Bá Võ

Chương 99: Thuần Dương (1)

Chương 99: Thuần Dương (1)

Lúc này, đã có người kéo thi thể của Hành Thập Ngũ ở trên võ đài xuống, còn rửa vết máu ở trên đó.
Sở Hi Thanh trông thấy người còn lại ký giấy sinh tử ở dưới võ đài, sau đó nhảy lên một cái, trực tiếp vượt qua bức tường đao ở bên cạnh lôi đài.
“Hành Thập Cửu!” Khí chất của Hành Thập Cửu cũng tương tự Hành Thập Ngũ, hắn cầm thuẫn trong tay, lạnh lùng ôm quyền về phía Sở Hi Thanh: “Đến lĩnh giáo cao chiêu của các hạ!”
Sở Hi Thanh còn chưa lĩnh ngộ hết Khinh Vân Tung tầng hai, một lượng lớn trí nhớ tràn vào trong đầu óc của hắn, cho nên hắn không thể đáp lại.
Hành Thập Cửu híp mắt lại, lặng lẽ nắm chặt chuôi đao của trong tay.
Lúc này, bên dưới đài lại có một tiếng gầm thét: “Hai vị chú ý, sẽ có ba tiếng trống! Sau khi tiếng trống thứ ba vang lên thì hai vị mới được ra tay!”
Tiếng trống thứ nhất vang lên, bên phía lương đình lại có một đám người chen chúc nhau đặt cược.
Bọn họ suy đoán Hành Thập Cửu cũng không phải đối thủ của Sở Hi Thanh, cho nên trong lương đình cũng không có tỷ lệ cược thắng hay bại.
Mà chỉ có thể đặt cược Hành Thập Cửu sẽ bại trong tay Sở Hi Thanh sau bao nhiêu hiệp.
Tiếng trống thứ hai vang lên, đám người dưới đài đều tập trung lại. Bọn họ chen chúc nhau ở bên dưới đài, tập trung tinh thần nhìn lên trên võ đài.
Sở Hi Thanh điều chỉnh hô hấp, hắn vẫn nắm chặt đao như cũ, đứng thẳng tại chỗ.
Hành Thập Cửu ở đối diện thì đặt thuẫn ở trước ngực, thân thể hơi co lại, bảo vệ mấy chỗ yếu hại ở ngực và bụng mình.
Khi tiếng trống thứ ba vang lên, hai người đồng thời hành động.
Hành Thập Cửu thủ, còn Sở Hi Thanh thì công.
Hành Thập Cửu lùi lại một bước, trường đao bên tay phải sẵn sàng ứng phó với thế công của đối phương.
Lúc này, Sở Hi Thanh bỗng nhiên lại đạp nhanh về phía bên trái.
Hắn bước như thuấn ảnh, đuổi sát thời gian!
Khinh Vân Tung tầng thứ hai để cho hắn trực tiếp bước ra ba trượng, lao đến phía sau Hành Thập Cửu.
Sau đó là thức rút đao của Truy Phong đao pháp: Không Huyệt Lai Phong!
Theo đồ đằng Bí Chiêu bên cánh tay trái của Sở Hi Thanh sáng lên, một đạo ánh đao hình vòng cung màu đen cũng đồng thời chém về phía sau gáy của Hành Thập Cửu.
Ánh đao kia nhanh như gió chớp!
Đầu của Hành Thập Cửu cũng bay lên trên không trung, một luồng máu tươi đỏ thẫm phun lên trời như là suối máu.
Mà trong khoảnh khắc đó, trong và ngoài võ đài, trên và dưới tửu lâu, tất cả đều lặng ngắt như tờ!
Trên tầng ba tửu lâu, chẳng biết từ bao giờ mà chén trà trong tay Long Hành đã đóng băng.
“Đao thật là nhanh, thân pháp cũng rất nhanh, giết người trong chớp mắt, nên uống cạn một chén!” Tả Thanh Vân ở đối diện lại nở nụ cười, ánh mắt hiện lên vẻ trêu tức: “Lúc này há có thể không uống rượu? Chưởng quỹ, ngươi mù sao? Còn không mau dâng rượu và đồ ăn lên cho ta và vị Long đại công tử này!”
Long Hành lạnh lùng nhìn Tả Thanh Vân một chút, sau đó liền đứng dậy, nhìn xuống phía dưới.
“Hành Úy, ngươi nhìn thấy rõ đao của vị sư đệ kia không?”
Hành Úy là thuộc hạ hắn mới mời chào thời gian gần đây, tên cũ là Hàn Úy, là đệ tử nội môn khóa này của võ quán Chính Dương.
Sau khi gia nhập vào hắn thì đã đổi họ thành Hành.
Tuy rằng người này không quá nổi tiếng trong võ quán Chính Dương, nhưng thực lực lại nằm trong ba vị trí đầu, thậm chí còn mạnh hơn cả Lưu Tinh Nhược ở Tây viện.
Đây là người mà Long Hành dốc sức bồi dưỡng, hắn vẫn đang mưu cầu đẩy người này vào cánh cửa chân truyền của võ quán Chính Dương.
“Thấy rõ!” Hành Úy quỳ một chân, ôm quyền về phía Long Hành: “Đại công tử, thức rút đao của hắn được gia trì bởi đồ đằng Bí Chiêu, đao rất là nhanh, thân pháp cũng rất nhanh nhẹn, Cửu Cung Kiếm của ta chưa chắc đã phòng được.”
Long Hành gật đầu, mắt hiện lên vẻ tán thưởng.
Hành Úy nói là thật, nếu như người này nói vài câu như xung phong liều mạng gì gì đó, thì trái lại còn làm hắn không vui.
Hắn giờ tay ném thanh kiếm của Ưng Kiếm – Đô Hồng qua: “Bây giờ thì sao?”
Sau khi Hành Úy nhận kiếm, hai mắt liền sáng ngời: “Có kiếm này trợ giúp, giết hắn dễ như trở bàn tay! Có điều, để đề phòng chuyện bất ngờ, vẫn xin công tử ban cho một viên Dung Huyết Đan thượng phẩm!”
Dung Huyết Đan là đan dược được sử dụng trong nội bộ cẩm y vệ, nó có thể kích phát tiềm lực trong một thời gian ngắn, để cho sức mạnh và chân nguyên tăng lên.
Dung Huyết Đan thượng phẩm, không chỉ không có hậu hoạn, mà còn cường hóa thể chất của võ tu ở một mức độ nhất định.
Mặc dù đây là đồ vật của nội bộ cẩm y vệ, nhưng mấy trăm năm qua, vẫn luôn có một ít Dung Huyết Đan truyền ra ngoài.
“Hành Vũ, đưa Dung Huyết Đan cho hắn!” Long Hành vung ống tay áo lên, chỉ chỉ bình rượu mà chưởng quỹ đưa lên: “Đi làm thịt tên tạp chủng kia đi, ta sẽ tự mình rót rượu cho ngươi!”
Mí mắt Hành Úy nhảy lên một cái, sau đó lại cười đắc ý: “Thuộc hạ lĩnh mệnh, xin mời công tử chờ một lát!”
Hắn đứng lên, bước nhanh về phía võ đài.
Tả Thanh Vân nhìn đến đây không khỏi hơi cau mày lại.
Tên Long Hành này, không chỉ dùng đến bảo kiếm cấp độ thất phẩm, mà còn dùng cả Dung Huyết Đan thượng phẩm!
Có điều, lúc trước hắn không nói cấm dùng, cho nên lúc này cũng không tiện nói gì.
Quy củ của sinh tử lôi chính là như vậy, có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.
Hết chương 99.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất