Chương 16: Chết Đuối
Lúc trước, Hùng mập nói, người bày cục phong thủy cho Trương Thắng Tài là một người què họ Giang, vậy tìm được hắn, nói không chừng có thể làm rõ lai lịch của thứ quấn lấy ta rồi!
Ta vừa định hỏi hắn thêm vài câu, bỗng nhiên ở góc tường có một thứ nhào về phía Hùng mập, Hùng mập cảm giác được, “gào” một tiếng lập tức lui về phía sau, lần này, đang đụng vào cửa, cửa mở ra.
Chỉ nghe một hồi tiếng bước chân lảo đảo, Hùng mập vừa gào thét vừa chạy ra ngoài, hắn vừa đi, đèn trong phòng bất thình lình sáng lên, làm mắt người cũng đau.
Chờ thích ứng với ánh sáng, ta mới thấy cửa lớn mở ra, dấu chân ướt kia cũng đi ra ngoài cửa - hắn đuổi theo Hùng mập.
Lần này được rồi, Hùng mập xảy ra chuyện cũng là do hắn tự chuốc lấy.
Mà Trình Tinh Hà đang nhìn chằm chằm ta. Đôi mắt trong suốt của hắn lạnh lùng, ánh mắt nhìn ta cũng không giống như đang nhìn người, ngược lại giống như đang nhìn vật phẩm gì đó.
Ta để cho hắn nhìn đến sợ hãi, sau đó hỏi hắn nhìn gì chứ?
Khóe miệng hắn nhếch lên cười cười, dời ánh mắt đi, ung dung đi ra ngoài, quay đầu lại nhìn ta và nói:
“Ngươi muốn ở đây ăn tết sao?”
Ta tinh mắt và thấy hắn lặng lẽ cất một cái gì đó vào trong ngực.
Ta nhớ ra rồi, Trình Tinh Hà và Hùng gia rốt cuộc đến làm gì? Loại người như hắn nếu không có lợi lộc thì sẽ không dậy sớm, không thể nào đến để học hỏi Lôi Phong làm việc tốt, mẹ nó, rốt cuộc cầm cái gì chứ?
Bên ngoài trời mưa vẫn rất dày đặc, ta và Trình Tinh Hà đội mưa lên xe, hắn giống như vừa tắm rửa xong lắc lắc nước trên đầu và nói:
“Đứa nhỏ đã biết ta không phải đồng lõa, trước khi đi còn nói xin lỗi ta. Ta nói không sao, người không biết không có tội, đứa nhỏ kia đã đủ thảm rồi, ta cũng không phải là người máu lạnh.”
Trình Tinh Hà nói ngươi quả thật giúp đỡ rất nhiều, chuyện dẫn sói vào nhà kia không phải là do ngươi bày ra sao?
Là dẫn tiền vào nhà.
Hiện giờ chuyện của Hùng mập cũng chấm dứt, ta suy nghĩ không biết có nên thẳng thắn dẫn hắn tới một chuyến không, sau đó lại quyết định bất luận thế nào cũng phải hỏi ra một chút gì đó từ chỗ hắn.
Nhưng không đợi ta mở miệng, hắn liền nói, ta biết ngươi muốn hỏi cái gì, nếu muốn biết rõ ràng đồ vật trên người ngươi là cái gì, trước tiên phải tìm được người què họ Giang kia.
Ta ngay lập tức hỏi:
“Ngươi biết người què họ Giang sao?”
Trình Tinh Hà nói, ngươi cũng đừng quan tâm, nhưng ta biết cái tên người què họ Giang kia, cứ cách một khoảng thời gian, sẽ tìm một người đi Dương Thủy Bình. Những người này đều có một đặc điểm chung chính là ngày sinh tháng đẻ giống nhau, tất cả đều sinh vào giờ Thìn, ngày Thìn, tháng Thìn, năm Thìn.
Hơn nữa, những người này không sống nổi qua bốn mươi chín ngày, lúc chết, cũng sẽ thiếu một ngón trỏ tay phải.
Sau lưng ta nổi hết da gà.
Ta cũng sinh vào giờ Thìn, ngày Thìn, tháng Thìn, năm Thìn.
…
Trình Tinh Hà nhìn ta, lại lộ ra loại ánh mắt kỳ quái như vậy, lúc ấy ta không nhìn ra, về sau mới biết được, khi đó người hắn nhìn không phải là ta, mà là một loại đồ vật khác.
Ta theo bản năng nhìn ngón trỏ tay phải, chỉ thấy mạch máu phía trên lại lớn hơn một chút, sưng ở trên đó giống như một vật sống càng ngày càng cường tráng.
Mẹ nó, cái này rốt cuộc là gì thế?
Trong lòng ta càng ngày càng nóng vội, bốn mươi chín ngày...Nếu như người què họ Giang kia thật sự đã rời khỏi địa phương, vậy hiện tại người duy nhất có thể hỏi chính là thiếu phụ và tay dê xòm Trương Thắng Tài.
Ta không có cách nào liên hệ được với Trương Thắng, nhưng Trình Tinh Hà có thể!
Lúc này Trình Tinh Hà khởi động xe, hướng này là theo sông nhà máy điện đi về phía nam, chính là phương hướng đến Dương Thủy Bình. Xem ra hắn đã nghĩ đến một nơi giống ta.
Ta không nhịn được hỏi tại sao hắn lại thay đổi ý định? Lúc đầu, không phải hắn đã nói không cần ta cứu mà bảo ta đi mua một phần mộ sao?
Trình Tinh Hà trầm mặc một lát mới nói:
“Ta cảm thấy, hình như ngươi không giống với những người khác Thần mệnh khác.”
Không giống ư? Khác nhau chỗ nào chứ?
Không đợi ta hỏi, hắn đã bổ sung một câu:
“Tất nhiên, cũng có thể do ta nhìn nhầm, nếu thật sự hiểu nhầm, ngươi cứ coi như ta chưa nói gì đi.”
Mẹ ngươi.
Ta đối với hắn càng ngày càng tò mò, hắn là ai, muốn làm chuyện gì, ta hoàn toàn không xác định được, điều duy nhất có thể chắc chắn chính là tên này biết rất nhiều chuyện mà ta không biết.
Xe chạy đi không bao lâu, Trình Tinh Hà liền ‘hét’ một tiếng:
“Báo ứng tới thật nhanh.”
Ta nhìn theo tầm mắt của hắn, vừa nhìn đã phát hiện dưới gầm cầu nhà máy điện có mấy chiếc xe cảnh sát đang đậu, xung quanh còn có không ít người dân nhiều chuyện đứng chỉ trỏ.
Thì ra có người đêm đi chích điện cá đã vô tình phát hiện một gã mập cúi đầu xuống sông, giống như đang gội đầu. Đến gần nhìn, sợ hãi ngã ngồi xuống sống - gã mập kia chỉ có đầu ngâm trong nước, đã chết đuối.