Bách Luyện Thành Tiên

Chương 597: "Sát Cánh" Cùng Yêu Tộc

Chương 597: "Sát Cánh" Cùng Yêu Tộc

Có thể nói trời muốn trêu người, bọn họ tiến vào Hỗn Loạn Hải Vực không bao lâu liền gặp một đám Yêu Tộc cũng bại lui chạy tới đây. Chiến cuộc tuy bất lợi nhưng Nhân tộc cũng có một số thắng lợi. Cừu nhân gặp mặt hết sức đỏ mắt, song phương không nói không rằng liền trực tiếp động thủ.
Đã hiểu rõ sự tình, Lâm Hiên quay đầu nheo mắt quan sát chiến cuộc.
Tiếng ầm ầm không ngừng vang lên, linh quang chớp lóe, pháp bảo bay múa đầy trời. Trường diện rung động chói mắt, thỉnh thoảng lại có tu sĩ hoặc yêu tộc ngã xuống.
Phương thức đấu pháp cũng rất nhiều. Có khi một chọi một từng đôi chém giết, cũng có đám tụm ba tụm năm, liên thủ đối kháng với tồn tại cảnh giới cao hơn. Song phương đều lấy chọi cứng, rất khó phân thắng bại do thực lực gần như tương đương.
Chợt Lâm Hiên cảm ứng được một luồng khí tức cường đại mà tràn ngập bạo ngược, xuất hiện cách khoảng năm ngàn dặm. Lão quái vật Động Huyền Kỳ! Hơn nữa âm lãnh không giống như khí tức của tu tiên giả Nhân tộc, có vài phần tương tự như cương thi.
Chẳng lẽ là chủ nhân của quan tài cùng trận pháp kia sao? Quả nhiên là đã gây nên đại phiền toái a!
"Hừ, không ngờ là bí thuật truy tung tương tự như Huyết Chú Đồ, ta thật có điểm khinh tâm sơ ý." Lâm Hiên vừa thì thào vừa nắm chặt hai tay. Trên người linh quang chớp lóe, rất nhanh liền khu trục một luồng khí truy tung đặc dị ẩn trong thân thể.
Lúc này dường như đã muộn, nhưng khi ánh mắt Lâm Hiên đảo qua chiến cuộc giữa Nhân tộc cùng Yêu Tộc thì trên mặt lộ nụ cười cổ quái.
Hắn hít vào một hơi, hai tay kết quyết. Trên người tỏa ra một tầng ngân quang nhàn nhạt, theo sau khí tức bắt đầu phát sinh biến hóa. Một luồng yêu lực thuần khiết cuồng dũng tuôn ra bao phủ thân hình.
Đây là một bí thuật trong Phượng Vũ Cửu Thiên Quyết. Hắn đã từng dùng thần thông này tại Yêu Linh Đảo, giả dạng Yêu tộc để tìm kiếm Truyền Tống Trận trở về nhân Giới. Chỉ cần đối phương không tu luyện bí thuật Linh Nhãn lợi hại thì khó lòng nhận ra.
Giả mạo lần này không phải ẩn tàng hành tích mà để giá họa. Số lượng Yêu Tộc chừng hơn năm nghìn, trong đó có khoảng năm sáu trăm tên Hóa Hình kỳ. Yêu thú cấp thấp thì đủ gồm chủ yếu các loại như Lão Ưng, Hải Viên, Tê Ngưu..
Chủng loại rất nhiều, trong đám Hóa Hình kỳ chưa chắc đã nhận ra nhau. Lâm Hiên biến ảo tướng mạo thành tên yêu tộc vừa bị hắn sưu hồn. Không một tiếng động, thân hình hắn chợt lóe đã hiện trong chiến đoàn, quyết đấu cùng một tu sĩ Nguyên Anh Vân Hạc Môn.
Mà hơn ngàn dặm xa nơi chân trời xuất hiện một đạo độn quang trắng xám, mơ hồ trong đó là thân ảnh một trung niên. Đột nhiên hắn ngừng độn quang thì thào:
"Không ngờ đã phát hiện ra bổn tôn, còn muốn xóa sổ ấn khí tuy trung. Bất quá cự ly gần như vậy, ngươi cho là còn cơ hội chạy thoát sao?"
Tiếng cười lạnh truyền vào tai, theo sau hắn hóa thành một đạo kinh hồng bay đi như chớp.
Tu sĩ Vân Hạc môn cùng Yêu Tộc vẫn đánh tới hừng hực khí thế, rất nhanh vài lão quái Ly Hợp Kỳ của song phương đã phát hiện có điểm không ổn. Cả bọn lại nhao nhao ngừng động tác.
Lão quái vật Động Huyền Kỳ!
Lúc này các tồn tại cấp Nguyên Anh Ngưng Đan cũng phát hiện ra điều bất thường. Một luồng khí tức cường đại tới cực điểm từ trên trời áp xuống, tùy tiện bao phủ tất cả nơi đây. Tranh đấu của song phương chợt ngừng lại, đều hy vọng lão quái vật là người của bổn tộc.
Rất nhanh một đạo độn quang xám trắng hiện trong tầm mắt. Quang hoa thu liễm, một trung niên nhân không giận mà uy hiện ra.
"Quả nhiên là Thi Ma nọ" Lâm Hiên trốn ở trong đám yêu tộc nói thầm, những người khác cũng hít một hơi lạnh.
Lúc này trung niên nhân đưa mắt về phía Yêu Tộc. Khí truy tung chỉ còn rất loãng. Nếu đơn lẻ thì nhất định hắn sẽ nhận ra, có điều trong cả đám yêu tộc thì thật không dễ.
"Hừ, muốn chạy sao, cuối cùng sẽ phải lộ ra chân tướng" Thi Ma với vẻ mặt bất thiện nhìn về đám Yêu Tộc, khóe miệng đầy vẻ châm chọc.
Không ngờ người tới là một Thi Ma Động Huyền Kỳ. Tất cả các tồn tại Ly Hợp Kỳ của Vân Hạc Môn cùng Yêu Tộc đều ngây người.
Thi Ma chưa mở miệng nhưng đã lộ vẻ bất thiện với đám Yêu tộc. Mấy tu sĩ Ly Hợp Kỳ Nhân tộc liếc nhau. Cuối cùng một lão giả hậu kỳ tiên phong đạo cốt bước ra, ôm quyền hướng về phía Thi Ma châm chước mở miệng: "Tiền bối. . ."
Lời này còn chưa dứt thì trung niên nhân đã quay đầu, trên mặt lộ vẻ bất thiện:
"Bổn vương còn sự tình ở chỗ này. Nhân tộc các ngươi không liên quan, có thể xéo đi."
Lời của đối phương vô cùng ngạo mạn nhưng trưởng lão Vân Hạc Môn kia trở nên vui mừng khôn xiết, nghe là biết đối phương muốn đối phó yêu tộc. Nghĩ đến đây lão không khỏi vui sướng khi người khác gặp họa.
"Đi!" Lão gia hỏa Ly Hợp hậu kỳ thi lễ rồi phất tay ra hiệu đám đồ tử đồ tôn rời khỏi nơi này.
Chúng tu tiên giả Vân Hạc Môn cũng đang ước có thể nhanh chóng rời khỏi chỗ thị phi. Cả đám tu sĩ nhằm nơi phương xa bay vút đi.
Bên kia, các lão quái vật Yêu tộc hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt khó coi vô cùng. Bọn họ thật không hiểu đã đắc tội với Thi Ma trước mắt lúc nào.
