Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 62 - Không phải các anh em không tin anh, chẳng qua là muốn nâng cao kiến thức thôi hà

Chương 62 - Không phải các anh em không tin anh, chẳng qua là muốn nâng cao kiến thức thôi hà


“Có điều...... cũng không khác biệt gì mấy.”
‘Không Muốn Sống Tiếp Nữa’ vội vàng hỏi han, “Bác sĩ Từ, anh mau nói cho tôi biết đi, đến cùng anh ấy thế nào rồi?”
Từ Huyền nhàn nhạt nói: “Bệnh máu trắng giai đoạn cuối.”
“Nếu như tôi không tính sai, còn sống được ba tháng.”
Gương mặt ‘Không Muốn Sống Tiếp Nữa’ lộ ra vẻ kinh ngạc.
Rõ ràng là cô ấy không hề nghĩ tới loại tình huống này.
Nhóm khán giả xem live trong phòng live cũng vô cùng im lặng.
Này đúng là chết thì xác thực chưa có chết.
Nhưng mà cũng không khác chết là bao.
Chỗ tốt duy nhất chính là có thể làm cho ‘Không Muốn Sống Tiếp Nữa’ không nghĩ tới việc tự sát vào lúc này.
À, phỏng chừng là sẽ chờ đến ba tháng sau mới tự sát......
‘Không Muốn Sống Tiếp Nữa’ cắn môi, mở miệng nói: “Anh ấy ngã bệnh...... Vì sao lại biến mất. Cũng chẳng nói tiếng nào.”
Từ Huyền hỏi ngược lại một câu: “Vì sao cô không muốn liên hệ với bạn cũ?”
“Cũng không muốn để cho bọn họ tới thăm cô?”
‘Không Muốn Sống Tiếp Nữa’ lập tức hiểu rõ.
Cô ấy thở dài: “Bác sĩ Từ, cảm ơn anh đã nói cho tôi biết tin tức này.”
“Chẳng qua có thể tôi sẽ làm anh thất vọng.”
“Tin tức này càng chứng minh rằng thế giới này quả thực đã không còn gì để cho tôi lưu luyến......”
“Chờ một chút.”
Cô ấy còn chưa kịp nói dứt câu đã bị Từ Huyền chặn ngang: “Có phải cô quên mất chuyện gì rồi hay không?”
‘Không Muốn Sống Tiếp Nữa’ giật mình, “Tôi quên mất chuyện gì?”
Từ Huyền nhìn cô ấy một cái: “Cô quên thân phận của tôi.”
“Là một bác sĩ tâm lý.”
‘Không Muốn Sống Tiếp Nữa’ để lộ vẻ mờ mịt.
Khán giả xem live trong phòng live cũng ngơ ngác.
Ủa vậy rồi sao nữa?
Từ Huyền thản nhiên nói: “Nguyên nhân chủ yếu khiến cô có não yêu đương vẫn là do cô nằm mãi một chỗ, mỗi ngày đều không có chuyện gì để làm, rảnh rỗi sinh nông nổi.”
“Muốn chữa được vấn đề tâm lý này, thật ra cũng rất đơn giản.”
“Chỉ cần tìm cách để cô có thể đứng lên một lần nữa là được.”
Nghe thấy câu này, tất cả mọi người ở đây đều sửng sốt.
Kế đến, hết thảy mọi người tỏ ra khiếp sợ không gì bằng!
Bác sĩ Từ nói...... hẳn không phải là ý kia đó chớ?
Màn bình luận trên màn hình gần như sôi lên sùng sục!
“Tui đệch í chứ! Nếu thật sự có thể trị khỏi, vậy chính là trâu bò thiệt luôn đó!”
“Trên phương diện lý trí thì tui không tin, nhưng nếu như đây là lời bác sĩ Từ nói, thì lý trí của tui có một chút dao động......”
“Khụ khụ, bác sĩ Từ, không phải các anh em không tin anh, chẳng qua là muốn nâng cao kiến thức thôi hà.”
Tất cả khán giả xem live đều đang phấn khích, mà cũng rất xoắn xuýt.
Một bác sĩ tâm lý nói muốn khiến cho bệnh nhân bị liệt mười năm đứng lên lần nữa.
Người nghe ít nhiều gì cũng hơi muốn cười nhạo.
Nếu như đổi thành người khác nói lời này, bọn họ sẽ chỉ cho rằng người khác đang khoác lác mà thôi!
Y học hiện đại hoàn toàn bó tay hết cách với loại tổn thương thần kinh này.
Bất kể người nào tuyên bố có thể chữa khỏi chứng liệt này.
Tới người nào tính người nấy, toàn là bọn lừa đảo cả thôi!
Nếu mà có được phương pháp này, chắc giải thưởng Nobel sẽ quỳ xuống cầu xin được trao giải cho anh luôn đó.
Nhưng mà người nói lời này lại là Từ Huyền!
Trong mắt bọn họ, trên người Từ Huyền nhìn kiểu gì cũng có một ít sắc thái thần bí.
Tất cả khán giả xem live đều tò mò đến muốn bùng nổ hết rồi.
Đến tột cùng, Từ Huyền ỷ vào cái gì mà dám khoe khoang tới vậy?
Nét mặt ‘Không Muốn Sống Tiếp Nữa’ đông lại cứng ngắc.
Trong ánh mắt tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nỗi.
Mà cha mẹ cô ấy còn kích động hơn so với cô ấy nữa!
Ngay giây phút Từ Huyền vừa nói dứt câu, hai người bọn họ lập tức đứng phắt dậy.
Họ nói với sắc mặt kích động: “Bác sĩ Từ, anh không lừa chúng tôi đâu đúng không?”
“Đương nhiên là không!”
Từ Huyền mỉm cười: “Tôi có thể kê một đơn thuốc cho con gái hai bác.”
“Nhưng giá cả của loại thuốc này hơi đắt một tí, cần một vạn tệ.”
“Nếu bác có thể chấp nhận được, tôi có thể kê ngay bây giờ.”
Ánh mắt hai vợ chồng này sáng rỡ, gật đầu liên tục: “Chấp nhận! Đương nhiên là chấp nhận!”
Đùa à.
Vì trị bệnh cho con gái mà số tiền hai người họ đã bỏ ra không chỉ dừng ở con số hơn trăm vạn thôi đâu.
Chỉ cần một vạn tệ, không phải là quá rẻ rồi sao.
Quả thực chính là tặng không luôn đó!
Cha của ‘Không Muốn Sống Tiếp Nữa’ bất chợt nhíu mày, thoáng có chút lo lắng, nói: “Bác sĩ Từ, cậu chuẩn bị dùng loại nào thuốc để trị liệu vậy?”
“Tất cả những loại thuốc hữu dụng trên thị trường, chúng tôi đều đã thử qua cả rồi.”
“Tôi đã hỏi các bác sĩ ở khắp mọi nơi, ai cũng nói rằng loại tổn thương thần kinh này tuyệt đối không có khả năng chữa khỏi dưới tình huống thông thường.”
Từ Huyền nhàn nhạt gật đầu: “Trên lý thuyết thì đúng là vậy.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất