Bậc Thầy Phong Thủy

Chương 43: Hạt Châu

Chương 43: Hạt Châu
Khi còn bé lão đầu nhi đánh ta, ta đều có thể từ bàn tay sắt của hắn chuồn ra ngoài, đám người này ỷ vào nhiều người mà bắt nạt kẻ yếu thì nhằm nhò gì.
Quả nhiên, cô gái kia lên tiếng:
“Buông ra.”
Giọng nói này...Quả thực khiến tim người ta run rẩy, thật êm tai!
Cơn đau trên ngón trỏ vốn đã dịu xuống, nhưng theo ý nghĩ này của ta, mẹ nó, còn đau gấp đôi so với lúc nãy, cố gắng hình dung thì thật giống như đầu ngón tay bị cắm vào trong đồ gọt bút chì!
Ta đổ mồ hôi hột dữ dội, răng hàm sau sắp cắn nát, nhưng ta cảm giác được những bàn tay ấn ta xuống đã thu lại hết rồi.
Chính là chờ thời khắc này, ta dùng tốc độ nhanh nhất từ dưới đất lật lên, áp sát bên trái người cô gái kia, lập tức vọt thẳng hướng ra ngoài cửa – phản ứng của ta vẫn luôn nhanh hơn người bình thường, huống chi ta còn từng luyện điền kinh, người bình thường căn bản không thể nào ngăn cản được ta.
Nhưng ta tuyệt đối không ngờ người phụ nữ kia chỉ nhẹ nhàng xoay người, dùng tốc độ gần như nhanh ngang ta và bắt lấy cánh tay của ta, ngón tay mảnh khảnh mạnh mẽ kéo ta về phía sau, ta lập tức nhìn thấy trần nhà bay qua trước mắt, tiếp theo nghe thấy sau ót một tiếng giòn vang, cơn đau mới lan tràn ra, dường như có sự ẩm ướt lan tràn trên tóc ta, mẹ nó, chảy máu.
Xung quanh câm như hến, ta lấy tư thế hoàn toàn mới ngửa mặt, một lần nữa nằm trên mặt đất, nhìn đèn chùm xa hoa trên đỉnh đầu, cuối cùng cũng hiểu được vì sao những người đó lại sợ người cô gái này như vậy.
Cô gái kia giống như không có chuyện gì, từ trên cao nhìn xuống, lạnh lùng nói:
“Sao không kêu?”
Mẹ Trương Vô Kỵ từng nói một câu, nguyên câu thì ta không nhớ rõ nhưng đại khái ý là chỉ người phụ nữ xinh đẹp cũng không phải là người tốt, quả nhiên không sai.
Cô gái ngồi xổm xuống, ta thấy khuôn mặt của mình phản chiếu trong đôi mắt phượng của nàng, nàng nói tiếp:
“Ta hỏi ngươi, hạt châu kia từ đâu ra?”
“Ta nói là móc ra từ trong tổ chim, ngươi tin không?”
Nàng còn chưa nói gì, lão đầu nhi vừa rồi thẩm vấn ta lạnh lùng nói:
“Nói bậy! Giao Châu sao có thể tự mình bay đến tổ chim?”
Giao Châu? Thật hay giả?
Ông cậu ba đã nói với ta, xà thành khí hậu vi giao, giao thành khí hậu vi long, động vật biết tu hành đều có nội đan, giao long chính là dựa vào tu giao châu hóa rồng, trong truyền thuyết, ăn thứ này vào phải thành tiên!
Chẳng lẽ, người phụ nữ trong mộng cho ta cái này, là đối tốt với ta?
Lúc này một người đàn ông trẻ tuổi vẻ mặt sắc bén lạnh lùng xen vào:
“Đỗ tiên sinh, ta thấy thằng nhóc này có rất nhiều điểm đáng nghi, chi bằng đưa hắn về từ từ tra khảo.”
Ta từ trong dư âm chấn động ở não dần dần tỉnh táo lại nói:
“Các ngươi điên rồi, các ngươi đang phạm pháp đấy biết không!”
Ánh mắt người đàn ông trẻ tuổi kia vẫn rất lạnh lùng:
“Loại pháp luật đó không quản được chuyện của bọn ta.”
Móa ơi! Lúc này, ta nhìn thấy khí trên mặt người đàn ông trẻ tuổi này, nhịn không được nói:
“Ngươi không có được cô gái ngươi thích nên tức giận, đang không có chỗ trút giận phải không? Ta nói cho ngươi biết, người ta chướng mắt ngươi chính là vì ngươi có lòng dạ hẹp hòi, luôn luôn nghi ngờ, không có việc gì sao không đi tìm nguyên nhân từ bản thân mình đi, bớt hãm hại người vô tội?”
Lời này vừa ra khỏi miệng, người xung quanh đều sửng sốt, không thể tưởng tượng nổi nhìn người đàn ông sắc bén kia.
Biểu cảm của người đàn ông cũng thay đổi:
“Ngươi vừa nói gì?”
Gian môn của người đàn ông này thất hỏa, một mảnh đại hồng, hiển nhiên là cầu mà không được, nóng lòng tức giận muốn trút giận, không làm sao lông mày biến đen, ta thấy chính vì cái này, người ta mới không thèm nhìn đến hắn.
Người đàn ông kia lập tức rất xấu hổ, người xung quanh hiển nhiên trong lòng cũng biết rõ, đều giống như đang nín cười.
Người phụ nữ được gọi là Đỗ tiên sinh đó nhìn ta, đột nhiên nói:
“Ngươi biết vọng khí?”
Lúc này, bên ngoài truyền đến những tiếng thét chói tai, còn có tiếng đồ vật bị lật đổ, ta nhớ ra bên ngoài là cửa hàng trang sức, trong lòng nghĩ chẳng lẽ có cướp của tới đây?
Không đúng...Ngoài ra còn có một âm thanh - sột soạt, tiếng đồ vật trượt xuống!
Ta híp mắt lại, từ khe cửa nhìn thấy trong cửa hàng đồ cổ xuất hiện màu xanh nhạt, lập tức nhịn đau đầu bò dậy:
“Có thứ gì đó vào được rồi!”
Lời còn chưa dứt, cánh cửa rầm một cái đã bị phá vỡ, ta vừa nhìn mà cả người đã nổi da gà hết cả lên.
Có vô số con rắn bên ngoài!
Những con rắn kia giống như trong mặt tiền của chủ cửa hàng đồ cổ, màu sắc khác nhau, số lượng kinh người, lần trước là thảm trải sàn rắn, đây là lũ lụt rắn!
Hơn nữa, một giọng nói âm trầm từ bên ngoài vang lên:
“Trong số các ngươi ai đã trộm đồ của ta, mau trả lại cho ta!”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất