Trở lại Úc gia, Minh Yên mệt đến bả vai đau nhức, Úc Hàn Chi cùng Úc Vân Đình đều không ở nhà, cô cũng không có khẩu vị gì, tùy tiện ăn một chút thức ăn chay cùng hoa quả, rồi đi tắm rửa, đắp mặt nạ, lướt qua chuyện phiếm trong giới thế gia Nam thành.
Minh gia đã nộp đơn xin phá sản, việc này đương nhiên là nổi như cồn tất cả mọi người đều biết. Lúc trước Hoa Tư hào nhoáng bao nhiêu, hiện giờ lại nghèo túng thê thảm bấy nhiêu, ngay cả Minh Yên cũng bị lôi ra bàn tán.
【Minh gia thật sự là trò cười hay nhất trong giới năm nay, trước kia Minh Yên giống như công chúa, kết quả lại là con gái người giúp việc. Khi Hoa Tư được nhận về, tiểu nhân kia dáng vẻ đắc chí thanh cao, kết quả chưa đầy một tháng đã khắc cho Minh gia phá sản. Người phụ nữ này chính là sao chổi. 】
【Đúng vậy, khi Minh Yên còn ở đây, Minh gia cũng phát triển mạnh mẽ, Hoa Tư vừa trở về, lập tức phá sản, người phụ nữ này cưới về nhà chẳng phải là xui xẻo khắc mệnh sao? 】
Minh Yên nhìn thấy lời nói trong giới, thở dài, cái mệnh chổi, quả phụ lời này cũng nói ra được?
Viết ra những lời bình luận này đều là con nhà giàu hạng hai, hạng ba, rõ ràng là bị người ta sai khiến mang ra tiết tấu, nghĩ đến là chuyện Hoa Tư cùng Lam Hi quá bắt mắt, cản nhân đạo.
Lông mi Minh Yên rũ xuống, thờ ơ ấn vào điện thoại di động.
Thịnh thế mỹ nhân: "Các người chính là con cháu của A Cơ Mễ Đức đi, cả ngày chỉ biết tám chuyện. 】
Minh Yên vừa xuất hiện, trong vòng tròn liền sôi trào.
【Minh Yên, cô là người hầu, sao không bỏ nhóm đi, phải giữ chút mặt mũi chứ. 】
【Minh Yên, nghe nói bây giờ cô làm con chó của Úc gia, sao, dám ra đây rồi hả? 】
【Ha ha, Kỳ thiếu bảo cô tắm rửa sạch sẽ chờ anh ta, nhóc con chính là thích ăn đòn, còn dám ra mặt cho người ta? 】
Vốn dĩ chỉ có mấy người phụ nữ ở trong nhóm ghen tị Hoa Tư rồi mang ra bàn tán, nhưng Minh Yên vừa xuất hiện, đám ăn chơi trác táng Nam thành đều nổ tung.
Thịnh thế mỹ nhân: [Bộ dạng giống mã QR, không quét cũng không biết là cái gì, ai cho các người tự tin đi ra dọa người, hả? 】
Minh Yên ở trong nhóm khẩu chiến quần hùng, làm cho một đám ăn chơi trác táng đỉnh đầu bốc khói xanh.
Đang ở tòa nhà tổng bộ tăng ca, Úc Vân Đình nhìn thấy tin nhắn riêng, liền cười đến suýt nữa phun nước ra, hôm nay sức chiến đấu của Minh Tiểu Yên tăng mạnh, lại nhàn rỗi cãi nhau cùng người khác ở trong nhóm.
"Anh, Minh Yên mắng chửi người ở trong nhóm." Úc Vân Đình nhịn cười nói.
Cả ngày nay tâm tình Úc Hàn Chi không tốt, thấy Minh Yên lại có thời gian chơi trong nhóm, cũng không biết gửi tin nhắn cho anh, khuôn mặt tuấn tú càng thêm u ám, lãnh đạm nói: "Bảo cô ấy ngủ đi, đừng chơi nữa.”
"Ồ. Sao anh không tự mình nói với cô ta? "Úc Vân Đình cảm thấy có chút không thích hợp, có điều Minh Yên như vậy rất đáng yêu, không có đầu, quá chọc người.
