Chương 462: Dẫn dụ xuất hiện
Dứt lời, hắn hơi trầm ngâm và nói: “Tập hợp tất cả các luyện khí sĩ của Thất tộc lại và hộ tống Bạch Hoài Ngọc quay về Bạch gia, thậm chí có thể truyền một chút tin tức ra ngoài, lần này Hoài Ngọc công tử quay về Bạch gia và sẽ bế quan trong vòng mười năm, hắn ta sẽ rút lui. Trong thời gian ngắn hắn sẽ không xuất hiện!”
Những luyện khí sĩ của Thất tộc có chút ngập ngừng nhưng cuối cùng cũng vẫn đồng ý.
Chẳng bao lâu sau, tin tức Bạch công tử Bạch Hoài Ngọc sắp trở về nhà họ Bạch đã lan truyền trong nội bộ Linh Vụ Tông, biết rằng Quỷ Quan có thể sẽ tấn công công tử của Bạch gia cho nên mức độ chú trọng của Thất tộc thật đáng kinh ngạc, không chỉ có Thất tộc được điều phó mà còn có mười bảy vị Kim Đan cũng đã được huy động để cùng hộ tống hắn trở về, thậm chí còn có Hoa Đại của đại giới, còn cả mời Lạc Thủy Tông và Vân Hoan Tông đến hộ tống.
Vốn dĩ chuyện này được tiến hành trong bí mật, nhưng trận chiến quá lớn nên không thể che giấu được.
Cuối cùng, Thất tộc không có tốn sức lực che giấu chuyện này, mà đường đường chính chính, chậm rãi xuống núi.
Tầng tầng lớp lớp vân tiên, đủ loại ánh sáng thần thánh, được bao phủ bởi ánh hoàng hôn vừa buông xuống, bắt đầu cuộc hành trình.
Lúc này, tất cả mọi người đang ngắm nhìn một đám vân tiên.
Cho đến khi đám vân tiên đó biến mất, không biết bao nhiêu người đã thót tim, ngóng chờ tin tức từ đám vân tiên.
Không ai biết ý đồ của Thất tộc là gì.
Tuy rằng ngay từ ban đầu, dùng Bạch Hoài Ngọc để bắt Quỷ Quan là chủ ý của Phương nhị công tử đưa ra như một trò đùa, nhưng không thể không thừa nhận rằng đây là phương pháp duy nhất để tìm kiếm tung tích của Quỷ Quan. Cho nên tất cả mọi người trong Linh Vụ Tông đang chờ đợi, không biết có phải tên Quỷ Quan kia đang ở trên đám vân tiên đó hay không và liệu có thể bắt được hắn ta hay không.
...
...
“Lúc này người của Thất tộc đã đi được năm trăm dặm, mọi thứ vẫn bình thường và cũng không thấy Quỷ Quan có dấu hiệu ra tay!”
Lúc này Phương Thốn đang ở trong Thiên điện, vẻ mặt của Hạc Chân Chương có chút lo lắng, thỉnh thoảng sẽ đưa đến một số tin tức mới, các vị trưởng lão của Lạc Thủy Tông cũng đã được Thất tộc mời đến giúp hộ tống Bạch Hoài Ngọc trở về Bạch gia. Đương nhiên, tin tức cũng có thể được truyền lại
“Quỷ Quan không ngu, nghĩ làm như thế thì hắn sẽ xuất hiện hay sao, làm sao hắn ta có thể thò đầu ra?”
Mộng Tình Nhi chế nhạo tin tức mà Hạc Chân Chương đưa về.
“Có khi không chừng tên Quỷ Quan này nhất định sẽ giết Bạch công tử...”
Hạc Chân Chương nhỏ giọng nói: “Đoán rằng đây là ý đồ của Thất tộc, để cố ý truyền tin tức Bạch công tử sẽ trở về bế quan mười năm, chính là muốn nói với Quỷ Quan. Chỉ cần lần này hắn không xuất hiện thì sẽ không thể tìm lại được hắn nữa, hơn nữa xem xét thực lực mà Quỷ Quan thể hiện lúc trước, e rằng tu vi của hắn đã chuẩn bị đạt đến độ có thể đứng đầu. Cho dù lần này Thất tộc cũng đã chuẩn bị rất nhiều người đi hộ tống, nhưng nếu hắn nhất định muốn giết người, cũng không phải hoàn toàn không có hy vọng...”
“Tiết Ngũ tiên sinh của Tiết gia đã chết, ai dám nói Quỷ Quan nhất định phải giết Bạch công tử của Bạch gia?”
Mộng Tình Nhi vẫn chế nhạo.
Hai người vừa nói, vừa nhìn trộm Phương Thốn.
Bọn họ đang tranh luận, đương nhiên là để cho Phương nhị công tử tò mò mà hỏi thêm.
“Có thể sắp đặt mọi chuyện như thế cho thấy rằng người họ Lục này cũng không tệ lắm, hắn cũng biết tại sao Quỷ Quan lại giết người!”
Phương Thốn đã thực sự thỏa mãn mong muốn của bọn họ và nhẹ nhàng đặt cuộn giấy trên tay xuống.
Hạc Chân Chương và Mộng Tình Nhi thấy lay động sự quan tâm của hắn, họ lập tức vui mừng khôn xiết mà đi tới hỏi: “Có thể thành công không?”
Phương Thốn cười và nói: “Ta nghĩ là được!”
...
...
“Bạch công tử Bạch Hoài Ngọc đã đi được một nghìn dặm nhưng Quỷ Quan vẫn chưa xuất hiện!”
“Những luyện khí sĩ của Bạch gia cũng đã khởi hành rồi, vội vàng đến nghênh đón. Một ngày nữa bọn họ có thể gặp mặt!”
“Xem ra lần này tên Quỷ Quan sẽ không lộ diện!”
Trong Thiên điện của Linh Vụ Tông, Thần Mục công tử cùng với ba vị trưởng lão của Cửu Tiên Tông, các trưởng lão của Linh Vụ Tông ở lại Thất tộc, những người khác đều ngồi đối diện. Một bên Phương Thốn và người của Hạc Chân Chương đang hỏi thăm tin tức, có nhiều người liên tục gửi đủ loại tin tức cho hắn, và họ không cảm thấy mệt mỏi, cứ sau thời gian uống một chén trà lại nghe được một tin tức mới.
Trong đại sảnh này, vẻ mặt của mọi người cũng rất nghiêm trọng, chỉ yên lặng lắng nghe, rất lâu rồi không có người lên tiếng.
“Có thể thành công không?”
Không lâu sau, quận phủ Tiết chưởng lệnh không kìm chế được phá vỡ sự im lặng, tỏ ra quan tâm hỏi.
Lục Tiêu liếc mắt nhìn hắn một cái, cười nói: “Còn tùy xem như thế nào là thành công!”
Tiết chưởng lệnh tức giận, nói: “Đương nhiên là phải bắt được Quỷ Quan thì mới gọi là thành công!”
Lục Tiêu khẽ lắc đầu nói: “Việc đã đến nước này rồi, cũng không cần phải giấu diếm chưởng lệnh đại nhân nữa, ván cờ mà Lục mỗ bày ra không phải là muốn bắt Quỷ Quan, nếu hắn thật sự muốn ra tay với Bạch công tử, vậy thì đương nhiên chúng ta sẽ thắng bảy phần nhưng nếu hắn ta không ra tay thì chúng ta chỉ thắng năm phần thôi. Bởi vì tu vi của Quỷ Quan đã đạt tới trình độ đáng sợ rồi, hành tung lại bí ẩn, có thể thắng năm phần thì ta cũng đã rất hài lòng!”
“Ngươi ... ngay cả ta cũng không bẩm báo chi tiết được sao?”
Tiết chưởng lệnh quả thật có chút nóng nảy, chỉ có Tam trưởng lão của Cửu Tiên Tông và một số người của Thất tộc mới có thể biết được sự sắp xếp của Lục Tiêu.
Thế mà Lục Tiêu khách sáo chào hỏi: “Nhiều người biết thì nhiều miệng nói, nếu nói ra sẽ khó mà ổn thỏa được, xin chưởng lệnh đại nhân thứ lỗi!”
Tiết chưởng lệnh nghiến răng, một lúc sau, ông ta nói: “Vậy thì hãy nói cho ta biết làm thế nào để thắng mười phần không?”
“Nếu như muốn thắng được mười phần...”
Thần Mục công tử Lục Tiêu cùng với Tam trưởng lão của Cửu Tiên Tông đều im lặng, nhưng đã suy nghĩ đi tận đâu rồi.