Chương 50 - Dùng anh em Hồ Lô để cầu con không phải rất hợp lý sao? (2)
Đây cũng quá lương tâm đi!
Thời buổi này, cộng lại tất cả chi phí khi thụ tinh trong ống nghiệm, giá cả cũng phải gần 10 vạn!
Đầu óc Đinh Hiển Sơn quay lòng vòng.
Trong lòng của anh ta vốn định lấy danh nghĩa "xem bệnh" để tiêu tốn ba mươi vạn ở chỗ Từ Huyền.
Tiện cho trả ân cứu mạng đối với cả nhà bọn họ.
Thuận tiện kết giao với "cao nhân" là Từ Huyền.
Không ngờ giá mà Từ Huyền đưa ra lại "chân thật" như thế.
Chỉ tốn chút tiền ấy rõ ràng là không đạt được mục đích kết giao với cao nhân.
Trong đầu Đinh Hiển Sơn lướt qua dòng suy nghĩ, mở miệng nói: "Bác sĩ Từ, chỗ anh còn đồ nào để mua không?"
"Đắt một chút cũng không sao cả."
Từ Huyền suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Đúng là có một ít."
Bên trong phòng cố vấn tâm lý hiện giờ đúng là còn giữ lại không ít đồ vật liên quan đến huyền môn.
Có điều những món đồ kia, đều là sư phụ ma quỷ của Từ Huyền lưu lại.
Tác dụng ấy hả... có thể nói là thuần túy là chỉ có thể tương đương với trị liệu tâm lý...
Hơn nữa những món đồ kia cũng không phù hợp với thiết lập nhân vật của Từ Huyền bây giờ.
Từ Huyền không tính lấy nó ra bán.
Hắn đã nhìn ra, hôm nay cả nhà Trương Đan nhất định chắc chắn phải nghĩ biện pháp để "đưa" tiền cho hắn.
Cho dù Từ Huyền có đưa ra một bao giấy vệ sinh, nói giấy vệ sinh ấy có giá trị ba mươi vạn.
Nói không chừng bọn họ đều phải không màng tất cả mà mua nó.
Có điều đây không phải là phong cách của Từ Huyền.
Huống hồ nói không chừng có khi còn hạ thấp thiện cảm của "Thiên Đạo".
Từ Huyền suy nghĩ một chút, mở miệng nói: "Ba ngày sau anh lại qua đây, đến lúc đó sẽ có thứ anh muốn."
Đinh Hiển Sơn nao nao.
Anh ta theo bản năng định hỏi, làm sao Từ Huyền lại biết anh ta muốn cái gì.
Mà sau khi nhìn thấy khuôn mặt xuất trần như tiên của Từ Huyền, anh ta như có điều suy nghĩ gật đầu.
"Được, bác sĩ Từ chúng ta quyết định vậy đi, ba ngày sau tôi sẽ quay lại."
Sau khi chào tạm biệt Từ Huyền, một nhà ba người Trương Đan rời đi.
Từ Huyền thấy bây giờ không có ai, bèn đóng cửa phòng cố vấn tâm lý lại, một mình đi ra cửa.
Hiện tại chủng loại dược phẩm bên trong phòng cố vấn đúng là có chút ít ỏi.
Từ Huyền định đi mua một ít nguyên liệu, tăng thêm một ít giống mới.
Ví dụ như... pháp khí trong truyền thuyết!
Hắn khoan thai đi hai bước, đại khái đi tầm 20 mét.
Vào trong một tiệm nhỏ bên cạnh phòng cố vấn, có tên là "Công nghệ Tiết Ký".
"Xin chào quý khách, ngài muốn mua gì đó?"
"Ồ, sư phụ Tiểu Từ đó à?"
Ông chủ cửa hàng tên Tiết Thành, là một người trung niên mập mạp mặc chiếc áo thun cũ nát.
Ông ta nhìn chằm chằm video nữ học sinh nhảy múa trong điện thoại di động, vô cùng tập trung chăm chú.
Thấy Từ Huyền bước vào rồi mới chào hỏi.
Sau đó chú ý tới chiếc áo khoác trắng tượng trưng cho thân phận của bác sĩ trên người Từ Huyền, ông ta không khỏi ngạc nhiên.
"Sư phụ Tiểu Từ, cháu đây là... đổi nghề à?"
Ông ta đã mở cửa tiệm này được chục năm rồi.
Cũng là hàng xóm cũ vài chục năm với sư phụ của Từ Huyền.
Đương nhiên hiểu rõ rành rành về chức nghiệp của hai thầy trò bọn họ.
Từ Huyền mỉm cười: "Ông chủ Tiết, bây giờ cháu đã đổi nghề, trở thành một bác sĩ tâm lý."
"Mở một phòng cố vấn tâm lý ngay tại vị trí ban đầu của Thiên Cơ đường."
"Nếu chú có vấn đề gì về tâm lý thì có thể tìm cháu tâm sự."
Tiết Thành vội vàng lắc đầu: "Thôi thôi thôi, tinh thần của chú tốt lắm."
Nói giỡn!
Bằng cấp của Từ Huyền là như thế nào, sao ông ta không rõ được cơ chứ?
Sợ rằng đến đại học còn chưa học nữa!
Loại bác sĩ tâm lý đổi nghề nửa đường này, ông ta không dám tới xem bệnh đâu!
"Sư phụ Tiểu Từ, không đúng, bác sĩ Tiểu Từ, cháu muốn mua cái gì, chú bán rẻ cho."
Từ Huyền nhìn thoáng qua các loại vật phẩm trên kệ hàng, quay đầu nói: "Ông chủ Tiết, chỗ chú có nguyên liệu ngọc thạch, nguyên liệu gỗ đào, còn có đồng thau không?"
Tiết Thành cau mày nói: "Bác sĩ Tiểu Từ, không gạt cháu chứ, trong tiệm này của chú chẳng bán đồ vật cao cấp gì đâu."
"Nói trắng ra chính là hàng mỹ nghệ hiện đại, đều là thành phẩm nhập lượng lớn từ nhà xưởng."
"Nguyên liệu ấy hả, thật sự không có..."
Từ Huyền gật đầu: "Cháu hiểu rồi."
"Vậy cho cháu mấy cái thành phẩm dùng ba loại nguyên liệu này đi."
Ông chủ Tiết suy nghĩ một chút, "Vậy thì không thành vấn đề. Để chú chọn cho cháu mấy cái rẻ rẻ, tận lực có chất liệu hoàn chỉnh."
"Có điều chú nói rõ trước, gỗ đào và đồng thau thì sao. Nhưng mà ngọc ấy, giá cả từ cao xuống thấp chênh lệch nhau quá nhau."
"Đồ ngọc trong tiệm của chú giá thì rẻ đấy, nhưng chất lượng thì..."
Từ Huyền gật đầu: "Không sao."
Có những lời này của hắn, ông chủ Tiết rất nhanh đã chọn xong đồ vật.