Khi về tới Á Cương, Đoạn Vân lập tức bảo đưa Nhân Ngư Công chúa Ngải Vi Nhi tới. Toàn bộ một thân thực lực của Ngải Vi Nhi lúc này bị Đoạn Vân phong ấn cả. Nói cách khác, vốn ra nàng là cấp mười một, bằng vào thân thể cấp mười một của nàng như vậy, tối đa cũng chỉ có sức chống lại võ sĩ cấp năm cấp sáu thôi. Hơn nữa, cô Nhân Ngư này hiển nhiên là một Ma pháp sư. Cũng vì thế, mặc dù Ngải Vi Nhi là tù binh của Đoạn Vân, nhưng Đoạn Vân không hề hạn chế tự do của nàng, chỉ cần không đi khỏi Á Cương thành, nàng có thể tùy ý hoạt động khắp nơi! Trong khoảng thời gian này, Ngải Vi Nhi ở chung với Liên Na, Vân Vân, và cả Hi Nhã nữa.
Nhìn Nhân Ngư Công chúa cong cớn tràn ngập địch ý với mình, Đoạn Vân cười nói:
- Tiểu thiếp thứ một ngàn sáu trăm bảy mươi tám của ta ơi, gần đây nàng có được khỏe không? Ủa, dường như có vẻ tiều tụy không ít, nhưng nàng yên tâm, tướng công của nàng chỉ cần nhấc tay một cái là đẹp lại ngay ấy mà!
- Ai là tiểu thiếp ngươi, ngươi nói chuyện gì mà bại hoại thế?
Ngải Vi Nhi có vẻ tức giận gào lên ngắt lời Đoạn Vân, một lát sau, nàng lại giảm bớt âm lượng nói thầm thì:
- Hơn nữa, ngươi đã có nhiều lão bà như vậy rồi mà? Trong thời gian vừa qua ta đã dò xét và phát hiện được ngươi có cả quan hệ với cả mấy người bọn Liên Na nữa!
Đoạn Vân cười cười, nói:
- Nàng nói sai rồi! Đàn bà của ta phân bố khắp các nơi trên đại lục! Về phần rốt cuộc có bao nhiêu người, đây là một thứ thuộc loại bí mật quân sự! Liên Na và Vân Vân là thị nữ của ta. Về phần Hi Nhã, trước mắt chưa có quan hệ gì với ta. Nhưng ta nghĩ, chẳng mấy chốc sẽ có thôi!
Nói xong Đoạn Vân nhìn Hi Nhã đang đứng cạnh Liên Na, đá lông nheo, dùng một loại ánh mắt rất dâm đãng đưa tình chọc ghẹo nàng, làm cho mặt Hi Nhã ửng hồng lên, trong lòng bị câu "chẳng mấy chốc sẽ có" của Đoạn Vân khiến cho tim đập thình thịch.
- Sắc lang, vừa thấy là biết không phải là người tốt rồi! - Nhân Ngư vẻ mặt hờn giận nói.
Lúc này Đoạn Vân cũng không trêu chọc nữa, hắn chỉnh sắc hỏi:
- Ngải Vi Nhi, ta muốn biết Bắc Hải bộ tộc các ngươi có phải đang muốn xâm lấn đại lục không?
Nghe Đoạn Vân nói thế, Ngải Vi Nhi chợt giật mình biến sắc, nhưng chỉ chợt thoáng qua thôi. Chẳng mấy chốc Ngải Vi Nhi đã lập tức khôi phục lại như thường, nói ráo hoảng:
- Chưa! Hải Tộc chúng ta muốn xâm lấn đại lục để làm gì chứ?
Mặc dù ánh mắt của Ngải Vi Nhi chỉ thoáng xuất hiện chút dị động, nhưng Đoạn Vân vốn có thần thức rất cường đại làm gì mà không phát hiện ra biến hóa của Nhân Ngư này chứ. Xem ra, sự tình Hải Tộc muốn xâm lấn cũng không phải là chuyện không có lửa mà có khói!
Cười cười, Đoạn Vân nói tiếp:
- Phải không? Không thật hả? Làm sao ta nghe nói là Bắc Hải Nhân Ngư bộ tộc các ngươi cùng Đông Hải Sa Ngư Hoàng đã đạt thành hiệp nghị, hơn nữa các ngươi từ nhiều năm trước đã lập kế hoạch muốn xâm lấn đại lục rồi! Chẳng lẽ Nhân Ngư Công chúa ngươi không hề nghe nói về việc này sao?
Nghe Đoạn Vân nói, Ngải Vi Nhi cuối cùng không giấu được vẻ giật mình. Chỉ một lát sau, vẻ khiếp sợ đã xuất hiện trên mặt nàng. Nhưng nàng vẫn ra vẻ trấn định như trước, nói:
- Ta nói không có là không có, Hải Tộc chúng ta căn bản là không ra khỏi biển được, chúng ta làm sao có thể xâm lấn đại lục cho được chứ?
Đoạn Vân có vẻ trêu chọc nói:
- Nếu các ngươi tìm được một phương pháp có thể làm cho Hải thú các ngươi bình thường có thể thoát khỏi biển, vậy ngươi nói xem các ngươi có thể sẽ xâm lấn không? Mặc dù ta không biết các ngươi làm cách nào để đám Hải thú có thể rời biển, nhưng Đoạn Vân cũng tự nhận có năng lực này!
Nghe Đoạn Vân nói thế, Ngải Vi Nhi rốt cuộc không che dấu được vẻ khiếp sợ của mình:
- Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi làm sao có thể hiểu rõ Hải Tộc chúng ta như thế? Đối với những chủng tộc sống trên đại lục thì đại dương là một thứ cực kỳ thần bí. Cho dù cả những Hải thú Hải Tộc bình thường cũng không có khả năng biết những thế lực lớn ở biển sâu, còn ngươi rõ ràng chỉ là tên nhân loại bình thường mà thôi. Hơn nữa kế hoạch xâm lấn đại lục này trước nay đều liệt vào loại cực kì bí mật, tất cả mọi việc đều đang âm thầm chuẩn bị. Đến cả những Hải Tộc bình thường ở biển sâu cũng không biết được kế hoạch ngầm này! Thế mà ngươi nói ngươi có thể tìm ra phương pháp cho Hải thú thoát ly biển, ta xem ra rất hoài nghi!
- Về phần ta là ai, ta nghĩ ngươi cũng đã biết sơ sơ rồi! Theo ngươi nói, bây giờ cả đại lục Mộng Đa Lợi Á cơ bản xem như của Đoạn Vân ta rồi! Nhưng vẫn còn ba thế lực lớn của Hải Tộc các ngươi, thật ra ta phải cải chính một chút, bốn thế lực lớn của Hải Tộc mới phải!
Ngải Vi Nhi nói vẻ nghiêm túc:
- Ý ngươi nói về thế lực Nam Hải sao? Nhưng ta cũng cải chính lại, Nam Hải bình thường không được xem là đứng cùng hàng ngũ với Hải Tộc. Ở Hải giới chúng ta, Nam Hải là một thế lực tà ác rất dã man! Nếu không vì họ bị hạn chế về số lượng, ta nghĩ dân chúng Hải Tộc chúng ta cũng đã bị họ ăn mòn hết rồi! Cơ hồ mỗi một năm đã ăn mất của chúng ta trên trăm vạn Hải Tộc!
Nghe Ngải Vi Nhi nói thế, Đoạn Vân hỏi lại vẻ nghi hoặc:
- Tà ác? Bình thường chỉ có những người cường đại mới xứng với hai chữ này thôi! Chẳng lẽ Thủy hệ Bạch hùng và Băng hệ Slime rất cường đại sao?
Ngải Vi Nhi có chút khích động:
- Nếu họ không cường đại, vậy thì cả Hải giới coi như không có ai là cường đại cả! Thủy hệ Bạch hùng, vừa sinh ra đã là cửu cấp Hải thú, sau khi trưởng thành sẽ là cấp mười một; Băng hệ Slime, là một loại Ma thú linh cấp, họ có thể không đếm xỉa gì đến uy áp. Hơn nữa, họ có một loại năng lực rất thần kỳ: Thôn phệ! Họ có thể thôn phệ linh hồn của vài Ma thú cường đại, rồi từ đó làm cho mình không ngừng cường đại hơn! Ví dụ, nếu như một con Hải thú cấp mười bị nó thôn phệ, nó có thể từ cửu cấp trở thành Thần cấp Hải thú! xem tại TruyenFull.com
Nghe thế, Đoạn Vân giật nảy cả người! Mẹ ơi, Thủy hệ Bạch hùng vừa sinh ra đã là cửu cấp, trưởng thành sẽ là cấp mười một. Nếu tiếp tục tu luyện thêm nữa, vậy có ngày sẽ bay trên trời rồi còn gì? Mẹ kiếp, quả là làm cho người ta nhức óc váng đầu! Như vậy không phải còn kinh khủng hơn cả Thần Long không chứ?
Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân hỏi:
- Ta nghĩ số lượng của họ hẳn sẽ không nhiều lắm?
Ngải Vi Nhi trả lời:
- Không nhiều lắm ư? Ta nói cho ngươi biết, số lượng Thủy hệ Bạch hùng bây giờ đã quá một vạn rồi! Về phần Băng hệ Slime, số lượng của họ phải tới trên một ức!
Nghe thế, Đoạn Vân hít một hơi thật sâu, rồi cau mày hỏi:
- Chẳng lẽ họ không có nhược điểm hoặc tử địch thiên định gì sao?
- Có! Thủy hệ Bạch hùng có tiến độ tu luyện rất chậm, cơ bản phải tu hành rất lâu mới thành công! Hơn nữa, trí tuệ của họ lại có hạn! Băng hệ Slime chỉ có thể thôn phệ Thủy hệ hoặc là những vật có liên quan tới Thủy hệ, cụ thể là Hải thú Băng hệ. - Ngải Vi Nhi trả lời.
- Vốn Slime chỉ có thể thôn phệ những Hải thú đã chết mà linh hồn chưa kịp tiêu tán, do đó thực lực của họ còn rất yếu! Nhưng, năm ngàn năm trước, hai thế lực lớn là Thủy hệ Bạch hùng và Băng hệ Slime cấu kết với nhau! À, phải nói là Thủy hệ Bạch hùng bộ tộc bị Slime thu phục! Vì vậy, Băng hệ Bạch hùng cường đại thảm sát đại lượng Hải thú, thân thể thì làm thức ăn cho mình, còn linh hồn Hải thú thì để Slime tùy ý thôn phệ! Do đó, thực lực Nam Hải bộ tộc cường đại lên rất nhanh chóng, từ đó có đà tiếp tục tàm thực (ăn mòn) điên cuồng những Hải thú ở hải dương! Còn hai ngàn năm trước, Nam Hải bộ tộc tổ chức một cuộc xâm lược qui mô lớn vào tam đại Hải Tộc. Bạch hùng đại quân làm tiên phong, tàn sát vô số Hải Tộc. Bọn Slime đi sau thôn phệ linh hồn Hải Tộc. Cứ thế này mà tiếp tục, họ quả thực càng đánh lại càng cường đại! Sau này, chúng ta đã tìm đến tận sào huyệt của họ ở Nam Hải, đồ lục sạch mấy ngàn vạn Slime cấp thấp, do đó chúng mới không thể không rút lui! - Ngải Vi Nhi nói vẻ rất đau khổ.
- Phối hợp như vậy quả thật là không hề có chút sơ hở nào! Bạch hùng bộ tộc cường đại tàn sát địch nhân, rồi dùng linh hồn địch nhân nuôi dưỡng làm lớn mạnh đội ngũ Slime! Cách làm này quả là kinh người! Chà, ta nguyên là tưởng ta đã biến thái lắm rồi, thật không ngờ chúng còn kinh khủng hơn cả ta, lại còn có năng lực thần kỳ như thế nữa chứ! Băng hệ Bạch hùng hả? Được lắm, xem ra đó là một thế lực cần phải thu phục! Ừm, tốt! - Đoạn Vân gật gù nói.
- Ngươi lại muốn thu phục cái đám Bạch hùng dã man đó sao? Thật đúng là không biết trời cao đất rộng! Nên biết rằng, họ có lực lượng mấy ngàn tên cấp mười một đó. Hơn nữa, họ còn có cả lực lượng cấp mười hai nữa đó. Nghe nói, Bạch Hùng Hoàng là cấp mười ba đó, dưới cờ của hắn còn có mười Bạch hùng Đại tướng, đều là cấp mười hai cả. Chủng tộc cường đại như vậy, làm sao ngươi có thể chiến thắng được chứ? Hơn nữa, Bạch hùng chính là thiên địch của Ngư tộc chúng ta! Chúng nó trời sinh thích ăn các loại cá biển. Đến cả cá mập cường đại, võ sĩ kình ngư to lớn, chỉ cần là các loại cá trong Hải Tộc, tất cả đều là thức ăn cho chúng! - Ngải Vi Nhi nói mà cả người đều run rẩy.
Nghe thế, Đoạn Vân cười khà khà nói:
- A a, bộ tộc Nhân Ngư các ngươi không phải rất đáng thương sao? Ừm, tốt, chỉ cần thu phục họ xong, sau đó dùng họ tới đối phó Nhân Ngư bộ tộc các ngươi, ha ha ha, ta xem các ngươi làm sao dám kiêu ngạo trước mặt ta đây!
- Ngươi...!
Ngải Vi Nhi vừa nghe Đoạn Vân nói thế, giận đến đỏ mặt tía tai!
Đoạn Vân cười cười, nói:
- Kỳ thật, cho dù hai thế lực kinh khủng ở Nam Hải không đi tìm các ngươi gây phiền toái, các ngươi cũng chẳng an lành được bao lâu nữa đâu! Bởi vì, ta cũng muốn chiếm lĩnh Hải giới, hơn nữa là toàn bộ cả Hải giới cơ!
- Hừ! Ngươi một tên nhân loại đến cả biển rộng cũng không thể vào được, ngươi làm sao chiếm lĩnh được Hải giới chứ? Hơn nữa, cho dù ngươi có thể làm cho đám thủ hạ của ngươi hít thở trong hải vực, nhưng thực lực họ ở biển chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng! Huống chi, cho dù ở trên đại lục, mấy tên thủ hạ của ngươi cũng tuyệt đối kém xa Bắc Hải bộ tộc bọn chúng! Ngươi cũng nên nghĩ kỹ lại mà bảo trụ cái mạng nhỏ của mình đi! Hoàng gia gia của ta khẳng định sẽ tìm đến nơi này! Đến lúc đó, ngươi sẽ trở thành nô lệ của ta!
Ngải Vi Nhi nói có chút khinh bỉ. Theo nàng thấy, nam nhân trước mắt này thật sự không biết trời cao đất rộng là gì, lại còn mơ đến việc xâm lấn Hải giới nữa! Phải biết rằng, Hải giới không đến xâm lấn đại lục là đã tốt lắm rồi!
- Biến thành nô lệ của ngươi? Chẳng lẽ ngươi không nỡ giết ta sao? Ừm, tốt, xem ra đẹp trai tuấn tú cũng là một loại vốn liếng tốt để bảo vệ tánh mạng! Ha ha! - Đoạn Vân cười to nói.
- Ngươi? Làm sao ta có thể coi trọng một tên xấu xa bại hoại như ngươi chứ? Ta … ta chỉ muốn từ từ hành hạ ngươi thôi!
Nhân Ngư mỹ nữ Ngải Vi Nhi vừa thẹn vừa giận, vì sao mình lại không hề có sát ý với tên Đoạn Vân bại hoại này nhỉ? Nàng tự an ủi mình, chắc mình muốn hành hạ hắn mới có ý nghĩ như vậy thôi!
Đoạn Vân cười nói:
- Ta đâu nói là ngươi coi trọng ta đâu, đó là ngươi không đánh tự khai thôi! Nhưng, lần này ta tìm ngươi tới, chủ yếu là muốn nhờ ngươi dẫn dụ Hoàng gia gia của ngươi tới đây. Như vậy, đám cá sống mới có thể tất cả biến thành cá chết! Về phần các ngươi có vào hay không vào được đại lục, ta nghĩ cũng không phải là vấn đề quan trọng nữa! Cả đại lục bây giờ đều là thế lực của ta, nếu các ngươi tới thì chúng ta coi như một lần diễn tập quân sự để chuẩn bị sẵn sàng nghêng chiến khi Ma Tộc xâm lược mà thôi!