Chương 524: Ma bảo xuất thế
Mà nhìn Tiểu Từ tông chủ quanh thân đang bừng bừng sát khí, Cát trưởng lão của Cửu Tiên Tông cảm thấy kinh hãi. Dường như cảm thấy hắn làm quá mức, theo bản năng muốn tiến lên chặn trước người hắn. Thế nhưng lại nhận được ngay ánh mắt lạnh lùng của Tiểu Từ tông chủ.
Trong lòng ông ta lập tức giật thót, cũng không bước lên nữa.
Các vị tông chủ hoặc trưởng lão của tông môn khác thấy cảnh này trong lòng càng không khỏi chùng xuống.
Thủ Sơn Tông trước đây, chỉ muốn được liệt vào lục tông.
Mà bây giờ, bọn hắn dường như đã không chỉ thuộc về lục tông nữa rồi…
Như này đương nhiên là có phần không quen, nhưng xem ra cũng chỉ có thể cố mà quen!
Thế là, bọn họ cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiểu Từ tông chủ lướt ngang qua, tiến đến phía trước người của Triết gia, đao quang lóa mắt.
Tên thứ hai!
Các trưởng lão của Thất tộc, tu vi uyên thâm, đều đã đạt đến đỉnh cao kim Đan. Đạt đến cấp cảnh giới của họ, bất luận kinh bản mệnh là gì, cũng bất luận là kinh nghiệm đấu pháp của bọn họ khi còn trẻ liệu có vượt qua người khác hay không, thì cũng không hề bị đánh giá thấp, hơn nữa điều quan trọng là bọn họ đã sống lâu đến như vậy rồi, đó là kinh nghiệm tích lũy cùng với kết nối cá nhân, đó còn là năng lực phán đoán có thể nhìn thấu sự đời chỉ trong nháy mắt, cho dù bọn họ đã biết tình thế không thể cứu vãn nhưng chỉ cần tùy ý nói bất cứ câu gì cũng đều có thể kích động đến tông chủ ngũ tông cùng với các trưởng lão khiến cho trống ngực của bọn họ đập liên hồi.
Nhưng bây giờ, chỉ trong tích tắc, hai cái đầu đã bị chém bay.
Và trong quá trình này, Tiểu Từ tông chủ chỉ tuyên án bọn họ có tội, chẳng hề có ý định để cho bọn họ bào chữa cho bản thân.
Cũng chẳng có ý định bàn bạc với Ngũ Tông.
Và Ngũ Tông cũng không hề ngăn cản, dường như trong vô thức đã ngầm thừa nhận, bởi vì, bọn họ cũng biết rằng chẳng thể nào ngăn cản đươc.
Từ lâu, Thủ Sơn Tông cũng là một tông môn bị mọi người phớt lờ và vị Tiểu Từ tông chủ này càng chẳng giống với một vị tông chủ, ngay cả hai vị trưởng lão của bọn họ, những người đáng bị khai trừ ra khỏi hàng ngũ các trưởng lão của các tông môn ở Thanh Giang, đều chẳng để mắt coi trọng đến vị Tiểu Từ tông chủ này cho lắm, chỉ là, một vị tông chủ dễ dàng bị phớt lờ như thế này đã trở nên vô cùng hung ác...
Ngũ tông cũng đồng thời lựa chọn cách trốn tránh!
Trong lòng bọn họ đều vô cùng hiểu rõ, từ ngày hôm nay trở đi, không ai ở Thanh Giang có thể coi thường Thủ Sơn Tông!
…
…
“Tiên điện tại thượng, nhãi con, ngươi có tư cách gì đòi chém chết ta?”
Và trong tâm trạng phức tạp, dồn nén này, trưởng tộc nhà họ Bạch càng thêm phần phẫn nộ, muôn phần sợ hãi.
Bởi vì ông ta là người cuối cùng bị nhắm đến, vì vậy ông ta mới càng có thêm nhiều thời gian hơn nữa để suy nghĩ cũng như sắp xếp, ngay khi vừa mở miệng đã hỏi đến điểm mấu chốt của vấn đề, bọn họ đều ở trong Nguyên Thần Quốc, còn cả Tiên điện, bất luận là luật hay quy tắc cũ thì Thủ Sơn Tông cũng không có tư cách giết người, ngay cả khi tội trạng của bọn họ là thật đi chăng nữa thì cũng phải do người của Thần cung hoặc người của Thần điện ra tay…
Câu này gần với Đạo Tâm.
Vừa la hét, hắn còn liều mạng nuốt cả mấy viên bảo đan, pháp lực toàn thân đang cuộn trào, đồng thời bảy tám thanh pháp bảo đều bị hắn liều mạng phá nát. Trên làn da đã xuất hiện những vết rạn giống như những vết nứt trên mặt đất khô cằn, mỗi pháp bảo ngay lúc này đều lóe lên những tia sáng lóa mắt, bảy tám thanh pháp bảo vừa xuất hiện đã giống như những mặt trời được nạm trên không trung.
Tuy nhiên khi nghe được những lời của trưởng tộc nhà họ Bạch, nhìn thấy thần quang bị kích động bởi những pháp bảo này, dường như Tiểu Từ tông chủ chẳng có chút lay chuyển nào.
Sắc mặt của hắn vẫn hoàn toàn bình lặng chẳng có chút thay đổi, hoặc nói cách khác là kiên định.
Thậm chí hắn còn tỏ ra vô cùng nghiêm túc nói những lời này: “Nếu như bọn họ muốn giết ngươi, thì với tội trạng của ngươi, bọn họ đã sớm giết chết rồi!”
“Cũng chính bởi vì không có ai giết ngươi, ta mới tới để giết chết ngươi!”
“Tội trạng của ngươi, ta đã điều tra rồi, vì vậy ngươi đáng phải chết!”
“Có thể ngươi sẽ giảo biện, ngươi sẽ không thừa nhận tội trạng của mình, ngươi sẽ có vô số thủ đoạn để có thể thoát tội, có thể sống sót qua phán quyết ở Thần cung thậm chí đến cả Tiên điện nhưng tất cả những chuyện này đều không liên quan đến ta, ta liệu có đủ tư cách để giết ngươi hay không, cũng chẳng phải là việc ta quan tâm…”
“Chỉ bởi vì ngươi đáng tội chết nên ta mới tới đây!”
“…”
“…”
Khi nói những lời này, bàn tay của hắn vẫn vững vàng như cũ, thanh kiếm cũng nhanh như vậy, trên lưỡi kiếm gần như có thần lực vô song, đan xen cùng với những tia thần quang quỷ dị, thoạt nhìn thì sẽ khiến người ta không thể nào phân biệt được, khí tức trên thân kiếm rốt cuộc là ma hay là thần, giống như tên ban đầu của Thủ Sơn Tông, Thần Minh, vốn dĩ chính là bao hàm thần ma chi ý, khó có thể phân biệt được Đạo ̉n.
“Bùm” “Bùm” “Bùm”
Động tác của Tiểu Từ tông chủ cũng vô cùng đơn giản, hắn cũng chỉ nghiêng thân, đưa thanh kiếm ra.
Hắn trực diện xông lên với những pháp bảo do lão tổ nhà họ Bạch cúng tế, thần ma chi ý trên cơ thể gần như càng lúc càng tăng lên, sau đó với khí thế hung dữ điên cuồng khó mà ngăn cản, hắn trực tiếp chém lên pháp bảo đó, thứ mà những người ở xung quanh đó có thể thấy được chỉ là ánh sáng trên thanh kiếm lướt qua, tất cả pháp bảo tỏa ra ánh sáng giống như một mặt trời nhỏ, từng tia từng tia vỡ tung ra.
Thanh kiếm này đã chém vỡ bảy tám thanh pháp bảo, lướt thẳng đến trước người trưởng tộc nhà họ Bạch.
Trong hai con ngươi của ông ta, Tiểu Từ tông chủ đang cầm một thanh kiếm lớn trong tay, bên cạnh là cái bóng của Quỷ Tỉ nhảy múa.
Giây tiếp theo, cảnh sắc trong mắt ông ta đột nhiên quay cuồng.
...
...
Đầu của trưởng tộc nhà họ Bạch bay lên không trung.
Tiểu Từ tông chủ vung tay đánh, cái đầu lập tức bay lên tường thành, treo cùng chỗ với hai tên bạn già kia của ông ta.