Chợt một âm thanh như tiếng sét đánh truyền vào tai:"Đám gia hỏa to gan lớn mật, hôm nay không cấp cho bổn vương một công đạo thì đừng vọng tưởng rời khỏi nơi này"
Lời còn chưa dứt thì tiếng sấm liên tục nổ vang trên đỉnh đầu. Sau đó gió nổi mây phun, một vùng thi khí xám trắng hiện ra che chặn bầu trời, ngay ánh dương cũng không thể xuyên qua, cảnh sắc trong vòng vài dặm đều trở nên âm u.
"Tiền bối, chúng ta không oán không cừu cùng ngươi, sao muốn làm khó dễ chúng ta?"
"Không sai, tiền bối tuy là Động Huyền Kỳ nhưng Tê Ngưu Tộc chúng ta cũng không phải hạng dễ bị ăn hiếp"
So với tu sĩ nhân tộc thì yêu tộc táo bạo hơn một chút. Chỉ thấy độn quang chợt lóe, hai gã Yêu tộc Ly Hợp hậu kỳ đồng thời tiến lên.
Một gã tai dài mắt xanh mặc lam bào, miệng nhọn như mỏ diều hâu, ở sau đầu có còn vài cái lông vũ, rõ ràng đến từ Thần Ưng Tộc.
Một gã khác thân hình vô cùng cao lớn, thân thể nhân tộc nhưng lại có cái đầu tê giác cực lớn. Liếc mắt liền có thể nhận ra thuộc tộc nào.
"Không oán không cừu?" Thi ma nghe xong lời này thì vẻ mặt càng trở nên dữ tợn: "Hay cho đám gia hỏa khéo xảo ngôn, bổn vương vất vả thu thập bảo vật mới bố trí được Thiên Thi Tụ Âm Trận mà các ngươi dám lớn gan phá hư. không đem các ngươi huyết tế một phen thì thực khó tiêu mối hận trong lòng ta."
Lời còn chưa dứt thì Thi ma đã đánh ra mấy đạo pháp quyết, theo sau năm ngón tay nắm lại tàn nhẫn đập vào lồng ngực, vài đạo thi huyết tanh hôi phun ra bạo thành huyết vụ. Nhanh chóng được thân thể hấp thu.
Kế tiếp linh quang chợt lóe, làn da đầy sinh khí của trung niên nhân nhanh chóng khô héo đi. Toàn thân hắn tỏa ra thi khí cuồn cuộn như dã thú hồng hoang sắp thoát khỏi xiềng xích, từ trong cổ họng phát ra từng tiếng gầm nhẹ làm người sợ hãi. Các ngón tay biến dài như móc sắt, tóc tai cũng ùn ùn dài lòa xòa trong gió. Trên người hắn bốc ra từng trận xú khí khiến người buồn nôn.
Không ngờ lão quái vật đã hiện nguyên hình là một con cương thi vạn năm. Kèm theo là linh áp khổng lồ từ trên trời áp xuống. Hóa Hình yêu tộc cảm giác hô hấp không thông còn yêu thú cấp thấp thì lạnh run thân thể.
"Tiền bối, rốt cuộc ngươi muốn gì?" Yêu tộc tai dài mắt xanh vừa sợ vừa giận.
"Nhiều lời vô ích, ta muốn đưa mấy tên tham lam các ngươi đến âm tào địa phủ." Thi ma cười cạc cạc quái dị phất tay áo một cái. Gió nổi mây phun, những đạo thi khí trắng bệch tụ lại, một mặt quỷ dữ tợn khổng lồ che chặn nửa bầu trời hiện giữa không trung.
"Ưng huynh, chúng ta ứng phó thế nào?" Tê Ngưu Quái chậm rãi mở miệng, gia hỏa của tộc này phi thường dũng mãnh, nhưng có thể tiến giai Ly Hợp hậu kỳ thì tâm cơ rất ổn trọng.
"Thật không hiểu lão quái vật này cừu hận chúng ta ở điểm nào, nhưng đánh bừa thì không sáng suốt. Nhân thủ chúng ta tuy đông nhưng không có hy vọng thủ thắng lão quái vật Động Huyền Kỳ, ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách"
"Nhưng còn đám tộc nhân cấp thấp thì sao?"
"Ngưu huynh nói đám yêu thú kia? Hừ, chỉ là một đám ngu xuẩn còn chưa khai mở linh trí, làm vật hi sinh thì có gì mà tiếc. Vừa lúc có thể mở đường, mau thi triển Thị Huyết Thuật với chúng" Tâm tư của yêu tộc tai dài mắt biếc cũng thật ngoan độc.
Yêu tộc cấp cao thông qua huyết mạch chi lực mà thi triển Thị Huyết Thuật với đồng tộc cấp thấp. Có thể khiến đám này rơi vào trạng thái điên cuồng, bưu hãn không sợ chết cùng thực lực bạo tăng, dùng làm vật hi sinh thì rất thích hợp.
"Hảo" Tê Ngưu Quái gật đầu, hiện tại thì phương pháp này là ổn thỏa nhất. Nhị yêu thương lượng xong liền trực tiếp liền thi pháp, cùng động thủ còn có một yêu tộc Hải Viên. Từng đạo huyết quang tỏa khắp ra bao phủ toàn bộ đàn yêu.
Đám yêu thú cấp thấp đột ngừng chỉ run rẩy, trong mắt lóe ra huyết quang làm người sợ hãi, trên thân chúng bắt đầu tỏa ra chiến ý điên cuồng.
"Hừ, chút tài mọn mà cũng dám đối địch cùng bổn vương."
Trên mặt Thi ma lộ vẻ chê cười, vươn tay điểm ra một chỉ về quỷ diện.
Ô. . . Trong âm phong đen kịt như mực, mặt quỷ há cái mồm to như chậu máu phun ra hắc vụ tanh hôi. Sương vụ lập tức bao phủ toàn bộ không gian nơi đây, càng làm người kinh hãi là bên trong đầy rẫy những tiếng tê rống, dường như có hàng trăm quái vật khổng lồ ẩn thân ở trong đó.
Thanh thế cực kỳ kinh người, sắc mặt đám Yêu Tộc lập tức âm trầm xuống. Với nhãn lực của bọn họ, đương nhiên có thể nhìn xuyên qua biển sương mù đen kịt này. Ánh vào mắt là một đám quái vật dữ tợn mặc giáp đồng, trong tay cầm trường mâu, thân hình lúc lắc. Khuôn mặt cùng thân thể khô héo, rõ ràng quái vật luyện thi. Liếc mắt nhìn lại phải tới cả hơn ngàn con.
Những Yêu Tộc Hóa Hình không khỏi nhìn nhau, bất quá dùng thần thức đảo qua thì trở nên an tâm.
Đám đồng giáp thi kia tuy hình dáng đáng sợ nhưng linh áp chỉ là Trúc Cơ, đám yêu thú thủ hạ dư sức ứng phó.
Lúc này Thị Huyết Thuật đã phát huy hiệu quả. Ưng hót vượn gầm, còn có tiếng tê giác gào thét không ngừng. Chịu sự thao túng của chúng lão quái, vạn thú lập tức gào rú, toàn không biết sợ hãi tiến lên phía trước.
"Chạy!"
Cùng lúc này Yêu Tộc tai dài mắt xanh phất tay một cái. Đám yêu tu cấp cao hóa thành kinh hồng đủ mọi màu sắc, cùng thi triển thần thông bỏ chạy.
Ý nghĩ này vốn không sai, đáng tiếc lại quá ngây thơ. Bảo vật mà Thi Ma tích góp trong vài vạn năm đã bị cướp sạch. Trong lòng hắn tràn đầy oán độc, há có thể buông tha đối phương.
Chỉ thấy lão ma ngửa mặt lên trời rống to một tiếng, những đồng giáp thi cầm thương vọt tới quần chiến với đám yêu thú.
Số lượng luyện thi kém hơn nhưng một màn không ngờ đã xuất hiện.
Ban đầu chỉ thấy một con luyện thi bị tê giác húc thủng ngực, lại bị dẫm nát dưới chân một hồi. Tuy có sinh mệnh lực ương ngạnh nhưng chỉ còn đường ngã xuống.
Bành một tiếng, đồng giáp thi nổ bung trở lại thành thi khí trắng bệch, bất quá thi khí xoay quanh một chút rồi tụ lại, lại một con luyện thi mới xuất hiện.
Bất Tử Chi Thân? Đương nhiên không phải. Những luyện thi này không phải là vật được nuôi dưỡng, do Thi Ma dùng bí thuật tạo thành. Chỉ cần Thi Ma còn sống, còn pháp lực thì luyện thi sẽ sinh ra không dứt.
Mà điểm pháp lực tiêu hao này đối với tồn tại Động Huyền Kỳ thì không đáng nhắc, chỉ cần hấp thu thiên địa nguyên khí là có thể bù lại.
Đám luyện thi giết mỏi tay không chết, rất nhanh đám yêu thú bắt đầu tổn thất. Đương nhiên bọn chúng đã ngã xuống thì không thể phục sinh.
Theo tiếng cười cạc cạc quái dị, thi khí trên bầu trời lại điên cuồng lan tràn ra bốn phương tám hướng, tạo thành một khối cầu khổng lồ bao phủ trong phạm vi mấy chục dặm, một không gian kết giới do thi khí được tạo thành.
Đám Yêu tộc đang chia nhau đào chạy đành dừng lại, nhìn bức tường thi khí trước mắt thì không khỏi trầm ngâm. Đương nhiên cũng có một vài gia hỏa nóng vội tế ra pháp bảo bí thuật, bắt đầu công kích mãnh liệt.
Ầm ầm!
Tiếng nổ inh tai nhức óc truyền ra nhưng bức tường kết giới màu trắng bệch không hề nhúc nhích.
"Vô dụng, đây là bí thuật của độc môn bổn vương, trừ phi giết ta, nếu không các ngươi đừng mong rời khỏi nơi này" Thi Ma hung hăng cười lạnh rồi khẽ múa hai tay. Lập tức hàn phong ngập trời. Tiếng xé gió vù vù truyền vào tai, vô số đạo trảo ảnh nhọn hoắt màu trắng bệch xuất hiện. Chi chít chằng chịt phải lên tới cả vạn.
Đám yêu tộc không khỏi thất sắc, đối mặt công kích mãnh liệt thì nhao nhao đem bảo vật tế ra, các vòng bảo hộ đủ mọi màu sắc xuất hiện.
"Ngu xuẩn, không thể ngăn cản, mau tránh." Thấy cảnh này thì gã Yêu tộc tai dài mắt biếc thất sắc, vội trừng mắt hét lớn nhưng đáng tiếc đã chậm.
Những tiếng phốc phốc không ngừng ra, hào quang đủ mọi màu sắc chịu công kích thì như bọt khí tan biến.
Cứ như vậy hàng trăm Yêu Tộc Hóa Hình kỳ đã ngã xuống. Ngoài mấy gia hỏa tâm cơ linh mẫn chạy được thì chỉ có bảy tám tồn tại Ly Hợp kỳ sống sót.
Lúc này Yêu Tộc tai dài mắt biếc vừa sợ vừa giận, trên trăm tộc nhân Hóa Hình kỳ là chiến lực không nhỏ. Nhiều kiến có thể cắn chết voi, nếu bọn chúng đồng thời công kích thì Thi ma kia chưa chắc dám đón đỡ.
Chẳng qua đối mặt với một tồn tại cấp cao, phòng ngự của bọn hắn thật sự quá yếu ớt. Lại vừa kêu loạn chạy trốn, kết quả chỉ có một đường ngã xuống.
