Bá Võ

Chương 431: 50% Bá Võ Vương (4)

Chương 431: 50% Bá Võ Vương (4)

Lý Thần Sơn thì lại đứng sóng vai với Sở Hi Thanh, giằng co với năm tên Huyết y ở đối diện.
Sở Vân Vân thì đứng ở sau ba trượng, triệu hoán ‘Toan Nghê’ ra để hộ thân.
Con thú non này đã bành trướng đến khoảng một trượng, nanh vuốt sắc bén, lửa nóng bức người.
“Đường chủ, chia như thế nào?”
Lý Thần Sơn hoành trọng kiếm trước ngực, vẻ mặt nghiêm túc: “Ba tên thất phẩm thượng, hai tên thất phẩm hạ, có hơi vướng tay rồi.”
Lý Thần Sơn cảm thấy rất đau đầu.
Mấu chốt là một tên thất phẩm thượng trong đó, nơi khóe mắt còn có chiến văn màu máu, rất có thể là Đoạn Huyết Đao – Lệ Thượng Nhân xếp thứ 98 trên Thanh Vân Bảng! Sức chiến đấu vượt cấp, có thể coi là nửa cái lục phẩm hạ.
Sở Hi Thanh lại không thèm để ý, hắn nắm chặt đao bên hông: “Có thể ngăn cản tên Đoạn Huyết Đao - Lệ Thượng Nhân kia giúp ta hay không? Ta chỉ cần nửa khắc thời gian.”
Đám võ tu thất phẩm của Huyết Phong Đạo không thể giống với quận quân Tây Sơn được.
Tuy rằng Sở Hi Thanh có chiến tích lấy một địch bảy, nhưng bảy vị Thiên hộ quận quân vây công hắn, chỉ là đám phế vật ở trong cấp bậc thất phẩm mà thôi.
Nếu như là nửa tháng trước, Sở Hi Thanh gặp phải mấy người này, thì hắn nhất định sẽ quay đầu bỏ chạy.
Nhưng hôm nay, hắn đã có tu vị bát phẩm thượng.
Tốc độ đao của hắn cũng nhanh hơn trước kia nhiều. . . nhanh hơn rất nhiều!
“Đường chủ, ngươi không khỏi quá khinh thường ta rồi.” Khóe môi Lý Thần Sơn giật giật: “Năm trăm hiệp cũng không thành vấn đề.”
Nếu không phải pháp khí của hắn vẫn chưa đầy đủ, chiến đồ trên người cũng bị tổn hại một bộ phận, thì hắn có tự tin áp chế được Lệ Thượng Nhân này.
“Vậy thì tốt rồi.” Sở Hi Thanh nghe vậy thì nở nụ cười: “Bốn người bốn lại, giao cho huynh muội chúng ta là được. . .”
Đúng lúc này, thần sắc Sở Hi Thanh hơi động, liếc mắt nhìn về phía trên.
Hắn đã cảm ứng được Đại Bạo Viêm Phù vừa nổ tung trên tầng năm.
Vấn đề bây giờ là, mấy người Sở Hi Thanh không thể phân thân.
Nhất định phải tốc chiến tốc thắng. . .(đánh nhanh thắng nhanh)
May mắn chính là, năng lực cảm ứng của Sở Vân Vân cũng đã khôi phục một ít. Nếu như vị ‘tiên sinh phòng thu chi’ của mình có nguy hiểm đến tính mạng thật, thì nàng nhất định sẽ nhắc nhở đúng lúc.
Sở Hi Thanh nghĩ đến chỗ này, Kiếm Tàng Phong bỗng nhiên ra tay.
Hắn tiện tay đánh ra một đạo kiếm khí, bắn thẳng về phía Đoạn Huyết Đao - Lệ Thượng Nhân.
Vẻ mặt Lý Đạo Quy trở nên nghiêm túc, lập tức ra tay ngăn cản, nhưng mà một chớp mắt này, kiếm thế của Kiếm Tàng Phong bỗng nhiên biến hóa, hắn cầm một thanh trường kiếm chưa từng khai phong, vẻ ngoài lại bình thường không có gì lạ. Nhưng chỉ một đòn mà đã đánh cho Lý Đạo Quy bay ngược ra đến mười trượng, va nát từng tầng từng tầng hàng rào sắt và vách tường. Mấy chục phạm nhân ở trong này cũng bị thân thể Lý Đạo Quy đụng nát bấy.
Miệng mũi Lý Đạo Quy chảy máu, khi hắn bay ngược ra sau, đồng thời đã hút khô tất cả huyết khí của những phạm nhân kia.
Trong thời khắc sống còn, hắn vẫn ổn định thân thể, ngăn cản kiếm thế như hình với bóng của Kiếm Tàng Phong.
Sau đó, một luồng sức mạnh khổng lồ lại đánh cho Lý Đạo Quy bay ra mấy trượng, tất cả lỗ chân lông trên người hắn đều thấm ra máu.
Lý Đạo Quy không khỏi âm thầm chửi bới.
Cái tên Kiếm Tàng Phong này nham hiểm đến mức nào chứ?
Kiếm trong tay hắn, nhìn qua thì chỉ là một thanh trường kiếm bình thường, nhưng rõ ràng là được rèn đúc từ ‘Thiên ngoại trọng thiết’.
Thanh kiếm này nặng hơn bảo kiếm tứ phẩm đến mười lần, sức mạnh của Kiếm Tàng Phong cũng phải gấp đôi võ tư tứ phẩm bình thường là ít.
Kiếm thế của đối phương nằm ngoài dự đoán của mọi người, không hề hoa mỹ, mà lại lộ ra một loại ý vị ‘trọng kiếm vô phong, đại xảo bất công’.
Nhưng cái này lại khắc chế hắn nhất, đối phương tựa như vượt núi mà đến, nghiền nát tất cả kỹ xảo và biến hóa của hắn.
Sức chiến đấu của Lý Đạo Quy cũng là vượt cấp, có thể đạt đến tứ phẩm. Nhưng đối phương lại là một những người người vô cùng xuất sắc trong võ tu tứ phẩm!
“Giết!”
Theo một tiếng quát lớn của Lý Đạo Quy, quanh người hắn bỗng nhiên có vô số sương máu nổ tung, bao phủ tất cả tù nhân trong phạm vi bảy trượng chung quanh. Trong một khoảnh khắc, mười mấy người này đã bị hút thành cái thây khô.
Cùng lúc đó, sau lưng Lý Đạo Quy cũng ngưng tụ thành một biển máu hùng vĩ.
“Biển máu thật nồng, lệ khí thật mạnh, Huyết Hải Phiêu Linh Kiếm. . . lợi hại!”
Bóng người Kiếm Tàng Phong tấn công đến, trong miệng thì chậc chậc cảm thán: “Trấn cho ta!”
Lúc này, trường kiếm vô phong trong tay hắn hiện ra vô số phù văn màu vàng, kiếm cương dày đặc như thực chất đang quấn quanh thân kiếm, làm cho thanh kiếm này như phóng to ra gấp mười lần!
“Thiên Quân!’
Theo luồng ánh kiếm màu vàng óng này lóe lên, biển máu khổng lồ kia lập tức bị Kiếm Tàng Phong tiêu diệt mất chín phần.
Thân thể của Lý Đạo Quy cũng bay về sau như sao băng, gần như đã khảm vào trong vách đá ở phía sau.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất