Bắc Tống Nhàn Vương

Chương 257: Tắm gội.

Chương 257: Tắm gội.


Triệu Nhan đang trong giấc mơ chợt mở mắt, xuyên qua khe hở của lều trại, có thể nhìn thấy ánh mặt trời ở hướng đông đã rọi vào đây, sau đó chỉ thấy Triệu Nhan duỗi lưng một cái thật dài, và hít sâu một hơi, trong không khí hình như còn lưu lại nhàn nhạt chút mùi hương của nữ nhân, khiến Triệu Nhan không kìm chế được mà quay đầu nhìn sang chỗ nằm bên cạnh, đáng tiếc người ấy đã đi, mấy ngày nay Gia Luật Tư vì muốn trốn tránh sự lúng túng khi ngày đầu tiên hai người ngủ chung, gần như ngày nào cũng dậy sớm hơn Triệu Nhan.
Lúc đó Triệu Nhan đứng dậy xoay người duỗi lưng một chút, lúc này Cốt Đầu cũng chuẩn bị xong đồ dùng rửa mặt cho hắn, vì điều kiện của Hoàn Nhan bộ rất gian khổ, nên hằng sáng Triệu Nhan cũng không thể không dùng cành cây liễu làm bàn chải, còn lúc rửa mặt cũng không có xà phòng thơm, chỉ có thể dùng nước nóng gắng sức rửa, hơn nữa hắn đã mấy ngày nay không tắm rồi, người ngợm vô cùng ngứa ngáy, bây giờ Triệu Nhan cũng hơi ngượng ngùng khi ngủ bên cạnh Gia Luật Tư rồi.
- A? Y phục của ta đâu?
Triệu Nhan lúc này bỗng nhiên kêu lên, mùa hè ở Hoàn Nhan bộ không nóng không lạnh, lúc ngủ bình thường hắn cũng chỉ mặc một bộ quần áo lót, sáng ngủ dậy cũng không phải rất lạnh, cho nên hắn thông thường sau cùng mới mặc quần áo, nhưng lúc này hắn mới phát hiện, quần áo mình tối hôm qua cởi ra lại không thấy đâu, tuy bộ y phục đó đã rách rất nhiều lỗ, nhưng lại là bộ y phục duy nhất của hắn.
Tuy nhiên Triệu Nhan vừa dứt lời, thì nghe thấy bên ngoài truyền đến giọng nói của Gia Luật Tư:
- Y phục của quận vương đang trong tay ta, ta mượn được của Noa Lại kim chỉ đang khâu lại đây, lúc nữa ta còn phải đi giặt, nên quận vương hãy tạm thời mặc bộ đồ lót đi, dù sao thời tiết hôm nay cũng rất nóng.
Triệu Nhan nghe đến đó đi đến bên ngoài lều, quả nhiên phát hiện Gia Luật Tư đang ngồi bên trên cái cọc gỗ ở ngoài cửa tự mình sửa quần áo. Từng mũi kim thoạt nhìn rất ra dáng, đường khâu trên quần áo cũng rất tinh tế, khiến Triệu Nhan không nhịn được cười nói:
- Không ngờ nữ công gia chánh của nàng cũng không tệ, xem ra trước đây không ít lần ra tay.
- Đương nhiên, nữ nhân chúng ta không giống như nam nhân các ngài cả ngày chỉ nghĩ đến phú quý quyền thế, đối với chúng ta mà nói, chỉ cần có thể gả cho một lang quân như ý là đủ rồi, cho nên chuyện nữ công gia chánh này nhất định không được qua loa.
Nghe thấy lời khen của Triệu Nhan, Gia Luật Tư cũng không kìm được cười có chút đắc ý nói.
Nhìn thấy dáng vẻ đắc ý của Gia Luật Tư, Triệu Nhan không kìm được khen đối phương thêm vài câu. Dù sao nói thế nào người ta cũng tốt bụng giúp mình sửa quần áo. Triệu Nhan đương nhiên cũng không keo kiệt vài câu nói dễ nghe. Lúc này Cốt Đầu mang đồ ăn sáng tới cho Triệu Nhan, lần này không còn là thịt mỡ như hôm đầu tiên nữa, mà là một bát cháo mạch nóng hôi hổi.
Hoàn Nhan bộ chủ yếu sống dựa vào đánh cá và săn bắn, đương nhiên nuôi lợn cũng là phương thức sinh sống quan trọng của họ. Ngoài những thứ đó ra, họ cũng thường xuyên có nhu cầu trao đổi một số đồ dùng sinh hoạt với thế giới bên ngoài. Ví dụ như lông thú mà Hoàn Nhan bộ săn được, và nhân sâm đào được trên núi vân vân, thường xuyên được họ vận chuyển ra bên ngoài đổi về một số hàng hóa. Ngoài ít đồ dùng sinh hoạt cần thiết, như muối, vải, công cụ bằng sắt vân vân, ngoài ra quan trọng nhất vẫn là lương thực, nhưng Liêu quốc trước nay vẫn vô cùng kì thị người Nữ Chân, người Nữ Chân cũng chỉ có thể dùng hàng hóa đổi lại một ít lúa mạch chưa gia công, số lượng cũng không nhiều, có thể nói mỗi lần trao đổi đều là một lần bóc lột của Liêu quốc đối với người Nữ Chân.
Hặc Lý Bát coi Triệu Nhan như khách quý, mỗi ngày đều dâng lên ba đến năm cân thịt heo, hơn nữa tất cả đều là chỗ béo nhất, điều này đối với người Nữ Chân mà nói, đã là thực phẩm tốt nhất rồi, nhưng Triệu Nhan và Gia Luật Tư thực sự không quen sáng nào tỉnh dậy cũng ăn thịt mỡ, thế là liều yêu cầu mãnh liệt đổi thịt heo thành món khác, tốt nhất không phải là thịt, thế là cuối cùng Hặc Lý Bát đành phải mang đến cho Triệu Nhan bọn họ một ít yến mạch đổi chác được.
Yến mạch chưa chế biến gì thực ra rất khó ăn, đặc biệt là lớp vỏ cứng bên ngoài yến mạch, cho dù cho vào nồi nấu rất lâu, vẫn cực kì đau răng, răng không khỏe căn bản không ăn được. Nhưng điều này cũng không làm khó được Triệu Nhan, hắn bảo mấy người Chu Đồng làm vài cái cối đá thô sơ, sau đó đập vỡ lúa mạch, lúc đập đồng thời cũng có thể đập mất một ít lớp vỏ cứng bên ngoài, rồi nấu thành cháo mạch sẽ dễ dàng ăn hơn nhiều.
Ăn xong bát cháo mạch vẫn có chút sượng cổ họng, Triệu Nhan vốn muốn đi tìm đám người Tô Thức và Chu Đồng, nhưng lúc này Cốt Đầu lại nói với hắn, bốn người Tô Thức lập hội đi săn rồi, khiến Triệu Nhan cũng đành chịu.
Nói đến điều kiện của Hoàn Nhan bộ thực sự quá gian khổ rồi, trước đó nuôi sống Triệu Nhan, Tô Thức và Gia Luật Tư ba người nhàn hạ cũng coi như có thể miễn cưỡng chống đỡ, nhưng sau khi Chu Đồng bọn họ tới, lập tức khiến áp lực của Hoàn Nhan bộ tăng mạnh, thức ăn cung cấp cho ba người Chu Đồng mỗi ngày cũng rất có hạn.
Dưới tình cảnh này, ba người hộ vệ Chu Đồng bọn họ kiên quyết cũng đi săn, với bản lĩnh của họ, cũng không lo không săn được con mồi, thực tế chỉ vài ngày, Chu Đồng bọn họ đã bắt được không ít thú rừng, thậm chí còn có hai con gấu đen, mấy người họ căn bản không ăn hết, còn tặng cho hai cha con Cốt Đầu và Cổ Thiên Kiệt rất nhiều, khiến Cốt Đầu vô cùng tôn sùng Chu Đồng. Còn về Tô Thức lại nhàn rỗi vô vị, cho nên mới cùng đi với Chu Đồng bọn họ, nhưng Triệu Nhan dự đoán rằng y đi cũng chỉ làm vướng chân mà thôi.
Nhìn thấy Triệu Nhan không có việc gì trở về, Gia Luật Tư lúc này cũng vừa đúng lúc sửa lại y phục cho hắn xong, liền cười với Triệu Nhan nói:
- Nếu quận vương đã nhàn rỗi, chi bằng cùng ta đi giặt quần áo, tiện thể ngài cũng đi tắm luôn!
Triệu Nhan nghe đến đó mặt đỏ bừng, Gia Luật Tư ngày nào cũng ngủ cùng hắn, chắc chắn ngửi thấy mùi trên cơ thể mình, nhưng hắn vẫn mạnh miệng nói:
- Đàn ông vẫn nên có mùi vị của đàn ông, hơn nữa cả cái Hoàn Nhan bộ tìm không ra một cái bồn tắm, cô bảo ta đi đâu tắm?
- Kha kha…
Nhìn thấy dáng vẻ mạnh miệng của Triệu Nhan, Gia Luật Tư lại che miệng cười ra tiếng, một lúc sau mới nói:
- Đàn ông đích thị chắc chắn có mùi vị đàn ông, nhưng không phải là mùi mồ hôi, phía nam Hoàn Nhan bộ không xa có một con suối nhỏ, bình thường nước giặt quần áo nấu cơm đều dùng nước trong suối, vừa đúng ta phải đi giặt quần áo, quận vương chi bằng cùng đi với ta, ta giặt quần áo quận vương tắm rửa, dù sao thời tiết cũng nóng như vậy, cũng không lo cảm lạnh, hơn nữa ngài còn có thể bảo vệ ta!
- Sao cơ, nàng không phải muốn nhìn ta tắm chứ?
Triệu Nhan nghe đến đấy cố ý làm ra biểu cảm khoa trương nói, hắn cảm thấy trong lời nói trên của Gia Luật Tư, quan trọng nhất vẫn là câu cuối cùng, từ sau khi tới Hoàn Nhan bộ, Gia Luật Tư không cảm thấy an toàn chút nào, cũng chỉ có ở bên người mình thân quen này mới thấy khá lên chút.
Nghe thấy nụ cười chọc ghẹo của Triệu Nhan, Gia Luật Tư cũng không kìm được mặt đỏ ửng, lúc đó có chút tức giận nói:
- Ngài xuống nước tắm, ta ở trên giặt quần áo, sao có thể nhìn thấy ngài chứ?
- Ha ha, vậy không thì nàng cũng xuống cùng tắm, ta nhớ nàng hình như cũng vẫn chưa tắm thì phải?
Nhìn thấy bộ dạng xấu hổ của Gia Luật Tư, Triệu Nhan lại được đà trêu chọc, có lẽ là vì hai người đã cùng chung chăn gối, Triệu Nhan cũng thích đùa giỡn với Gia Luật Tư một chút.
- Ai nói ta chưa tắm, tối nào ta cũng dùng nước nóng...
Gia Luật Tư vội vàng biện minh, nhưng vừa nói được một nửa, lập tức ngậm miệng không nói tiếp nữa, cùng lúc mặt càng đỏ bừng, xem ra là ngại không nói tiếp được. Nhưng lúc này Triệu Nhan cuối cùng nhớ ra, vài hôm nay sau khi ăn tối xong, Gia Luật Tư đều nhốt mình trong lều, đồng thời kêu Cốt Đầu ở bên ngoài coi chừng, chắc là ở bên trong dùng nước nóng kì cọ người, dù sao đối với một cô gái có bệnh sạch sẽ như Gia Luật Tư, không có điều kiện cũng phải tạo ra điều kiện để tắm rửa sạch sẽ cơ thể.
Sau đó Gia Luật Tư bỏ bộ quần áo đã sửa xong cho Triệu Nhan vào một cái chậu gỗ, ngoài ra bên trong còn có một mảnh vải bông, mảnh vải bông này là lấy từ trên khinh khí cầu mà họ ngồi xuống, nàng định sau khi giặt sạch sẽ làm cho mình và Triệu Nhan mỗi người một bộ quần áo.
Con suối nhỏ cách Hoàn Nhan bộ chỉ có khoảng trăm mét, hơn nữa trai gái Hoàn Nhan bộ hầu như đều mặc da thú, căn bản không cần giặt, cho nên chỉ có buổi sáng hằng ngày, bên suối mới có con gái Hoàn Nhan bộ tới lấy nước, thời gian khác lại rất ít người lui tới đây, ít nhất khi hai người Triệu Nhan và Gia Luật Tư tới bên suối, thì không nhìn thấy ai khác.
Bên suối có rất nhiều bãi đá thô sơ dựng từ nhiều tảng đá, có thể giúp con người đứng trên đó để múc nước giặt quần áo, Gia Luật Tư tìm được một bệ đá khá vững chắc, sau đó ngồi xổm xuống chuẩn bị giặt quần áo, còn Triệu Nhan lại bị nàng đuổi xuống hạ du để tắm, hai bờ suối cây cối mọc lên tươi tốt, cách hơn mười mét sẽ không nhìn thấy tình hình dưới hạ du.
Triệu Nhan đến bên góc con suối mà Gia Luật Tư không nhìn thấy, nhưng lại có thể nghe thấy tiếng nàng giặt quần áo bên đó, đây cũng là điều mà Gia Luật Tư đặc biệt căn dặn, nàng không dám để Triệu Nhan đi quá xa, lo lắng ngộ nhỡ gặp phải chuyện gì, Triệu Nhan sẽ không thể đến kịp.
Lúc đó Triệu Nhan xắn tay áo lên thò tay xuống nước, cảm thấy nước suối tuy hơi lạnh, nhưng vẫn có thể chịu được, thế là hắn lập tức cởi hết quần áo, sau đó nhảy xuống nước thích ứng một lát rồi chuẩn bị bắt đầu tắm rửa.
Tuy nhiên đúng lúc này, Triệu Nhan bỗng nhiên nghe thấy cách hạ nguồn không xa hình như có âm thanh truyền đến, khiến hắn lặng người, lúc đó chăm chú lắng nghe một lát, nhưng lại nghe không rõ, âm thanh ngắt quãng truyền đến hình như có người đang hát, khiến Triệu Nhan càng tò mò, lúc đó cũng không để tâm tới việc tắm, chân giẫm lên những cục đá trong suối đi về phía hạ nguồn.
Mới đi ra chưa đến năm mươi mét, Triệu Nhan phát hiện mình đi tới lối vào của một hồ nước nhỏ, âm thanh cũng phát ra từ hồ nước phía trước này, khi Triệu Nhan chăm chú xem xét, thì bất ngờ kinh ngạc phát hiện, trên mặt hồ cách đó không xa lại có một cô nương lõa thể đang tắm, vừa tắm vừa hát bài hát miền núi nghe không hiểu.
Chỉ thấy cô nương đó quay lưng về phía Triệu Nhan, khiến hắn không nhìn thấy khuôn mặt nàng ấy, nhưng nhìn từ sau lưng, chắc là một cô nương vô cùng trẻ trung, hơn nữa làn eo thon gọn bờ mông cong khiến người khác vừa nhìn đã khơi dậy bản năng. Nhìn thấy cảnh tượng mĩ lệ này, Triệu Nhan cũng cảm thấy có chút máu nóng dâng trào, đặc biệt là mấy ngày nay ngủ cùng Gia Luật Tư, tuy hai người cố hết sức tránh sự đụng chạm thân thể, nhưng vẫn khiến Triệu Nhan tâm trí nhộn nhạo, bây giờ nhìn thấy cảnh tượng kích thích như vậy, càng khiến hắn hận không thể xông thẳng qua đè cô nương dưới thân mình.
Nhưng cũng đúng lúc này, chợt thấy cô nương đang tắm kia hơi nghiêng người, khiến Triệu Nhan cuối cùng cũng nhìn rõ dung mạo của đối phương, nhưng Triệu Nhan lúc này lại giật thót mình, lúc đó không kìm được lẩm bẩm:
- Tại sao lại là nàng ta?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất