Chương 353. Trước tiên nổ ba lần
Lốp bốp lốp bốp.
Sau từng đạo lôi quang chói mắt thì chỗ Khuyển Ma đang đứng đã biến thành một màu đen kịt, còn Khuyển Ma thì khàn giọng thở hổn hển, nằm ở trên mặt đất, toàn thân cháy đen như than, thoạt nhìn thì đang nửa chết nửa sống.
-Chém nó.
Trong đám đệ tử của Thủ Sơn Tông bỗng có người quát lớn, chuẩn bị tế lên pháp bảo xông lên phía trước.
Nhưng lúc này Phương Thốn chợt đưa tay:
-Lui ra.
Các đệ tử giật mình, vội vàng lùi lại.
Sau đó chỉ thấy mặt Phương Thốn không biểu tình, một lần nữa kết một đạo pháp quyết.
Phần phật...
Đàn bươm bướm vừa mới trở lại phi thuyền thì bây giờ lại một lần nữa bay ra, vẩy xuống một mảnh lôi phù.
-Gàooo...
Thấy đám bươm bướm lại bay tới, con Khuyển Ma nhìn như chẳng còn khí lực nào kia bỗng nhiên nhảy dựng lên hoảng sợ muốn chạy trốn, nhưng sau đó liền bị mấy sợi tơ đan xen nhau kia làm trượt chân ngã xuống đất, cũng ngay sau đó, vô tận lôi phù một lần nữa nổ tung bên người nó, lôi điện cuồn cuộn bao phủ lấy nó, bên trong truyền ra tiếng nó thống khổ gầm rú.
Đám đệ tử xung quanh tê hết cả da đầu.
Một là đang kinh ngạc vừa rồi con Khuyển Ma này lại giả chết, nếu tới gần nó thì hậu quả khó mà lường được.
Hai là không nghĩ tới Phương nhị công tử ra tay tàn nhẫn như vậy, vừa nổ Khuyển Ma xong trong nháy mắt lại nổ tiếp lần nữa.
-Lại là mấy trăm tấm?
Có vị đệ tử của Lạc Thủy Tông đã nghẹn ngào kêu lớn lên.
Mặt đất xung quanh Khuyển Ma đã nổ tung thành một cái hố, tỏa ra mùi khét lẹt, mà vào lúc này nhìn nó cũng đã không còn giống như một sinh vật sống, da trên cơ thể nó đã rách thành nhiều mảnh, mà trong vết thương cũng không có máu tươi chảy ra, chỉ có mùi hôi tanh khó chịu thoát ra.
Có đệ tử Thủ Sơn Tông thấy thế, thì đã liền vô ý thức nhìn về hướng Phương Thốn.
-Không vội.
Phương Thốn lạnh giọng nói, tay lại lần nữa kết pháp ấn, sau đó trong pháp chu lại rầm rầm rung động, từng con bươm bướm bay ra.
Mà một cảnh này lại khiến mọi người nổi hết cả da gà, nhảy dựng lên.
-Gàooo...
Mà con Khuyển Ma kia cũng nhảy dựng lên giống mọi người xung quanh.
Nhìn nó thì chẳng còn một chút khí tức, nhưng chẳng ai ngờ rằng nó thấy những con bươm bướm kia bay ra thì lập tức cả kinh khàn giọng rống to, trong thanh âm mang theo không biết bao nhiêu hận ý. Nó thét dài một tiếng, da lông lập tức nổ tung, lộ ra thân thể đẫm máu, thân thể thê thảm này lại dường như đang biến hóa, hơi mờ đi.
Ở dưới bụng của nó ẩn ẩn lộ ra một viên bạch đan, tản ra ánh sáng màu trắng sữa.
-Tách tách tách…
Mà theo đạo ánh sáng kia bộc phát ra, Kim Ti Vân Tằm Tuyến đan xen giữa không trung thế mà cũng đang nhanh chóng kết lên băng sương, vừa rồi chúng trải qua hai phiên lôi điện, nhiệt độ đã nóng đến cực điểm, vậy mà tại lúc này lại nhanh chóng kết sương, các sợi tơ đều trở nên cực kỳ yếu ớt, có không ít sợi vào lúc này đã trực tiếp vỡ nát...
-Là ngươi ép ta...
Trong mắt Khuyển Ma lộ ra hung quang đỏ ngầu, nhìn chằm chằm về phía Phương Thốn:
-Ngươi dám ép ta, ta sẽ nuốt ngươi...
Xoạt.
Nó vừa rống vừa nhảy dựng lên, một chút sợi tơ vàng còn lại cũng lập tức bị nó kéo đứt, cả người, à không, là cả thân chó, lúc này đều trực tiếp nhảy lên không trung, mở miệng lộ ra răng nanh nhọn hoắt lao thẳng về phía Phương Thốn.
-Quả nhiên vẫn quá miễn cưỡng...
Thấy một cảnh này, trong lòng các vị trưởng lão của ngũ tông đều thầm giật mình.
Vừa rồi Phương Thốn đã làm ra các loại thủ đoạn khiến Khuyển Ma trọng thương thêm hai lần, thế mà vẫn để nó trốn ra được.
Dù sao tu vi vẫn kém quá nhiều...
...
...
Vù vù.
Lúc Khuyển Ma đang lao về phía Phương Thốn thì bỗng nhiên có ba bóng người vội vã bay ra, trong đó hai người chính là hai vị trưởng lão Thanh Tùng và Hàn Thạch của Thủ Sơn Tông, bọn hắn một trái một phải bảo vệ ở trước người Phương Thốn, tay áo nhấc lên, ngăn cách Phương Thốn với Khuyển Ma, mà bóng người thứ ba thì trong nháy mắt xông về phía Khuyển Ma, tay kết ra một đạo ấn pháp cổ quái hung hăng đập lên đỉnh đầu Khuyển Ma.
-Bùm.
Khuyển Ma lập tức bị đánh lui, mà bóng người kia chính là Tiểu Từ tông chủ.
-Rốt cuộc các ngươi vẫn chịu ra tay...
Phương Thốn nhìn bọn họ một chút, cười khẽ một tiếng.
-Phương trưởng lão à, lần sau ngươi muốn chém con yêu thú có lai lịch lớn như này thì tốt xấu gì cũng phải gọi chúng ta một tiếng nha...
Thanh Tùng trưởng lão bất đắc dĩ nhìn Phương Thốn, vẻ mặt như là bị đánh vậy.
-Đúng vậy đúng vậy...
Vẻ mặt Hàn Thạch trưởng lão đau khổ:
-Trong lòng ta hiện tại cũng còn hơi sợ đây...
Phương Thốn cười nói:
-Là ta không đúng, vậy bây giờ phải làm như thế nào?
Hai vị trưởng lão liếc nhau một cái, trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ:
-Dù sao cũng đã động thủ...
Sau đó hai người nghiêm nghị quát lạnh:
-Đệ tử Thủ Sơn Tông ta, gặp yêu ma nhất định phải chém, các đệ tử đâu, còn không mau làm thịt con chó này.
...
...
-Vâng...
Các đệ tử Thủ Sơn Tông nghe hai vị trưởng lão hét lớn thì hơi giật mình, sau đó cùng kêu lên đáp ứng.
Trong lòng bọn họ đều hô lên:
-Chúng ta đã sớm động thủ từ nãy rồi...
Mặc dù trong lòng họ thì phàn nàn nhưng chiến ý cũng rất mạnh mẽ, nhao nhao đánh pháp bảo và thuật pháp qua, có mệnh lệnh của tông chủ cùng trưởng lão để cho bọn họ có cảm giác an tâm hơn. Trong lúc nhất thời khí thế của họ cao ngút trời, hơn mười vị đệ tử Thủ Sơn Tông điều động Thần Minh pháp của tông môn, khiến cho vùng hư không này có tầng tầng ý niệm Thần Ma, hư không rung động, tựa như có Ma Thần đang gào thét ở giữa không trung.
Một số trưởng lão lớn tuổi của ngũ tông thấy cảnh này thì trái tim đột nhiên nhảy lên một cái.
Bọn họ nhìn qua Thần Ma khuấy động một phương này, lại nhớ đến Thủ Sơn Tông trước kia...
Mà thấy được các đệ tử Thủ Sơn Tông từng người hét lên thi triển thuật pháp, một số đệ tử của ngũ tông sinh ra cảm giác phức tạp. Đó là Khuyển Ma tội ác ngập trời, ăn thịt vô số người, đó là ác yêu mà ngày ngày các luyện khí sĩ bọn họ hô to phải diệt, thế nhưng vào lúc này họ chỉ có thể đứng một bên nhìn...
Ngược lại những đệ tử Thủ Sơn Tông người mà trước kia bọn họ còn không coi là đệ tử của tông môn lại phóng người lao lên...
Cảm giác cao ngạo lúc trước đang dần dần tan rã.