Chương 261: Nước chảy thành sông
Tuy rằng đây đã không phải là lần đầu, nhưng mỗi lúc trời tối Gia Luật Tư vẫn cảm thấy vô cùng thẹn thùng, lần nào cũng sớm nằm ở trong chăn, đưa lưng hướng về phía Triệu Nhan, và đem quá nửa đầu mình chôn ở trong chăn, thoạt nhìn trông như một con đà điểu.
Nếu như là lúc bình thường, Triệu Nhan cũng sẽ không nói tiếng nào cứ thế chui vào chăn, sau đó khoanh tay bó gối cẩn thận nằm xuống, tận lực khiến tứ chi hắn không phải tiếp xúc với Gia Luật Tư. Nhưng hôm nay khi hắn đang chuẩn bị chui vào chăn, chợt thấy dưới lớp chăn mỏng manh, thân thể mềm mại có lồi có lõm của Gia Luật Tư, khiến hắn lập tức nhớ tới lúc ban ngày khi tắm lại trông thấy thân thể vô cùng mỹ miều hấp dẫn của Noa Lại kia, hơn nữa nàng ta vừa rồi lại còn lui tới chỗ lều Tô Thức, nghĩ đến những thứ này, Triệu Nhan bỗng nhiên cảm giác có một cỗ khí nóng dâng lên trong bụng hắn.
Tuy nhiên Triệu Nhan rất nhanh đã lấy lại lý trí, cố gắng di chuyển ánh mắt hắn hướng sang nơi khác, sau lại hít sâu vài cái, lúc này mới nhẹ nhàng tiến vào trong chăn. Triệu Nhan tuy rằng đã tận lực khống chế thân thể hắn không đụng chạm tới Gia Luật Tư, nhưng lại không cẩn thận để cho cánh tay hắn đụng tới sau lưng nàng, cái chạm nhẹ này khiến thân mình Gia Luật Tư run lên, không nhịn được dịch ra phía ngoài một chút.
Thật vất vả đợi cho Triệu Nhan nằm xuống xong, lúc này hai người vẫn duy trì một tư thế dựa lưng vào nhau, hơn nữa lại không hề có tí tiếp xúc nào, chỉ có điều lúc này Triệu Nhan cảm nhận được hơi thở thơm tho từ phía sau lưng truyền đến, vẫn không nhịn được lại có chút lòng hươu dạ vượn, thậm chí trong đầu còn hiện lên cảnh tượng hắn và Tiết Ninh Nhi cùng nhau triền miên trên giường khi trước, điều này khiến cho Triệu Nhan nhiệt huyết dâng trào, thậm chí còn có loại cảm giác nhịn không được, hô hấp trở lên có chút trầm trọng.
Gia Luật Tư căn bản không có ngủ, gần trong gang tấc nghe được tiếng hô hấp nặng nhọc của Triệu Nhan, điều này khiến nàng ban đầu là sửng sốt, ngay sau đó thấp giọng quan tâm hỏi:
- Quận vương làm sao vậy, vì sao hô hấp rối loạn như thế, có phải ngã bệnh rồi không?
- Khụ, không… không có việc gì!
Triệu Nhan nghe thấy lời của Gia Luật tư vạn phần lúng túng nói, đồng thời trong lòng thầm tự mắng bản thân không bằng cầm thú. Đã quyết tâm không động đến Gia Luật Tư rồi, sao vào lúc này có thể nghĩ ngợi lung tung?
Song Triệu Nhan ấp a ấp úng trả lời lần nữa khiến Gia Luật Tư hiểu lầm, lập tức xoay người lại, sau đó quan tâm giơ tay đặt lên trên trán Triệu Nhan kiểm tra nhiệt độ, muốn xem qua một chút hắn có thật là đã ngã bệnh hay không?
Ngay khi bàn tay Gia Luật Tư chạm tới trán của Triệu Nhan, Triệu Nhan toàn thân cứng đờ, nhiệt huyết vừa mới đè xuống giờ lại dâng lên, hơn nữa lại còn mạnh mẽ hơn khi nãy. Bởi ngay khi Gia Luật Tư lấy tay kiểm tra thân nhiệt hắn, Triệu Nhan có thể cảm nhận rõ ràng hai gò mềm mại kia khẽ chạm phía sau lưng hắn, hơn nữa hai người lại ngủ chung một chăn, loại mê luyến này quả thực như muốn giết chết người ta vậy.
- Hình như cũng không có phát sốt?
Gia Luật Tư kiểm tra qua một chút thân nhiệt Triệu Nhan, tiếp đó có chút nghi ngờ hỏi, liền sau đó nàng cũng cảm giác ngực mình có chút dị thường, phát hiện này khiến nàng kêu lên “Ya…” một tiếng, thân thể lập tức lùi lại, ôm chăn nằm tại vị trí cũ, tim đập “bùm bùm” không ngừng loạn nhịp, mặt mũi đều nóng bừng lên.
Ngoại trừ ngày đầu tiên, lúc trước Triệu Nhan và Gia Luật Tư ngủ cùng một chỗ, thời gian này cũng không tránh khỏi động chạm tới thân thể, bất quá đều chỉ dừng lại ở tay chân, hôm nay tiếp xúc như thế này là lần đầu tiên. Cũng chính bởi vậy, khiến cho hai người bỗng nhiên xuất hiện một loại khí nóng, trong lúc nhất thời đều không thể nói gì thêm.
Qua một hồi lâu, Triệu Nhan vừa muốn mở miệng phá vở cảm giác xấu hổ này, nhưng đúng lúc này, chợt nghe thanh âm từ bên ngoài lều. Thì ra là từ phía bên lều của Tô Thức truyền tới một loạt thanh âm ngâm nga vừa xa lạ lại vừa quen thuộc, cái này khiến Triệu Nhan âm thầm kêu than trong lòng. Vừa nãy hắn nhìn thấy Noa Lại kia chui vào trong lều Tô Thức, không nghĩ lại cố tình chọn đúng lúc này để bắt đầu tiến vào chủ đề chính.
Gia Luật Tư lúc này cũng nghe được tiếng vang phát ra từ bên kia lều Tô Thức. Đặc biệt là Noa Lại đối với chuyện này liền không kiêng nể gì mà rên rỉ, càng giống như âm thanh ma quái lọt vào tai, khiến nàng vừa xấu hổ, vừa cảm thấy thân thể từng đợt nóng lên, thậm chí ngay cả hô hấp cũng dần trở nên hỗn loạn, lúc này nàng cũng hiểu được nguyên nhân vì sao Triệu Nhan rõ ràng không phát bệnh, nhưng hô hấp lại trở nên nặng nề. Nghĩ đến những chuyện này, càng làm cho Gia Luật Tư vừa thẹn lại vừa sợ, sợ hãi Triệu Nhan chịu đựng không nổi đột ngột nhào tới đây, đến lúc đó nàng nên ứng phó ra sao?
Triệu Nhan nghe được thanh âm nam nữ hoan ái từ bên phía Tô Thức truyền tới, cả người đều có cảm giác bị dục hỏa thiêu đốt, đặc biệt là lúc ban ngày, hắn vừa nhìn qua thân hình Noa Lại, hiện tại nữ nhân xinh đẹp kia thì ở cách vách không xa cùng kẻ khác hoan hảo, mà nằm bên người Triệu Nhan cũng là một mỹ nữ như hoa như ngọc như thể hấp dẫn cực lớn phía dưới, Triệu Nhan cũng cảm nhân được ý chí kiềm chế của hắn mỗi lúc một yếu ớt.
Cô nam quả nữ sống ở chung một chỗ, hơn nữa còn ngủ trên một giường, mấy ngày qua có thể giữ thân được tới đó đã vô cùng khó khăn rồi. Tuy nhiên hiện tại hai người vừa mới trải qua một loại động chạm nhỏ, lại gặp phải sự kích thích mạnh mẽ từ bên ngoài, khiến cho Triệu Nhan và Gia Luật Tư nam nữ trẻ tuổi đều có chút xuân tâm nhộn nhạo, trong đó Gia Luật Tư còn đỡ một chút, dù sao nàng cũng chưa bao giờ trải qua chuyện nam nữ hoan ái, nhưng Triệu Nhan thì lại thê thảm rồi, lỗ tai nghe tiếng kêu của Noa Lại, cảm giác cả người đều muốn nổ tung tức khắc.
- Mẹ nó, lão tử cũng không phải thái giám, tại sao phải chịu cái loại đày đọa này?
Triệu Nhan cuối cùng thật sự chịu không nổi, lập tức trong lòng thầm mắng một tiếng, đột nhiên giơ tay tóm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của Gia Luật Tư, điều này khiến cho Gia Luật Tư vốn trong lòng đã sớm rung động, giờ lại vừa thẹn vừa cuống lên, vốn tính muốn tránh ra, nhưng toàn thân đều đã mềm nhũn, căn bản không còn sức lực, chứ nói chi là thoát khỏi bàn tay của Triệu Nhan.
Cảm nhận được Gia Luật Tư vô lực yếu ớt giãy dụa, thậm chí bên ngoài còn ra vẻ muốn cự tuyệt nhưng sâu thẳm bên trong lại có ý tứ muốn mời chào hắn, điều này khiến Triệu Nhan cũng không nhịn được nữa, xoay người một cái đặt mình trên người của đối phương, đồng thời hai tay cũng bắt đầu ở trên thân thể của Gia Luật Tư di chuyển, trong ánh mắt cũng tràn đầy dục vọng.
Kẻ nào có thể chống lại sự khiêu khích như thế từ Gia Luật Tư? Thậm chí trong khoảnh khắc Triệu Nhan ở trên thân thể nàng, nàng liền có cảm giác đầu óc trở nên trống rỗng, từ sâu trong tâm hồn nàng phát ra một loại run rẩy, cuối cùng từ từ lạc trong sự âu yếm của Triệu Nhan, hai người như một đôi uyên ương chạm đầu cùng một chỗ dây dưa qua lại.
Hết thảy đều giống như nước chảy thành sông, Triệu Nhan và Gia Luật Tư nam thanh nữ tú thủ tiết được vài ngày, rốt cục vẫn phải khuất phục bản năng của bản thân, cũng không rõ trải qua bao lâu, hai ngưới mới dần bình tĩnh trở lại, tuy rằng lúc này Triệu Nhan vẫn như cũ ôm thật chặt Gia Luật Tư, nhưng hai người lại rơi vào cảm giác xấu hổ.
Qua một hồi lâu, Triệu Nhan đột nhiên phá vỡ sự xấu hổ này, mở miệng nói với thanh âm kiên định:
- Tư nhi, nàng ở Liêu quốc này đã sớm không còn gì lưu luyến rồi, không bằng theo ta trở về Đại Tống, tuy rằng ta đã có vương phi rồi, nhưng ta thề, đời này kiếp này quyết sẽ không phụ nàng!
Những lời này Triệu Nhan nói ra đích thị đều thật tâm thật dạ, hơn nữa vừa rồi hắn cũng rất nghiêm túc suy nghĩ một chút, nếu Gia Luật Tư đã cùng hắn phát sinh chuyện vợ chồng, cho dù nàng có là công chúa của Liêu quốc, hắn cũng tuyệt đối sẽ không để nàng rời đi.
Tuy nhiên điều khiến Triệu Nhan không nghĩ tới là, Gia Luật Tư nghe xong lời hắn nói lại trầm mặc hồi lâu, cuối cùng Triệu Nhan những tưởng nàng đã ngủ rồi, lúc này lại nghe Gia Luật Tư mở miệng nói ngữ khí xa xăm:
- Đa tạ ý tốt của quận vương, nhưng ta cũng không muốn đi Đại Tống, cho nên kính xin quận vương khỏi cần nhắc lại!
Nghe được Gia Luật Tư vậy mà lại từ chối đề nghị của hắn, Triệu Nhan cũng có chút lo lắng mở miệng nói:
- Vì sao, chẳng lẽ là bởi vì nàng không thể vứt bỏ thân phận công chúa của mình ư?
Đối với lời chất vấn của Triệu Nhan, Gia Luật Tư lại lắc đầu nói:
- Thân phận công chúa này đối với ta mà nói chỉ là một gánh nặng trói buộc ta, căn bản không có điều gì tốt đẹp để lưu luyến cả, chỉ có điều quận vương ngài bây giờ nói thì thật dễ nghe, nhưng ai mà biết lời nói của nam nhân các người có thể tin tưởng được bao lâu, tỷ như mẫu thân của ta năm đó, cũng từng được phụ hoàng ta sủng ái, nhưng chẳng kéo dài được bao lâu liền bị thất sủng, ta cũng không muốn đi theo vết xe đổ của nàng khi xưa.
Trong lời nói của Gia Luật Tư lộ rõ nỗi sợ hãi sâu kín nhất ẩn trong nội tâm nàng, mẫu thân của nàng xuất thân từ một cung nữ bình thường, sau vì mang thai Gia Luật Tư mới được chính thức nạp thành phi tử, kỳ thực chính là tiểu thiếp của Gia Luật Hồng Cơ, hơn nữa rất nhanh liền bị thất sủng, hiện tại Triệu Nhan muốn đưa Gia Luật Tư trở về, kỳ thật cũng là biến nàng thành tiểu thiếp, điều này khiến Gia Luật Tư liên tưởng đến cảnh ngộ bi thảm của mẫu thân nàng, do đó mà cự tuyệt đề nghị của Triệu Nhan.
Triệu Nhan nghe tới đó cũng hiểu rõ tâm tư của Gia Luật Tư, liền vội vàng cam đoan hắn tuyệt đối sẽ không giống Gia Luật Hồng Cơ hoa tâm và vô trách nhiệm như vậy, đáng tiếc Gia Luật Tư đã bị chuyện của cha mẹ nàng làm tổn thương, đối với nam nhân trời sinh đã có cảm giác không tin tưởng, đối với lời cam đoan của Triệu Nhan cư nhiên sẽ không tin, cho nên lời nói của Triệu Nhan căn bản không có hiệu quả, Gia Luật Tư vẫn quyết tâm ở lại Liêu quốc.
Đối với quyết định này của Gia Luật Tư, cuối cùng Triệu Nhan cũng không biết phải làm sao, mặt khác Gia Luật Tư lần đầu nếm trải chuyện nam nữ này rất nhanh liền mệt mỏi tới không mở nổi mắt ra, nằm trong lòng Triệu Nhan ngủ thiếp đi, điều này khiến cho Triệu Nhan cũng chỉ còn biết im lặng, cuối cùng mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Triệu Nhan mở mắt đã phát hiện Gia Luật Tư vẫn như thường ngày rời giường từ sớm, hết thảy mọi chuyện đêm qua dường như chưa hề phát sinh, nhưng khi hắn lật chăn lên lại phát hiện trên giường còn sót lại vài điểm hồng nhạt, chứng minh ngày hôm qua điên cuồng như vậy cũng không phải là một giấc mộng xuân của Triệu Nhan.
Triệu Nhan lập tức đứng dậy mặc bộ y phục Gia Luật Tư may cho hắn ngày hôm qua vào, Cốt Đầu hầu hạ hắn rửa mặt xong, khi hắn rời khỏi lều ra bên ngoài, phát hiện Gia Luật Tư ngồi bên đống lửa làm điểm tâm, từ trong nồi cháo mạch bắt đầu tản mát hương thơm nhàn nhạt, ánh mặt trời hòa cùng ánh lửa đan xen chiếu lên mặt Gia Luật Tư, ánh lên một tầng hào quang mờ nhạt, nhìn qua giống như một tiên nữ hạ phàm.
Từ lúc Triệu Nhan rời khỏi lều đến dùng điểm tâm, Gia Luật Tư từ đầu tới cuối đều không dám liếc nhìn hắn một cái, xem ra còn vì chuyện đêm qua mà thẹn thùng, đợi tới khi cơm nước xong xuôi, thừa dịp Gia Luật Tư thu dọn bát đũa, Tô Thức lấy cánh tay huých Triệu Nhan một cái nói:
- Quận vương, nhìn bộ dạng của ngài và công chúa, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi phải không?
Triệu Nhan vốn không muốn đem sự tình giữa hắn và Gia Luật Tư nói ra ngoài, song Gia Luật Tư cư nhiên lại không chịu cùng hắn trở lại Đại Tống, điều này khiến hắn vô cùng lo lắng, nhất thời cần một người thương lượng qua đối sách, hơn nữa Tô Thức vốn vô cùng am hiểu cách xử lý chuyện tình cảm nam nữ, vì thế Triệu Nhan liền đem chuyện ngày hôm qua nói lại một lần nữa.
Điều khiến Triệu Nhan tuyệt đối không nghĩ tới chính là Tô Thức nghe xong lời hắn lại cười lớn nói:
- Quận vương sao lại có thể hồ đồ như vậy, muốn khiến công chúa cùng ngài trở về Đại Tống căn bản cũng chẳng có gì khó khăn, chỉ có điều phải xem quận vương ngài có nguyện ý làm hay không thôi?