Bá Y Thiên Hạ

Chương 56: Cuồng chiến mĩ nữ âu dã ny

Thế nhưng, những người dưới đất lại đón tiếp nhóm người của Đoạn Vân theo một phương thức có chút kỳ quái. Chỉ thấy mấy ngàn Cuồng Chiến Sĩ tập hợp thành một đội hình chiến đấu, thần sắc hết thảy vừa cảnh giác đề phòng vừa phẫn nộ, bất quá đội hình có vẻ rất lộn xộn như chồn hôi gặp cáo dữ! Hơn nữa có không ít người còn đứng dưới đất mà tru tréo: " Long kỵ sĩ loài người đáng chết, có bổn sự xuống đây, xem chúng ta đây sẽ đem ngươi băm thành mảnh nhỏ như thế nào!" Hơn nữa lại phát sinh rối loạn ở hai ba chỗ khác nhau. Đoạn Vân nhìn kỹ lại thì thấy nguyên lai là dưới sự kích thích từ cửu cấp Phi Long vương Tiểu Phi Hiệp đem lại, có vài Cuồng Chiến Sĩ đã cuồng hóa. Bọn họ một khi cuồng hóa rồi, cả đám đồng bạn chung quanh lập tức phải xông lên hợp sức đè xuống, còn có vài người lại bị đồng bạn kích thích trở nên cuồng hóa. Rối loạn cứ thế không ngừng lan ra! Cảm thương cho số phận của những Cuồng Chiến Sĩ và những tệ nạn hậu quả từ việc họ bị cuồng hóa xong, Đoạn Vân để Lạp Lực và Khắc La Phu bày tỏ rõ ràng thân phận của mình, lúc này mới có thể chặn đứng những sự việc đáng tiếc đang phát sinh.

Đoạn Vân bây giờ hiểu thấu được những gian truân của bộ tộc Cuồng Chiến Sĩ! Bộ đội cái loại thần kinh như vậy thì cơ hồ không công tự phá, làm gì có ai dám dùng chứ? Công kích của bọn họ cơ hồ đều là đồng vu quy tận cả! Con Phi Long của mình mới tạo ra một chút kích thích đã xảy ra tình hình như vậy rồi, nếu hai quân phải đánh với nhau thì chẳng biết hậu quả sẽ như thế nào nữa.

Bất quá, bọn họ hẳn là sẽ không đến nỗi chẳng phân biệt được quân xanh quân đỏ mà đánh bừa như vậy chứ? Ai mà biết được! truyện được lấy tại TruyenFull.com

"Thiếu gia, đây là Tộc trưởng của chúng ta đây! Tộc trưởng, vị này là chủ nhân của ta và Khắc La Phu, Đoạn Vân thiếu gia. Sáu chúng ta đây ở Thiên Long thành nhờ có trợ giúp của thiếu gia mới được sống an ổn cơm no rượu say! Hơn nữa thiếu gia còn … " Vốn là một người vô cùng lạc hậu, Lạp Lực cứ thế đem Đoạn Vân giới thiệu liên hồi cho Tộc trưởng của bọn họ. Còn Đoạn Vân thấy vẻ mặt Lạp Lực có vẻ rất hưng phấn, lại còn suýt nữa làm bại lộ chuyện mình có thể trị khỏi ẩn tật cuồng hóa của Cuồng Chiến Sĩ, vội vàng chặn hắn lại, liếc mắt nhìn hắn, giận dữ nói: "Lạp lực!"

"À, thiếu gia, ta đây không nói nữa!"

"Xin chào Tộc trưởng đại nhân, ta là Đoạn Vân, sáu người bọn Lạp Lực bây giờ đang làm việc ở Gia tộc ta, sung làm Hộ vệ!" Đoạn Vân vô cùng cẩn thận lời ăn tiếng nói trước vị Tộc trưởng trung niên đại khái khoảng bốn mươi tuổi. Ấn tượng đầu tiên chỉ giới hạn trong một từ: mãnh! Chỉ liếc mắt nhìn qua, vị Tộc trưởng đại nhân này có thể là một nam nhân có cơ thể cuồng bạo nhất,... người Chiến sĩ tráng kiện nhất. Chẳng lẽ Cuồng Chiến Sĩ tuyển Tộc trưởng dựa theo tiêu chuẩn của cơ thể để bình phán sao? Tộc trưởng trung niên toàn thân trên dưới toát ra một lực lượng kinh khủng, nhưng từ trong ánh mắt hắn Đoạn Vân dám khẳng định về hắn tuyệt đối không phải là loại người đầu óc ngu si tứ chi phát triển. Ánh mắt ổn trọng và dáng vẻ thành thục không thể nào che dấu được!

Tộc trưởng cũng cẩn thận đánh giá Đoạn Vân, hồi lâu sau, Tộc trưởng đại nhân lên tiếng: "Xin chào! Ta là Tộc trưởng Cuồng Chiến Sĩ Pháp Lạp Kỳ, đây là nhi tử của ta Mễ Khắc, con gái ta Âu Dã Ny!" Pháp Lạp Kỳ chỉ vào một nam một nữ phía sau hắn, nhi tử của Tộc trưởng cũng bình thường thôi, Đoạn Vân có thể thấy hắn có thực lực chiến sĩ cấp sáu. Bất quá cô gái Âu Dã Ny thì không khỏi làm Đoạn Vân hơi giật mình! Đoạn Vân thấy ánh mắt của nàng có một cảm giác kinh diễm (giật mình thú vị). Hơn nữa cô thiếu nữ da vàng Cuồng Chiến Sĩ này lại có một cơ thể đầy nữ tính, khác xa những gì Đoạn Vân có thể tưởng tượng được. Vóc người của nàng lại rất sexy bốc lửa, lối ăn mặc giản dị thiếu vải của võ sĩ làm lồ lộ ra bộ bồng đảo đồ sộ với cái rãnh ngực sâu hoắm, mảnh lưng ong thắt vào, cặp đùi thon dài mạnh khỏe làm cho tên đại sắc lang Đoạn Vân mới nhìn qua đã rớt tròng ra ngoài, mép ứa đầy nước dãi.

Đoạn Vân mắt nhìn sòng sọng từ trên xuống dưới, lại từ dưới lên trên, nhìn ngốn ngấu kiểu cắn cấu, nhìn như chưa bao giờ được nhìn... rồi hắn kéo Tộc trưởng Pháp Lạp Kỳ qua một bên: "Uy! Tộc trưởng đại nhân, tha thứ cho ta mạo phạm, nàng, thật là con gái ngươi sao? Sao mà …"

Pháp Lạp Kỳ cười lớn một tiếng: " Ha ha, Đoạn Vân đại nhân, đích thật là như vậy, mẫu thân Âu Dã Ny là một Tinh Linh!"

"Sao? Thế thì chẳng trách sao lại ngon... ực à xinh thế! Tộc trưởng đại nhân quả là hảo thủ đoạn! Bội phục!" Vẻ mặt Đoạn Vân làm một bộ ta đây biết rồi. Còn Pháp Lạp Kỳ cũng không thèm để ý.

Còn lúc này Mễ Khắc quay về bọn Lạp Lực và Khắc La Phu đang đứng sau Đoạn Vân nói: " Hai người các ngươi bây giờ xem ra phát tài quá hả, trang bị trên người sợ là phải đến mấy vạn kim tệ lận!" Lạp Lực và Khắc La Phu vô cùng chất phác gãi gãi đầu vẻ xấu hổ, Khắc La Phu nói: "Đây đều là thiếu gia cấp cho bọn ta đây để làm việc, là do Ải Nhân công tượng trong Gia tộc đặc chế cho chúng ta. Còn có không ít tính năng đàn hồi, sau khi cuồng hóa sẽ không bị nứt nẻ. Sáu chúng ta đây mỗi người một bộ. Thế nào, trông được chứ hả? Mà có mốt lắm không?"

"Cuồng hóa? Các ngươi lại mặc quần áo như vậy cuồng hóa?" Mễ Khắc hơi giật mình.

Lúc này Lạp Lực nói: "Đúng vậy, Thú Nhân võ sĩ của Gia tộc ai nấy đều rất lợi hại, bình thường huấn luyện nếu không cuồng hóa chúng ta đây căn bản đánh không lại bọn họ, bất quá chúng ta đây mà cuồng hóa thì chúng ta đây chấp cả hai đứa!"

"Các ngươi thường xuyên cuồng hóa sao?" Thanh âm Tộc trưởng Pháp Lạp Kỳ bất ngờ phát ra, trong ngữ khí có không ít sắc thái hoài nghi.

"Thiếu gia đã giúp chúng ta đây giải trừ di chứng cuồng hóa rồi, hơn nữa bây giờ việc cuồng hóa của chúng ta đây đều là lý trí cuồng hóa rồi!" Khắc La Phu cướp lời nói. Nghe Khắc La Phu nói xong, vẻ mặt Pháp Lạp Kỳ nhìn Đoạn Vân một cách kinh dị. Còn Đoạn Vân lúc này đang ở bên cạnh Âu Dã Ny tán đông tán tây, cười cợt tí tởn hí hởn trông như thằng hề đú đởn sắp lên cơn động cỡn!

"Xin chào! Tiểu thư xinh đẹp, xin hỏi ta có thể cùng nàng nói chuyện về thời tíết hôm nay không?" Đoạn Vân nói rất văn vẻ.

Tiểu mỹ nữ xinh đẹp da da vàng nhìn Đoạn Vân, cười nói: " Có thể, bất quá ngươi phải tặng cho ta một bộ y phục võ sĩ thật đẹp giống như Lạp Lực mới được!"

Đoạn Vân cười cười: "À chuyện nhỏ thôi, hôm nào ta tự mình sắp xếp rèn riêng cho nàng một bộ đồng phục hộ lý, cam đoan hấp dẫn mười phần!"

"Đồng phục hộ lý?" Âu Dã Ny rất khó hiểu.

Đoạn Vân vội sửa lời nói: " À, không, là y phục võ sĩ, y phục võ sĩ chứ! Xin hỏi tiểu thư xinh đẹp, ta có hân hạnh được mời nàng một bữa cơm chăng? Ta có đem theo những món điểm tâm đặc sắc và những món ăn vặt tiêu biểu của Thiên Long thành."

"Thật không? Vậy hay quá, ta nghe nói Thiên long thành có món cá hấp rất ngon a!"

Nàng còn chưa nói xong, Đoạn Vân đã từ trong Không Gian Giới Tử lấy ra một mâm Hồng thiêu ngư nóng hổi thơm phưng phức. Đây là món mà Liên Na chuẩn bị cho Đoạn Vân trước khi xuất hành, nàng sợ Đoạn Vân trên đường kham khổ, vì vậy thức cả đêm chuẩn bị hơn mười món điểm tâm đặc biệt của Thiên Long cho Đoạn Vân. Có Không Gian Giới Tử, căn bản không cần lo lắng về vấn đề biến chất, đã qua hai ngày rồi mà vẫn còn nóng bỏng tay như trước. Tiểu mỹ nhân vừa thấy Đoạn Vân lấy ra món cá hấp thơm lừng của Thiên Long, rất hưng phấn, rồi cao hứng quá nhảy dựng lên: "Oa! Quá tuyệt vời, Đoạn Vân ca ca, ngươi thật oách! Hay quá! Để ta nếm, oa! Ăn ngon tuyệt! Oa, Đoạn Vân ca ca, ngươi thật tốt quá! Ta trước giờ chưa hề được ăn món gì ngon như vậy!"

Đoạn Vân cười cười: " Sau này mỗi ngày ta sẽ mời nàng ăn!"

"Thật nhé!" Âu Dã Ny nghe Đoạn Vân nói như vậy có vẻ rất kích động, cứ nắm lấy tay của Đoạn Vân lắc lắc.

"Ny Ny, lớn đầu rồi mà cứ như trẻ con!" Pháp Lạp Kỳ hơi tức giận nói với Âu Dã Ny.

"Không sao, không sao đâu mà!" Đoạn Vân nói khẽ.

Pháp Lạp Kỳ suy nghĩ một hồi, rồi hỏi Đoạn Vân: " Xin hỏi Đoạn Vân đại nhân, Ngài có thể trị khỏi bệnh chứng cuồng hóa cho Cuồng Chiến Sĩ hay không?"

Đoạn Vân cười cười, không trực tiếp trả lời: "Chúng ta đừng nói chuyện này vội, ta rất muốn biết vì sao khi chúng ta vừa tới, các ngươi lại có vẻ rất địch ý với chúng ta như thế?"

Pháp Lạp Kỳ rất khẩn cấp, nhưng Đoạn Vân chuyển chủ đề như vậy thì hắn cũng không còn biện pháp nào khác: "Ai! Mười mấy vạn người chúng ta bây giờ đang gặp phải một nan đề thuộc về sinh tử tồn vong. Vụ thu hoạch trước, chúng ta đạt được một sản lượng lương thực đủ dùng cho một quí, nhưng lượng lương thực này xem ra không đủ ăn, vì vậy ta ra lệnh cho mấy vạn tộc nhân đến các nơi trên đại lục, để giảm áp lực lương thực cho toàn tộc. Chúng ta phỏng chừng cố gắng dè xẻn một chút thì có thể vượt qua thời kỳ đói kém này. Nhưng sau khi chúng ta cất trữ toàn bộ lương thực vừa mới thu hoạch vào kho xong, ba tên Long kỵ sĩ chẳng biết ở đâu bỗng đột nhiên chẳng hiểu vì sao lại tiến công chúng ta. Mặc dù chúng ta hợp lực tổn thất hết mấy trăm người giết được một con Cự Long, nhưng đáng hận là bọn hắn lại đem toàn bộ lương thực dự trữ của chúng ta đốt sạch. Ta phỏng chừng mục tiêu của bọn họ chính là muốn thiêu hủy lương thực của chúng ta! Làm chúng ta không công tự phá! Bây giờ, toàn tộc chúng ta có thể sẽ phải chết sạch trong mùa đông này rồi! " Nói xong, các vẻ mặt các Cuồng Chiến Sĩ ở đây đều lộ vẻ âu lo. Đôi mày xinh như vẽ của Âu Dã Ny cũng nhăn tít lại, nước mắt ứa ra. Đoạn Vân nhìn vậy không chịu được, kéo đôi tay xinh xinh của Âu Dã Ny, tức giận nói với Âu Dã Ny nói: "Âu Dã Ny, nàng không cần lo lắng, ta đem lương thực đến cho nàng đây!"

"Cái gì?" Âu Dã Ny, Mễ Khắc, đến cả Pháp Lạp Kỳ đều giật mình, bọn họ nhìn chằm chằm vào Đoạn Vân, thần sắc rất phức tạp.

Đoạn Vân cười cười, nói khẽ: " Năm ngàn đấu lương thực, các ngươi xem thử có đủ không?"

"Cái gì? Năm ngàn... đấu!" Các Cuồng Chiến Sĩ ở đây ồ lên xôn xao bàn tán. Nhất là Pháp Lạp Kỳ miệng mở tròn ra như hố đen vũ trụ, cơ hồ có thể tống vào đó cả một quả dưa hấu thật lớn.

"Ý Ngài nói là năm ngàn đấu hả, số lương thực đó cũng đủ cho chúng ta toàn tộc sống sót hơn hai tháng rồi. Hơn nữa còn có một vài người có thể trở về nữa, mùa đông này sẽ là một mùa đông rất ấm áp! Nhưng chúng ta làm sao vô cớ lại có thể nhận sự cứu tế của ngươi?" Sắc mặt Pháp Lạp Lợi vẫn rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại đang nổi sóng ba đào. Cả người kích động thật lâu không thể nào bình tĩnh được. Hắn cố hết sức để đoán ý đồ của Đoạn Vân.

"Việc này tuyệt đối không phải vô cớ!" Đoạn Vân cười cười, tiếp theo nói, " Ta muốn bộ tộc Cuồng Chiến Sĩ phải thuần phục!"

"Nhưng tại sao? Cơ hồ không ai dám dùng bộ tộc Cuồng Chiến Sĩ chúng ta cả. Thực lực của chúng ta rất cường ngạnh, nhưng như vậy thì lực tàn phá của chúng ta cũng càng là trí mạng. Từng có một quốc gia xa xưa cố thử sử dụng một vạn Cuồng Chiến Sĩ đi chiến đấu. Nhưng cuối cùng cũng chỉ một kết cục là đồng quy vu tận. Từ đó về sau không có ai nguyện ý sử dụng bộ tộc Cuồng Chiến Sĩ nữa." Pháp Lạp Kỳ rất khó hiểu.

Đoạn Vân cười cười. Chỉnh sắc hắn nói tiếp: "Bởi vì ta có thể làm cho tất cả Cuồng Chiến Sĩ như thế này! Lạp Lực, cuồng hóa!"

"Dạ, thiếu gia! Hống!" Lạp Lực vừa nghe lệnh của Đoạn Vân lập tức cuồng hóa. Hắn trong nháy mắt rống to, Mễ Khắc và những Cuồng Chiến Sĩ đứng gần Lạp Lực đều nhảy chồm về phía Lạp Lực, muốn chế trụ hắn trước khi hắn cuồng hóa. Pháp Lạp Kỳ cũng muốn xông lên thì bị Đoạn Vân ngăn lại. Đoạn Vân cười cười, không để ý đến vẻ bất mãn của Pháp Lạp Kỳ! Theo Đoạn Vân phỏng đoán, các Cuồng Chiến Sĩ này cũng có thực lực tầm tầm như Mễ Khắc, không cuồng hóa thì có thực lực khoảng cấp sáu. Còn Lạp Lực đã là thất cấp chiến sĩ rồi, cho dù không cuồng hóa cũng có thể dễ dàng đánh thắng, hơn nữa sau khi cuồng hóa thì cho dù là Kiếm thánh chẳng thể đánh bại hắn được.

Kết quả quả nhiên giống như dự tính. Lạp Lực tuy nói là có thể tự chủ cuồng hóa, nhưng tính tình háo thắng thì vẫn giữ nguyên như trước. Chỉ thấy hắn đem toàn bộ cái thực lực kinh người đến ngay cả Kiếm thánh cũng phải sợ hãi nửa phần của hắn quay sang những tộc nhân chung quanh cho họ nếm đủ món đòn. Sau khi hạ xong mọi người, Lạp Lực đôn hậu cười ha hả: " Ha ha, Mễ Khắc, thật không ngờ trước kia ngươi đánh bại ta đây, bây giờ đến phiên ta đây chiến thắng! Vừa rồi ta đây cuồng hóa, coi như không tính, chúng ta đánh lại một hồi nữa!" Nói xong, Lạp Lực giải trừ cuồng hóa của mình, một lần nữa đứng trước mặt Mễ Khắc khiêu khích!

Pháp Lạp Kỳ đứng một bên giật nảy người, hắn chỉ biết trợn mắt há mồm nhìn Lạp Lực: "Làm sao như vậy được, sau khi hắn cuồng hóa mà vẫn còn có lý trí, lại còn có thể tự động giải trừ cuồng hóa của mình. Không có khả năng, hắn làm sao còn có thể đánh bại cả Mễ Khắc? Sau khi cuồng hóa lại còn có thể chiến đấu! Trời ạ! Ta nhất định là đang nằm mơ chứ hả?"

Đoạn Vân cười cười, không nói gì! Đi tới cạnh Âu Dã Ny, cười nói: "Âu Dã Ny tiểu thư, ta có thể hỏi nàng một vấn đề không?"

"A, cái gì, ngươi nói cái gì?" Âu Dã Ny hiển nhiên cũng đang bị tất cả những việc trước mắt làm sợ ngây người, không có nghe tiếng Đoạn Vân nói. Đoạn Vân vì vậy phải lặp lại một lần nữa.

"Xin hỏi, nàng có phải là Cuồng Chiến Sĩ không?" Đoạn Vân hỏi.

"Úc, ta hả, đương nhiên rồi! Bất quá ta sẽ không cuồng hóa đâu! Ta kế thừa ma pháp thiên phú Tinh Linh tộc đặc thù của mẫu thân ta, ta là một Ma pháp sư Mộc hệ." Âu Dã Ny trả lời, thần sắc vẫn ngây thơ như trước.

"Ủa!"

"Đoạn Vân đại nhân, van cầu ngươi cứu bộ tộc cả Cuồng Chiến Sĩ đi!" Còn lúc này Pháp Lạp Kỳ quay về mấy ngàn Cuồng Chiến Sĩ ra hiệu một chút, rồi trực tiếp quay về phía Đoạn Vân quỳ xuống. Âu Dã Ny vì đang cùng Đoạn Vân đứng nói chuyện, lúc này cũng rất kinh hoảng cả người cũng lập tức quì xuống trước mặt Đoạn Vân. Đoạn Vân vội vàng đỡ lấy tiểu mỹ nhân, rồi quay về Pháp Lạp Kỳ chỉnh sắc nói: " Thiên hạ không có việc gì miễn phí cả! Cái ta muốn chính là sự thuần phục của bộ tộc Cuồng Chiến Sĩ!"

Pháp Lạp Kỳ cúi đầu suy tư một hồi, đứng dậy nói: việc này ta một người không thể quyết định, ta phải cùng vài vị Trưởng lão thương nghị một chút. Ngày mai ta sẽ có phúc đáp cho ngươi!"

Còn khóe miệng Đoạn Vân lúc này rốt cục lộ ra nụ cười đắc ý!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất