Bá Võ

Chương 81: Luận Võ Thần Cơ

Chương 81: Luận Võ Thần Cơ

Sở Hi Thanh vô cùng ảo não và bầu rầu, bởi vì khi hắn đến nhà ăn thì đùi gà đã bị người cướp sạch.
May mắn chính là, võ quán cân nhắc đến chuyện đám đệ tử đứng phơi nắng nửa ngày trời, vì vậy hôm nay nhà ăn có thêm năm chậu thịt kho rất lớn.
Sở Hi Thanh đánh một bát tô thịt kho, lại cầm sáu cái bánh bao nhân thịt to bằng nắm tay, sau đó ngồi xuống đối diện Sở Vân Vân.
Hắn vừa ăn bánh bao vừa ăn thịt, lại vừa tràn đầy chờ mong mà hỏi: “Hiện giờ ta đã học được Khinh Vân Tung, khi nào Vân Vân ngươi dạy ta luyện Trục Điện Chỉ?”
Trục Điện Chỉ là một trong mười nghệ truyền ngoài của Vô Tướng Thần Tông, là một môn công pháp dùng chỉ. (ngón tay)
Trong mười nghệ truyền ra ngoài, thì môn công pháp này cũng lấy nhanh làm chủ.
Sở Hi Thanh có Truy Phong Trục Điện Chi Thủ, không chỉ thích hợp tu luyện Truy Phong đao pháp, mà còn vô cùng thích hợp với Trục Điện Chỉ.
Hắn vẫn luôn rất lo lắng tất cả võ đạo của mình đều nằm trên một thanh đao.
Nếu một ngày hắn quên mang đao, hoặc là đao của hắn có vấn đề, há chẳng phải là mặc người xâu xé sao?
“Ta sẽ dạy ngươi Trục Điện Chỉ, nhưng phải chờ Dưỡng Nguyên Công của ngươi lên tầng thứ ba đã.” Sở Vân Vân vừa động đũa vừa liếc mắt nhìn Sở Hi Thanh một chút: “Muốn tu luyện Trục Điện Chỉ, nhất định phải có đầy đủ chân nguyên để bảo vệ ngón tay, bằng không thì sẽ để lại ám thương rất lớn. Ngươi còn chưa học được đi, thì đừng nghĩ đến chuyện học chạy.”
Khóe môi Sở Hi Thanh giật giật, tiếp tục vùi đầu ăn uống.
Nhưng đúng lúc này, ở biên giới tầm nhìn của hắn lại có một bông pháo hoa nổ tung, điểm võ đạo của hắn lại tăng lên 1 điểm.
Lúc này, Sở Hi Thanh không để ý lắm, nhưng mà tiếp đó, cái pháo hoa nhỏ này lại nổ tung không ngừng, để cho điểm võ đạo của hắn tăng lên đến 8 điểm.
Sở Hi Thanh đang không hiểu chuyện gì xảy ra, liền nhìn thấy Lục Loạn Ly, nàng một tay bưng bát, một tay cầm một quyển sách rất dày đi qua bên này.
Sau khi thiếu nữ đi đến, nàng nhìn cái miệng dính đầy mỡ của Sở Hi Thanh, lại nhìn đống thị kho ở trong bát tô, trong mắt nhất thời hiện ra vài phần ghét bỏ.
Nhưng Lục Loạn Ly vẫn ngồi xuống đối diện Sở Hi Thanh, nàng vừa ‘chậc chậc’ hai tiếng vừa nhìn Sở Hi Thanh một lượt.
Sở Hi Thanh dừng đũa, nghi ngờ nhìn về phía Lục Loạn Ly: “Nhìn ta như vậy làm gì?”
Lẽ nào trên mặt hắn có hoa?
“Ta đã xem thường Sở thiếu hiệp rồi!” Lục Loạn Ly nói với vẻ trêu tức, rồi ném quyển sách trong tay qua chỗ Sở Hi Thanh: “Chúng mừng ngươi, tên của Sở sư huynh ngươi đã leo lên kỳ Luận Võ Thần Cơ này rồi.”
“Luận Võ Thần Cơ?” Sở Hi Thanh hơi ngẩn người, rồi mới cầm quyển sách lên xem.
Quyển sách này rất dày, bên ngoài bìa có mấy chữ triện rất lớn “Luận Võ Thần Cơ – Đông Châu chí”.
Sở Hi Thanh lật trang bìa ra xem, chỉ thấy văn tự và tranh ảnh ở bên trong rất đẹp.
Luận Võ Thần Cơ là sách báo mà Luận Võ Lâu của triều đình tuyên bố, mỗi hai tháng có một kỳ, hình thức khá giống với tạp chí và tập san ở hiện đại.
Nội dung của nó nói về các chuyện lớn trên giang hồ, các cao nhân võ đạo, hiệp khách ma đầu gì gì đó, cũng thành lập các bảng danh sách để xếp hạng cho những nhân vật này.
Cái gọi là Thiên bảng, Địa bảng và Thanh Vân bảng ở trên thế giới này, đều được xuất ra từ đây.
Ngoài ra, Luận Võ Thần Cơ còn có ‘địa phương chí’ là dành cho địa phương, và cả “Thần Châu chí” mang tính chất cả nước.
Quyển sách ở trong tay Sở Hi Thanh chính là Luận Võ Thần Cơ ở địa phương 13 quận tại Đông Châu.
Còn về phần Luận Võ Lâu thuộc Lễ bộ của triều đình, vì sao nó lại tiêu hao một số lượng lớn nhân lực và vật lực để thành lập các bảng danh sách, phát hành Luận Võ Thần Cơ, thì Sở Hi Thanh cũng không rõ ràng.
Luận Võ Thần Cơ rất đắt, phải ba lượng bạc một quyển.
Trước đây, khi Sở Hi Thanh còn làm ở tiêu cục thì hắn đã tò mò, cho nên mượn mấy quyển ở trong tay mấy vị đồng nghiệp để chiêm ngưỡng.
Nhưng mấy quyển Luận Võ Thần Cơ đó đã được phát hành từ vài năm trước, đã quá hạn từ lâu rồi.
Đây vẫn là lần đầu tiên Sở Hi Thanh được nhìn thấy quyển Luận Võ Thần Cơ – Đông Châu chí mới nhất.
Hắn lật quá một lát, liền nhìn về phía Lục Loạn Ly với ánh mắt nghi ngờ.
Trên này nào có tên của hắn chứ?
Huống hồ hắn chỉ là một tên cửu phẩm hạ, nào có tư cách leo lên Luận Võ Thần Cơ chứ?
“Ở góc dưới bên trái của trang bảy mươi chín.”
Sau khi Lục Loạn Ly chỉ cho Sở Hi Thanh xong, nàng vừa ăn cơm vừa tò mò đánh giá Sở Vân Vân ở bên cạnh.
Nàng nghe qua tình hình của Sở Hi Thanh, cũng biết thiếu nữ này là muội muội của Sở Hi Thanh.
Những mà ngũ quan của hai huynh muội này hoàn toàn không giống nhau gì cả.
Mà dáng người và khí chất của Sở Vân Vân, lại làm cho nàng bỗng nhiên nghĩ đến cha mình, cái gọi là không giận tự uy. . .


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất