Chương 2222: Mê Hoặc Về Điền Tiểu Kiếm
Lấy nhiều địch ít, lại còn có sát ma đan, vậy mà kết quả vẫn như cũ, binh bại núi đổ.
Trên mặt Lâm Hiên không khỏi lộ ra mấy phần tán thán, Ly Hợp trung kỳ như Điền Tiểu Kiếm thật là mạnh mẽ đến không bình thường.
Song tu vi thực sự của hắn đích thực là Ly Hợp trung kỳ sao?
Ý niệm trong đầu còn chưa chuyển qua, âm thanh kêu thảm đã liên tiếp truyền tới, đầu lâu của mấy tên Cổ Ma chỉ trong thoáng chốc đã bị lấy xuống. Người duy nhất sống sót chính là tên Cổ Ma vừa bị đánh bay kia.
Thấy đồng bạn đều đã ngã xuống, trên mặt Cổ Ma hai đầu bốn tay biểu tình phi thường đặc sắc, mơ hồ có mấy phần sợ hãi, nhưng rất nhanh đã hiên lên sự cương quyết. Trong mắt hắn tràn đầy vẻ bạo ngược, mơ hồ đã có một ít điên cuồng.
Gào!
Chỉ thấy hắn ngẩng đầu lên, giận dữ hét thẳng lên chín tầng mây. Sau đó ma quang chợt lóe, ngoài thân hắn hiển hiện ra tia chớp màu đen, đồng thời ma khí bốn phía bắt đầu điên cuồng, bị hắn từng ngụm từng ngụm hút vào . . .
Vừa nhìn đã biết chiêu số không tầm thường, song Điền Tiểu Kiếm lại làm như không thấy, khóe miệng thậm chí lộ ra mấy phần chê cười, một đạo pháp quyết đánh ra, không gian đột nhiên dao động, một đại thủ màu đỏ sẫm xuất hiện tại không trung.
Cả hai đồng thời hướng về phía trước vọt đi. Đại thủ thô tráng vô cùng, dài trăm trượng có thừa, thân hình Cổ Ma cao lớn lại có vẻ mềm yếu kỳ lạ, không kịp trốn tránh, đã bị cự trảo bắt được cấm cố tại trong lòng bàn tay không thể động đậy!
"Gia hỏa ngu xuẩn, chỉ dựa vào ngươi cũng muốn tại trước mặt bản thiếu gia tự bạo sao?" Điền Tiểu Kiếm liền dùng đại thủ đó thi triển sưu hồn thuật.
Một lát sau, năm ngón của đại thủ dùng lực, một tiếng "thịch" truyền ra, không ngờ cứng rắn bóp nát Cổ Ma.
"Kỳ quái, thứ đó không ngờ không có đầu mối, chẳng lẽ bọn hắn chuyến này cũng không có thu hoạch." Điền Tiểu Kiếm thì thào tự nói. Chiến thắng cường địch lại không thấy mảy may sắc mặt vui mừng, dường như chỉ là một chuyện tầm phào.
Lâm Hiên không biết mục đích của hắn là gì, đang tự đánh giá muốn hay không hiện thân, bắt lấy hắn. Vừa rồi Điền Tiểu Kiếm dường như mạnh mẽ đến mức không gì sánh kịp, song ở trong mắt Lâm Hiên lại không tính là gì. Động Huyền cùng Ly Hợp, đó căn bản là không phải là cùng cấp bậc. Trong lòng suy nghĩ như vậy, Lâm Hiên đã có ý hiện thân, không ngờ tại lúc này, Điền Tiểu Kiếm lại ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm tới nơi Lâm Hiên ẩn thân.
"Cao nhân phương nào, trốn ở bên cạnh xem cũng đủ rồi còn không hiện thân, chẳng lẽ ngươi muốn đánh lén."
"Ồ?" Lần này Lâm Hiên thật sự có một ít kinh ngạc.
Ẩn Nặc thuật của hắn thần diệu phi thường, đừng nói Ly Hợp, coi như Động Huyền hậu kỳ tu tiên giả, trừ phi tu luyện linh nhãn bí thuật, cũng tuyệt không thể nào phát hiện được. Chẳng qua sự nghi hoặc của Lâm Hiên cũng chỉ vẻn vẹn lóe qua, bởi vì hắn phát hiện trong tay Điền Tiểu Kiếm có một ma trùng kỳ quái, nhìn qua giống với một con bươm bướm. Ma trùng này tuy rằng Lâm Hiên không hề biết, song hắn cũng đoán được vài phần.
Nếu đã bại lộ, tiếp tục ẩn thân không còn ý nghĩa gì nữa. Sắc xanh chợt lóe, bóng người Lâm Hiên đã hiện ra tại hơn trăm trượng bên ngoài.
"Ngươi là ai ?, chẳng lẽ là cùng đám với lũ ma tộc kia?" Âm thanh Điền Tiểu Kiếm lạnh lùng truyền đến, bên trong ẩn hàm vẻ kinh ngạc, dẫu sao Lâm Hiên lúc này vẫn đang hạ tu vi xuống Nguyên Anh kỳ.
"Khụ khụ khụ. . . ." Lâm Hiên nuốt một ngụm nước bọt, nhất thời nuốt xuống mấy chữ như "hiền đệ từ đó đến giờ vẫn khỏe chứ".
Đối phương không ngờ không nhận ra mình, làm sao có thể ? "Chẳng lẽ hắn không phải là Điền Tiểu Kiếm sao?" Lâm Hiên thậm chí thầm nghĩ qua. Tuy rằng trời đất rộng lớn, cho dù hai người lớn lên giống nhau y như đúc nhưng cũng có chỗ đặc biệt. Tuy tướng mạo tương đồng, nhưng khí chất lại sẽ khác nhau ít nhiều. Lâm Hiên tự tin không nhìn lầm người.
Tiểu tử này đến cùng là giả ngốc hay là mất đi ký ức?
Nghi hoặc, nhưng Lâm Hiên cũng không có nhiều suy tư, tóm được tiểu tử này không phải mọi thứ sẽ rõ ràng sao. Đối phương tu vi thấp như vậy quả là cơ hội tốt. Ý niệm trong đầu lưu chuyển, hắn đã động thủ.
Oanh!
Linh áp tràn đầy chen chúc phóng ra. Điền Tiểu Kiếm "đạp đạp đạp" lùi ba bước, trên mặt biểu tình khó coi đến cực điểm: "Ngươi. . . , ngươi là tu tiên giả cấp bạc Động Huyền ?"
"Hừ."
Tay áo Lâm Hiên chợt phất, kiếm khí màu xanh như cá bơi ra, đối phó với một tồn tại cấp bậc Ly Hợp, cũng không cần sử dụng bảo vật, mà phạm vi ngàn dặm quanh đây cũng không có sinh vật khác, càng không cần phải che giấu thân phận tu tiên giả làm gì.
Điền Tiểu Kiếm đột nhiên biến sắc, hai tay như hồ điệp xuyên hoa, liên tiếp bảy tám kiện bảo vật từ bên hông bay vút mà ra. Đều là ma bảo hắc khí quấn quanh, tiểu tử này quả nhiên là phi thăng trở thành Cổ Ma. Ngay sau đó âm thanh vút vút vút nổ ra, Điền Tiểu Kiếm đã rơi vào hạ phong. Vừa rồi hắn diệt sát năm tên Cổ Ma, biểu hiện dũng mãnh phi thường, giờ phút này, lại như con kiến giãy giụa. Song bình tâm mà nói, đây đã là điều phi thường khó tin, tu vi Ly Hợp kỳ, có thể ngăn cản kiếm quang của Lâm Hiên, không phải tu sĩ bình thường có thể làm được.
Điền Tiểu Kiếm hiển nhiên không nguyện ý bó tay chịu trói, hai tay liên tiếp đánh ra bảy tám đạo pháp quyết, toàn thân trên dưới ma khí cuộn trào, rất nhanh biến thành một đóa ma vân, bao bọc toàn bộ lấy hắn.
"Muốn chạy, ngươi cho rằng có thể sao, ngoan ngoãn bó tay chịu trói, còn có thể ít thống khổ." Lâm Hiên lặp lại câu nói mới vừa rồi của hắn, hơn nữa chiêu thức cũng y hệt
Chỉ thấy tay phải Lâm Hiên giơ lên, một đạo pháp quyết từ đầu ngón tay bắn ra ngoài, nhất thời không gian đột nhiên dao động, một đại thủ màu xanh hiện ra, nhanh như chớp bay vút vào bên trong ma vân.
Oanh, ma khí ngập trời lại như giấy hồ, Điền Tiểu Kiếm ở bên trong sử dụng loại bí thuật nào đó chưa kịp hoàn thành đã bị đại thủ màu xanh gắt gao bắt lấy. Địch nhân bị cấm cố, song trên mặt Lâm Hiên lại không có chút vui mừng, ngược lại lộ ra mấy phần ảo não cổ quái.
"Hừ, thì ra là một thân ngoại hóa thân." Lâm Hiên chắc chắn là rất thông minh, song đôi khi cũng phạm sai lầm.
Trách không được Điền Tiểu Kiếm tư chất ngút trời, nhiều năm như vậy cũng vẻn vẹn chỉ là Ly Hợp trung kỳ tu tiên giả. Trách không được hắn lại không nhận ra mình.
Phải biết, thân ngoại hóa thân chia làm hai loại.
Một loại là đệ nhị nguyên anh đoạt xá, gần như tương đương với nắm giữ hai người.
Tạm không nói chỗ tốt cực lớn lúc đối địch, coi như chủ nguyên anh cùng thân xác ngã xuống cũng không thực sự chết. Nguyên khí của Đệ nhị nguyên anh sẽ đại thương, nhưng có thể chân chính chuyển hóa thành chủ nguyên anh. Song hóa thân như vậy rất dễ dàng phát sinh chuyện đệ nhị nguyên anh cắn trả.
Về phần loại thân ngoại hóa thân thứ hai, cũng là xóa hết tất cả linh trí rồi để cho phân thần điều khiển. Phân thần chỉ có một bộ phận ký ức mà thôi, hèn chi hắn không nhận ra Lâm Hiên.
"Đáng ghét, tiểu tử này có một khối hóa thân huyền diệu, mình ở bên cạnh hắn lâu như vậy không ngờ không chút phát hiện mảy may."
Lâm Hiên thì thào tự nói, đồng thời cũng có chút kinh hãi, bản thể Điền Tiểu Kiếm thực lực đã tới mức nào rồi ?
Bách Luyện Thành Tiên
Huyền Vũ
www.dtv-ebook.com