"Ưng huynh, bây giờ chúng ta nên ứng phó sao?" Tê Ngưu Quái ồm ồm mở miệng, sắc mặt khó coi như người chết.
"Đến tình trạng này thì còn biện pháp nào nữa, liều mạng lão quái vật." Yêu Tộc tai dài mắt biếc lạnh lùng nói nhưng trong mắt lộ vẻ tuyệt vọng. Tộc nhân chỉ còn lại có mười bảy mười tám mống. Trong đó Ly Hợp kỳ chỉ có một nửa.
Lời còn chưa dứt thì một tiếng ưng kêu lảnh lót truyền ra, lão quái vật lăn một cái đã hiện nguyên hình là một con Hùng Ưng có những chiếc lông vũ đen nhánh như thép. Chỉ là sải cánh của nó đã dài tới mấy trượng. Hai thiết trảo như được đúc từ thép tinh, hai cánh khẽ vỗ tạo ra những đạo ác phong, không hổ là ly hợp hậu kỳ Yêu Tộc.
Nhát như thỏ mà đến khi giận dữ còn biết cắn người, huống chi là bá chủ trên bầu trời. bị Buộc đến tuyệt địa, nó giang hai cánh lao tới Thi Ma.
Thấy đồng bọn như vậy, các Yêu Tộc cũng bị kích phát chiến ý. Để đối phương tiêu diệt từng người, chi bằng oanh liệt liều mạng một phen.
Lúc này Hùng Ưng đã tới gần đối thủ, hai móng vuốt nhè nhẹ hư không một trảo, động tác vô cùng ngưng trọng. Lập tức từng cơn yêu phong nổi lên rồi một vũng xoáy xuất hiện. Bên trong liền thò ra một điểu trảo sắc bén chừng hơn một trượng, mặt ngoài lập lòe điện hồ màu xanh da trời. Thi triển ra thần thông này thì khí thế của Hùng Ưng thoáng cái tăng vọt, có điều trong mắt lại lộ vẻ uể oải, dường như thân thể phải chịu gánh nặng không nhỏ.
Yêu tộc Ly Hợp hậu kỳ đối mặt với lão quái vật Động Huyền Kỳ. Chỉ còn một đường sinh cơ, đó là lợi dụng đối phương chủ quan khinh địch mà dốc toàn lực ngay từ đầu.
Lúc này Yêu tộc Ly Hợp kỳ khác cũng chung ý nghĩ, tất cả đều thi triển ra thần thông bảo vật lợi hại nhất.
Lâm Hiên cũng phất tay áo một cái. Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn bay vút ra bay múa bên người. Nhưng để công kích thì hắn tế ra mấy tấm phù triện cao cấp.
Các phù triện này không gió mà cháy, hóa thành những lôi hỏa thiểm điện uy lực không nhỏ đánh tới, bất quá Thi Ma lại không thèm để ý. Chỉ chuyên chú ứng phó các công kích của Yêu tộc Ly Hợp kỳ. Đặc biệt là không thể xem thường cự trảo do Hùng Ưng phát ra.
Song phương đang đánh cho hừng hực khí thế thì khóe miệng Lâm Hiên lộ tia chê cười, đây là thời khắc tốt nhất để gắp dẻ trong lò lửa.
Lúc này hai tay hắn múa may như hồ điệp xuyên hoa đánh ra các đạo pháp quyết. Hơn một trăm con Giao Long xuất hiện cùng tiếng rồng hí vang, khí thế trên thân hắn hiển lộ là Ly Hợp hậu kỳ không thể nghi ngờ.
"Ồ, sao có một tu tiên giả nhân tộc trong này?"
"Hắn trốn vào lúc nào?"
Đám Yêu Tộc nhao nhao kinh hô. Ánh mắt Thi Ma đảo qua thì liền nhận ra lực sinh mệnh đặc thù của kẻ đã trộm bảo vật.


Bách Luyện Thành Tiên

Huyền Vũ
www.dtv-ebook.com


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất