Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 103. Xem diễn

Chương 103. Xem diễn


-Bá...
Vừa mới bay đến không trung bỗng nhiên té xuống, ngã thật mạnh trên nền đất.
Phương Thốn ngán ngẩm nhìn nàng ta, nghĩ thầm: "Không phải hồ ly rất thông minh sao, bị một lần còn chưa tởn?"
Nữ tử đỏ bừng mặt, lồm cồm bò lên, rũ đầu, bước nhanh rời khỏi hành lang, tiến đến đại môn Phương phủ, trực giác sau lưng có bốn ánh mắt không có hảo ý đang nhìn mình chằm chằm, loại hổ thẹn này gần như không thể nói ra ngoài, cho đến khi khuất khỏi tầm mắt của hai con sư tử đá trước cửa Phương phủ, lúc này nàng mới thử thăm dò giá phong, bay lên không trung, vội vàng hóa thành một cỗ gió yêu ma, đi về núi.
Sau khi đi thật xa, nàng mới ngoái đầu nhìn lại, liếc mắt nhìn Phương phủ biến mất trong bóng đêm.
Tất cả đều nói yêu loại xảo quyệt, nhưng sao so được với con người
...
...
...
Bên trong phương trạch, Phương Thốn nhìn tiểu hồ nữ trước mắt, tiểu hồ nữ cũng trộm nhìn hắn.
-Bắt đầu từ ngày mai, học tập đọc sách viết chữ, châm trà đổ nước, quét tước thính đường, trải giường gấp chăn...
Phương Thốn bỗng nhiên mở miệng, sau đó chậm rãi, nghiêm túc nhìn tiểu hồ nữ, nói:
-Quan trọng nhất là không thể cắn người...
Hồ nữ Tiểu Thanh Linh sợ hãi cúi đầu, một lát sau mới nhỏ giọng nói:
-Ta không có cắn người...
Sáng sớm hôm sau, Phương Thốn bị gọi đến phủ đệ của thành thủ.
Chuyện nhân đan quá mức nghiêm trọng, nếu xử lý không cẩn thận sẽ bị bên trên trách tội, cho nên thư viện cùng thành thủ phản ứng cực nhanh, trong vòng một ngày đã đưa ra giải pháp là gọi Phương Thốn đến, một phần là vì hắn cũng được coi như là người chứng kiến chuyện này, bởi vậy gọi hắn đến đây bàng thính, hơn nữa, chi tiết nào không rõ cũng thuận tiện dò hỏi hắn…
Bởi vì chuyện nhân đan quá mức nghiêm trọng, Phương Thốn cũng hy vọng thư viện cùng thành thủ sẽ nhanh chóng giải quyết dứt điểm chuyện này.
Xuyên qua dãy hành lang dài tới chính sảnh, hắn lập tức cảm nhận được một loại áp lực vô hình, trên hai chiếc ghế dài có một thư sinh có làn da trắng bệch, vẻ mặt bất cần như một học giả, trên người hắn ta mặc bộ giáp màu đen, trước đây Phương Thốn đã từng gặp hắn ta, hắn biết người này hiện giờ đang ở thành thủ của thành Liễu Hồ, vừa nhận chức tiền nhiệm ở Cửu Tiên Tông, Bạch Hóa Lý.
Dưới Bạch Hóa Lý có hai hàng ghế ngồi đợi sẵn, bên trái là viện chủ thư viện và hai vị tọa sư, vài vị giáo viên, bên phải là những người có tiếng nói trong thành thủ, phụ trách an nguy của thành Liễu Hồ, thần tướng yêu tộc cùng vài vị công tử nho nhã.
Đám đệ tử thư viện được triệu tập đến đây không chỉ có mình hắn, Mạnh Tri Tuyết, Hạc Chân Chương và đám người Nam Sơn Minh cũng ở đây.
Thấy Phương Thốn tiến vào, tất cả mọi người chỉ liếc mắt nhìn một cái rồi quay đầu lại, vị giáo viên thư viện ngồi ở bên trái lạnh giọng nói:
-Sau khi thư viện chúng ta biết việc này đã nghiêm tra suốt đêm, kết quả không chỉ 209 thôn dân ở Du Tiền trấn mà còn 78 lưu dân ở những nơi khác mất tích, đều bỏ mạng bên trong yêu cốc, nếu đệ tử thư viện không phát hiện kịp, chỉ sợ hắn đã luyện được nhân đan, hiện giờ nhân đan đã bị phong ấn, nhiệm vụ cấp bách nhất lúc này là trừ hung diệt bạo!
-Yêu ma hại người, tội không dung xá!
Bên dưới thành thủ, một nam tử mặc giáp đồng lạnh giọng quát:
-Những yêu ma đó đã lấy bá tánh để luyện đan, xâm nhập vào trong thôn, tàn sát tứ phía, thật ác độc, nay nhân đan đã bị phát hiện, yêu ma tập kích bắt bá tánh cũng đã bị phát hiện, có thể nói tang chứng vật chứng đủ cả, mặc dù lúc chúng ta đến, yêu ma tấn công đã bị chết sạch nhưng trong yêu quật, huyết tộc đồng loại của chúng cũng không thể dễ dàng buông tha…
Khi đang nói chuyện, hắn ta đứng dậy, cúi đầu nói với thành thủ:
-Mạt tướng xung phong diệt trừ ác yêu!
Thành thủ ngồi ở phía trên chưa lên tiếng, nhưng cũng nhẹ nhàng gật đầu, hiển nhiên là có ý muốn đồng ý.
Những người khác ngồi xung quanh, cho dù là người làm công văn hay đám người giáo viên thư viện cũng đều âm thầm gật đầu.
Yêu ma tác quái, luyện nhân đan, gây thiên nộ nhân oán, sao có thể dung túng?
-Đợi đã!
Nhưng vào lúc này, Mạnh Tri Tuyết ngồi một bên bỗng nhiên nói:
-Vị tướng quân này, không biết ngài muốn trừ yêu ma ở đâu?
Thần tướng xoay người lại, hơi khom người về hướng Mạnh Tri Tuyết, sau đó mới nói:
-Hiềm nghi lớn nhất chính là Thanh Hồ Sơn!
Mạnh Tri Tuyết chậm rãi lắc đầu, nói:
-Ta nghĩ chuyện này không liên quan đến Thanh Hồ Sơn, trước đây chúng ta cũng đã hỏi về yêu ma trên Thanh Hồ Sơn, chỉ vì có người làm tộc chủ bọn họ bị thương, đoạt linh dược của bọn họ nên bọn họ mới tức giận, chạy vào trong thôn tàn sát bá tánh, lấy tư trả thù, tuy chuyện này cực kỳ ác độc, nhưng không có liên quan gì đến luyện nhân đan, nên chúng ta không thể nhập làm một…
Nghe nàng nói như vậy, trong thính đường đột nhiên yên tĩnh.
Cho dù là thành thủ, hay thần tướng, hay vài vị tiên sinh trong thư viện, cũng không có ai vội vã lên tiếng.
Mà trên mặt bọn họ đều lộ ra ý nghiền ngẫm.
Một lát sau, Từ Văn Thư cười mở miệng nói:
-Mạnh tiểu tiên tử thiên tư cao tuyệt, có thể nhìn thấy mọi chuyện, thực sự làm chúng ta khâm phục, nhưng có lẽ là Mạnh tiểu tiên tử hiểu biết không nhiều về yêu ma trên thế gian này, những yêu ma đó thích nhất là trộm tiên thiên chi khí của người khác đặc biệt là Hồ tộc, trời sinh phong lưu mị ý, rất thích mê hoặc người khác rồi trộm đi tiên thiên chi khí, lúc đầu chỉ trộm như vậy thôi, nhưng lâu dần, bọn chúng không kìm nén được lòng tham, hơn nữa, từ khi phát hiện luyện nhân đan trong tà cốc, ta cũng xem qua, trên đó có yêu khí rất nặng, bởi vậy có thể thấy được, chuyện luyện nhân đan này, bất luận như thế nào cũng không thoát được liên hệ với bọn họ!
Mạnh Tri Tuyết nhíu mày nói:
-Cho dù có yêu khí quấn quanh cũng không nhất định là việc làm của yêu tộc, huống chi là Thanh Hồ Sơn!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất