thiêu chết tươi.
Sau khi Sở Hi Thanh giải quyết chiến sự xong, liền lạnh lùng trừng mắt với Sở Vân Vân.
Cô bé này hơi vượt giới hạn rồi.
Uy lực của pháp thuật vừa rồi, đã gần như là vượt qua thất phẩm!
Tuy nhiên, mọi người ở chung quanh lại không nghi ngờ chút nào!
Một mặt là vị võ tu lục phẩm vừa rồi đã bị thương rất nặng, hai là “Hàng Thần Thuật” của Sở Vân Vân rất ra dáng, uy thế khiếp người.
Mọi người chỉ âm thầm cảm thán, hai huynh muội Sở gia này đều có thiên phú trác tuyệt.
Sở Hi Thanh là thiếu niên thiên kiêu xếp hạng 60 trên Đông Châu - Thanh Vân Bảng thì không cần nhắc đến. Không ngờ Sở Vân Vân này cũng có trình độ cao như vậy ở trên phương diện “Hàng Thần Thuật”, có thể câu thông thần linh, triệu hoán ra cả hình và thần, sức chiến đấu đã đạt đến Toan Nghê thất phẩm.
Sau đó, mọi người bắt đầu đẩy bước về phía trước, chỉ nửa khắc thời gian sau, bọn họ đã cướp sạch toàn bộ mười mấy tòa nhà kho này.
Tất cả người còn dám cầm đao trong tay, thì đều chém chết.
Sở Hi Thanh nhìn thấy một lượng lớn lá Anh Ma ở bên trong, còn có các loại linh dược ở trên Tây Sơn, ngoài ra còn có da thú, gân thú, răng thú vân vân, có thể dùng để chế tạo vật tư và quân giới, tất cả đều là hàng cấm.
Tuy nhiên, đáng tiền nhất vẫn là vàng bạc được giấu ở trong này.
Khi Sở Hi Thanh đi vào tòa nhà kho kiên cố nhất, quy mô nhỏ nhất ở nơi này, thì trong mắt hiện lên một tia kỳ dị.
Trong này có chỉnh chỉnh tề tề hơn bảy ngàn thỏi bạc ròng là ít nhất, nhìn trông như một bức tường bạc.
Một thỏi bạc rộng là năm mươi lượng, nơi này tổng cộng là ba mươi lăm vạn lượng bạc. Ngoài ra, còn có khoảng tầm ba ngàn lượng vàng.
Lúc này, tất cả huynh đệ Tuyển Phong Đường, không ai là không hoan hô như sấm rền, ánh mắt của bọn họ nhìn về phía Sở Hi Thanh cũng đã khác với nửa ngày trước.
Ban đầu, bọn họ chỉ cảm thấy kính phục và ngưỡng mộ với Sở Hi Thanh mà thôi.
Cho đến hôm nay, khi Sở Hi Thanh đến mượn binh, thì rất nhiều người đều có cảm giác thiếu niên này không đáng tin, chỉ sợ là muốn mang đám huynh đệ bọn họ xuống hố.
Cho đến giờ phút này, khi bọn họ lấy được Anh Ma Cốc, thì cảm quan của mọi người đối với Sở Hi Thanh lại trở nên khác biệt.
Vị này thiên phú trác tuyệt, dũng cảm kiên nghị thì cũng thôi, giờ lại còn thông minh như vậy nữa.
Bảo sao kỳ chủ lại cam lòng lấy vị trí ‘đường chủ’ ra để mời chào vị này.