Minh Yên ở trong nhóm oán hận một vòng, rất nhanh đã khiến cho không ít phú nhị đại chú ý, ngoại trừ tâm tư dơ bẩn của một nhóm người, đại đa số mọi người đều hỏi tình hình gần đây của Minh Yên.
【Minh Yên, cô không thật sự muốn ở cùng một chỗ với con nuôi Úc gia chứ, vợ chồng bần tiện trăm sự ai, sớm chia tay mới tốt. 】
【Yên Yên, nghe nói cậu bị đuổi ra khỏi Minh gia, có chỗ dừng chân không? Dưới danh nghĩa của tôi có một biệt thự trống, muốn ở lại cứ nói một tiếng. 】
【Tiểu Yên Nhi, cậu không ở trong giới này, đột nhiên cảm thấy vô vị, tháng sau tôi tổ chức sinh nhật, đã đặt bao hết ở Phong Hoa, đến chơi nha. 】
Úc Vân Đình cảm thấy kì lạ, sao Minh gia phá sản rồi, mà độ nổi tiếng của Minh Yên còn cao như vậy?
Lam Hi: [Minh Yên, có thời gian ra ngoài tụ tập, cùng nhau lớn lên tình cảm luôn ở đó. 】
Lam Hi vừa nói lời này, mọi người đã ngửi thấy được manh mỗi không giống nhau, từ xưa đến nay đều là Minh Yên theo đuổi Lam Hi chạy, từ khi nào thì ngược lại? Từ sau khi Minh gia phá sản, Hoa Tư vẫn luôn trốn ở biệt thự Minh gia không dám đi ra, chuyện bên ngoài đều giao cho Lam Hi giúp cô ta xử lý, cũng may Minh gia tuy rằng phá sản, nhưng không ít tài sản cũng sửa sang lại bán đi lấy tiền trả nợ, cho nên biệt thự Minh gia không bị tòa án bán đấu giá.
Suốt ngày cô ta cũng không dám nhìn tin tức trong nhóm, giờ phút này thấy tin tức trong nhóm tăng lên điên cuồng, rốt cục nhịn không được nhìn thoáng qua, thấy là Minh Yên xuất hiện, tất cả mọi người đều vây quanh cô, ngay cả Lam Hi cũng phá lệ lên tiếng, lập tức khuôn mặt trắng bệch, oán hận túm lấy sô pha, cô ta mới không cần Minh Yên giúp cô ta nói chuyện.
Rõ ràng cô ta mới là cô chủ của Minh gia, Minh Yên chính là con gái người giúp việc, vì sao cô luôn có thể nổi bật.
Trong nhóm vô cùng náo nhiệt, Kỳ Bạch Ngạn cũng bị kinh động.
Kỳ Bạch Ngạn: [@Thịnh Thế mỹ nhân, mấy ngày nay tôi mơ thấy chuyện em đánh tôi khi còn bé, em nghe lời một chút, chờ tôi trở về. 】
Vẻ mặt Minh Yên ngây thơ, cô đã đánh Kỳ Bạch Ngạn khi nào? Có điều khi còn bé cô rất kiêu căng, bị sách cổ tích độc hại, bộ dạng xinh đẹp, cả ngày được các cậu bé vây quanh lấy lòng, nên vẫn cho rằng mình là tiểu công chúa Nam thành, không biết bắt nạt bao nhiêu cậu bé rồi.
Úc Hàn Chi nhìn tin tức, khuôn mặt tuấn nhã một mảnh lãnh trầm, khi còn bé đánh anh ta? Họ quen nhau từ khi còn nhỏ? Còn có Lam Hi cũng lớn lên cùng Minh Yên.
Anh cũng quen biết Minh Yên bảy tuổi, cô bé ngây thơ đáng yêu, còn cho anh ăn bánh bao.
"Kéo anh vào nhóm." Người đàn ông trả lại điện thoại di động cho Úc Vân Đình.
Úc Vân Đình trợn tròn mắt: "Cái gì?”
Vào nhóm? Anh trai anh ta ngay cả nhóm làm việc cũng lười vào, có việc chính là cuộc họp video, cũng không lãng phí một chút thời gian vào phần mềm xã hội, vào nhóm? Nước này đi, nhóm bát quái thế gia sao?
Úc Vân Đình choáng váng gửi lời mời, mời Úc Hàn Chi vào nhóm bát quái lớn nhất.
Úc Hàn Chi vừa mới vào nhóm, đã thấy Minh Yên nói: "@Kỳ Bạch Ngạn, anh có bị bệnh không, bởi vì hồi nhỏ tôi đã đánh anh, anh muốn trả thù tôi sao? 】
Nếu ở trong giấc mơ đã trực tiếp giết chết cô rồi?
Kỳ Bạch Ngạn: "Tôi thích em như vậy, không ai dám mắng tôi đánh tôi, chỉ có em mới dám. 】
Úc Hàn Chi: "..."
Bệnh cũng không nhẹ.
Người đàn ông chậm rãi gửi một tin nhắn: [Đến giờ ngủ rồi.] @Thịnh Thế mỹ nhân. 】
Nhóm 1: [Mẹ kiếp]
Nhóm 2: [Mẹ kiếp]
......
Xếp hàng chỉnh tề, mọi người phẫn nộ. Lúc này mới mấy giờ mà đã đi ngủ? Hơn nữa là bọn họ có xấu xa không? Ngủ với Minh Yên à? Không được, chỉ nghĩ tới là muốn huyết mạch phun ra, chảy máu mũi rồi.
Gương mặt thiên sứ, vóc người ma quỷ của Minh Yên, còn đặc biệt biết làm nũng, một đóa kiều hoa như vậy sao lại nằm trong tay một đứa con nuôi vô danh tiểu tốt của Úc gia chứ?
Kỳ Bạch Ngạn gửi một thanh đao, cộng thêm biểu tình biến thái, xích. Trái cây. Trái cây bị đe dọa.
Lam Hi tàng hình.
Mọi người đợi một lát, phát hiện Minh Yên thật sự không nói lời nào, nhất thời các biểu cảm đều giống như nuốt phải ruồi, thật sự đã đi ngủ rồi sao? Cùng con nuôi của Úc gia?
Minh Yên ngâm mình xong đi ra, chăm sóc cơ thể một cách tỉ mỉ, sau đó cô lau khô tóc dài, mặc váy ngủ, cầm theo kịch bản, đi đến phòng của Úc Hàn Chi, chờ anh trở về tìm anh diễn kịch, phía sau có một cảnh rất khó quấn quýt si mê, phải thực chiến mới được.
Lúc Úc Hàn Chi trở về, vẫn chưa tới mười giờ, anh vào phòng muốn tắm rửa thay quần áo ở nhà, ngửi thấy mùi hương trong phòng ngủ không thuộc về anh, dáng người cao lớn hơi cứng đờ.
Người đàn ông vào phòng, chỉ thấy trên chiếc giường lớn màu đen phồng lên một ngọn đồi nhỏ, hai cánh tay trắng như tuyết của Minh Yên đều lộ ra ngoài chăn, kịch bản rơi trên mặt đất, còn cô ngủ ngon lành.
Cô đang ngủ thật à? Hơn nữa là còn đang ngủ trong phòng ngủ của anh? Úc Hàn Chi ôm chán, đây đều là dưỡng thành thói quen xấu gì?
Người đàn ông có bệnh thích sạch sẽ, thấy cô đã tắm rửa, còn mình mới từ bên ngoài trở về, tất nhiên sẽ không ôm cô, xoay người vào phòng tắm tắm rửa thay quần áo, chờ lúc anh đi ra, chỉ thấy cô gái bị anh đánh thức, đi dép lê tai thỏ, bưng hai ly cà phê nóng hổi từ dưới lầu lên.
Hương thơm nồng nàn của cà phê lan tỏa, làm cho tinh thần người ta phấn khởi.
"Anh đã về? Tôi chờ anh một lúc lâu rồi.” Minh Yên sợ mình buồn ngủ, cô cố ý xuống lầu pha hai tách cà phê.
“Ừm, chú Lưu nói buổi tối cô ăn rất ít, không thấy ngon miệng sao?” Úc Hàn Chi cầm lấy cà phê trên tay cô, thấy cô mặc váy ngủ màu xanh lục cổ điển, người bình thường mặc màu xanh biếc hoàn toàn là không đẹp, nhưng cô mặc lại có vẻ da trắng xinh đẹp, lộ ra vài phần quyến rũ.
"Tôi không thích ăn một mình." Minh Yên ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt trên người anh, thấy lông mày rõ ràng và mắt phượng sâu thẳm của anh, cùng loại hình, nhưng Tiêu Vũ làm cho người ta có cảm giác một người đẹp trai trầm ổn, còn Úc Hàn Chi lại giống như biển sâu nguy hiểm trí mạng.
Minh Yên phát hiện tim đập có chút nhanh hơn.
"Lần sau tôi tranh thủ không tăng ca." Bờ môi mỏng của Úc Hàn Chi cong lên, đáy mắt màu mực tan ra một chút, thì ra là muốn ăn cơm cùng anh.
"Đêm khuya rồi, trở về ngủ đi." Tầm nhìn của người đàn ông rơi trên cổ cô, và váy ngủ vốn đã nhẹ, mỏng, hơn nữa còn là chất liệu tơ tằm mềm mại, vóc người ma quỷ của thiếu nữ nhìn không sót một chút nào, trong đêm tối không hiểu sao lại khiến cho Úc Hàn Chi có một tia cảnh giác.
Hôm nay hẳn là sau khi Minh Yên gặp chuyện không may, lần đầu tiên nói chuyện trong nhóm, hơn trăm người trong nháy mắt đều vây quanh cô, Lam Hi, Kỳ Bạch Ngạn những người này đều lần lượt xuất hiện.
Lần đầu tiên Úc Hàn Chi ý thức được, bất luận là Minh Yên có thân phận gì, đối với đàn ông mà nói, cô đều giống như bảo thạch lấp lánh, mật ong ngọt ngào, cây thuốc phiện trí mạng.
Và cũng là lần đầu tiên Úc Hàn Chi thấy Minh Yên là một người phụ nữ có thể làm cho đàn ông điên cuồng, anh nên giữ khoảng cách rồi.
"Tôi tới tìm anh để diễn thử kịch bản, hôm nay quay phim nói lắp, nếu ngày mai cũng như vậy, tôi sẽ bị người ta cười nhạo chết." Minh Yên nói xong, đáng thương nhìn anh: "Chẳng lẽ anh muốn tôi đi tìm Úc Vân Đình diễn thử sao?”
Người đàn ông nhìn cô mặc đồ ngủ xinh đẹp động lòng người, nội tâm một giây từ chối, cầm lấy kịch bản trên tay cô, nói: "Ừ, đúng không?"
Năm phút sau, Úc Hàn Chi đọc kịch bản, khuôn mặt tuấn tú trầm đến dọa người.
Quấn quýt si mê trong mơ? Hôn trộm? Kéo tay nhỏ đi chợ? Biên kịch này không thể viết kịch bản bình thường sao? Cái quái gì vậy, quay xong bộ phim này, đậu hũ non của cô gái nhà bọn họ không phải là bị ăn sạch sao?
"Cảnh này là cảnh thứ hai trong giấc mơ quấn quýt si mê, tôi mê luyến Tang Bạch, cho nên đi vào giấc mơ hôn lén anh ta. Tang Nguyệt là tu sĩ mặt đơ, anh đứng im đừng nhúc nhích, tôi đến là được.” Minh Yên nói xong nhanh chóng điều chỉnh trạng thái, còn chưa nói lời thoại, cổ tay đã bị Úc Hàn Chi gắt gao giữ chặt.
Mắt phượng người đàn ông bốc hỏa, nhìn chằm chằm vào cô, gằn từng chữ nói: "Cảnh hôn? Cô mới bao nhiêu tuổi để quay cảnh hôn? Còn với một người đàn ông xa lạ, hả?”
Nói xong lời cuối cùng, anh nghiến răng nghiến lợi, gương mặt tuấn tú âm trầm.
Minh Yên nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, nhón chân lên, khuôn mặt nhỏ nhắn tiến lại gần, hôn lên đôi môi mỏng xinh đẹp của người đàn ông, kiều mỵ thấu xương cười nói: "Tôi trưởng thành rồi, vì sao không thể quay cảnh hôn?”
Một giây sau, con ngươi đen nhánh của cô co rụt lại, đôi môi mềm mại bị đối phương xâm lược bá đạo nghiền ép...