Bậc Thầy Phong Thủy

Chương 72: Cứu Tinh

Chương 72: Cứu Tinh
Đi đâu mà tìm được một tên gian xảo như ngươi chứ.
Cũng coi như đã giải quyết được cuộc sống tuổi già của ông cụ, trong lòng ta vô cùng vui vẻ. Trong nháy mắt đã quên mất chuyện mình chỉ còn lại mấy chục ngày để sống.
Ta muốn dẫn Hòa Thượng và Trình Tinh Hà đi uống rượu, nhưng Hòa Thượng còn phải xử lý chuyện tòa nhà cho nên có mỗi ta và Trình Tinh Hà đi. Nhớ tới lần trước hắn nói muốn ăn hải sản, ta liền hỏi hắn muốn ăn ở đâu?
Trình Tinh Hà nghe vậy liền giơ ngón cái lên, nói có tiền có khác, ăn ở đâu cũng được, miễn không phải rong biển là được.
Đương nhiên rồi, bình thường trong túi ta có một trăm đã là nhiều rồi, chứ đừng nói bây giờ giá trị con người đã lên tới sáu chữ số, chắc chắn có thể thoải mái tiêu pha.
Nhưng vừa mới rời khỏi, Trình Tinh Hà bỗng nhiên ngây người nhìn chằm chằm phía tây.
Ta hỏi hắn nhìn cái gì? Hắn suy nghĩ một chút rồi nói:
"Có chút kỳ quái, cô hồn dã quỷ quanh đây đột nhiên nhiều lên, trước kia không kết bè kết phái như vậy."
Dùng cả câu "kết bè kết phái"?
Đúng là không nhìn thấy mới yên bình, nhưng ta chợt nhớ ra ta cũng đã từng nhìn thấy khí bẩn - chẳng lẽ cũng bởi vì Tiêu Tương được thả ra sao?
Lúc này một người bỗng nhiên chạy tới, thận trọng hỏi:
"Tiểu ca...Không, đại sư, ngươi biết xem phong thủy, vậy ngươi có biết xem hung trạch không?"
Ta nhìn một cái, người này là chủ thầu công trường của Hòa Thượng, vừa rồi là hắn cho ta mượn dây pháo, ta liền gật đầu một cái.
Chủ thầu kia vỗ đùi, nói cuối cùng cũng tìm được cứu tinh rồi. Sau đó cầu xin ta đến xem cho nhà họ - nhà họ chính là một hung trạch, mạng người quan trọng, xin ta mau cứu vợ hắn.

Tiếp theo hắn giơ thẻ ngân hàng lên, nói là dù hắn không có tiền như Hòa tổng, nhưng chỉ cần ta có thể cứu được vợ hắn, hắn bằng lòng táng gia bại sản, hoặc là kỳ giấy thiếu nợ ta rồi cả đời trả từ từ.
Đôi môi của người đàn ông này trước khi thút thít, xung quanh miệng đầy nếp nhăn, cái này gọi là thổi sáp miệng, rất giống với Hùng mập, theo lý thuyết hẳn là con buôn vô cùng keo kiệt, rất coi trọng tiền bạc, hiện giờ lại vì vợ mình mà có thể lấy toàn bộ tài sản ra, thật sự là tình yêu thay đổi con người.
Ta thấy bộ dáng hắn đỏ mắt cũng động lòng trắc ẩn, hơn nữa chuyến đi này của bọn ta là phải hành công đức tế muôn dân, không thể tùy tiện từ chối thỉnh cầu của người khác. Ta lập tức hỏi hắn có thể chờ một chút không, cả đêm bọn ta không nghỉ ngơi nên muốn ăn cơm trước. Hơn nữa bọn ta thu phí cũng là xem tình huống mới quyết định, cũng không phải Hoàng Thế Nhân, không thể chèn ép người khác đến mất hết tài sản.
Vừa nghe vậy, chủ thầy vô cùng vui mừng, vội nói là hắn biết có một cửa hàng bánh bao với súp ăn rất ngon, cách nhà họ cũng không xa, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.
Nói xong, hắn lập tức đưa bọn ta đến một cửa hàng nhỏ.
Cửa hàng nhỏ này nhìn rất lụp xụp, hương vị thật đúng là không tệ, Trình Tinh Hà gọi vài cái bánh bao, ăn ngay lập tức, ngay cả công sức nói chuyện cũng không có.
Bọn ta ăn xong, chủ thầu lập tức nói về chuyện của hắn, vừa nói vừa lau nước mắt, nhà của chủ thầu ở phía sau cửa hàng bánh bao Cẩm Tú gia viên, đây xem như là một tiểu khu tương đối tốt ở huyện của bọn ta, chính là vì em gái nhỏ của vợ hắn đều muốn mua nhà ở đây, nên hắn mới cắn răng cầm tiền lúc đầu dự định mua một căn nhà cũ để mua nhà ở chỗ này.
Mà nhà vốn là nhà tốt, vì sao lại biến thành hung trạch được? Là vì một lúc trước vợ hắn đi làm về thì phát hiện cửa không khóa, vừa đi vào thì nhìn thấy một tên trộm đang lục lọi đồ đạc nhà mình.
Vợ hắn bình thường có lá gan rất lớn, lập tức cầm chổi muốn đánh tên trộm kia, tên trộm kia có thể là mới vào nghề không có kinh nghiệm gì, quay đầu lại lập tức chạy ra ban công chạy trốn - phía dưới ban công có đường ống.
Lúc này, đúng lúc chủ thầu cũng về đến nhà, vừa nhìn thấy một đống hỗn độn cũng rất sợ hãi, vừa kiểm tra thì thấy bị mất một sợi dây chuyền vàng, còn lại cũng không mất gì, hắn lập tức an ủi vợ không có việc gì là được.
Kết quả là vào ban đêm, họ nghe thấy một người nào đó la hét, nói rằng có một người chết trong bụi cây.
Trên người của người chết có một sợi dây chuyền vàng, chính là của vợ chủ thầu.
Tên trộm kia hiển nhiên là từ nhà chủ thầu chạy trốn ra ngoài không may trượt chân ngã xuống, điều này có thể làm cho vợ chủ thầu bị dọa quá mức, cứ luôn miệng hỏi chủ thầu, tên trộm kia có phải do mình hại chết không?
Chủ thầu lại an ủi nàng nói không có việc gì, tên trộm kia tự làm tự chịu.
Đợi đến khi cảnh sát tới cửa điều tra vụ án, vợ của chủ thầu lập tức nói lại toàn bộ sự việc, cuối cùng kết án là hắn vì trộm cắp nên xảy ra chuyện không may, vốn là không có chuyện gì, nhưng từ sau khi tên trộm kia chết, vợ hắn lại bị kinh sợ quá mức, cả ngày đều nói lẩm bẩm, là ta hại chết, là ta hại chết.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất