Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 620: Vô Tương Bí Điển

Chương 620: Vô Tương Bí Điển


“Đa tạ chư vị!”
Trên mặt Phương Thốn không có biểu cảm gì, vái lễ với từng người bọn họ, nói: “Xin mọi người nghe ngóng xem, nếu có tin tức gì thì hãy đến nói cho ta biết!”
Mọi người đều đã đồng ý, thấy Phương Thốn lúc này có hơi thất thần thì cũng không nói nhiều thêm gì nữa, chắp tay cáo từ.
Lần này đến đây ra mặt là vì nhân tình.
Nhưng đằng sau đó là trách nhiệm.
Đương nhiên, có thể làm được hay không, có thể làm đến ngày nào, vậy thì phải xem ý trời rồi.


“Long Thành có thể làm đến bước này cũng là điều mà ta không ngờ, vốn dĩ vị Long Thần Vương kia bản thân là một tên dã tâm bừng bừng, ngoại trừ Đại Hạ Tiên Đế, ngay cả hoàng tộc cũng không đặt vào mắt, chỉ có điều, hắn ta làm ra loại chuyện bất lợi này đối với hai vị lão nhân Liễu Hồ cũng là điều mà ta không ngờ được, nhưng bất kể nói như thế nào, chỉ cần hắn đại biểu cho người người Long Thành làm rồi, vậy thì vô cùng khó giải quyết, đương kiêm ở trên, trừ phi Tiên Đế lập tức từ Thiên Ngoại Thiên trở về, nếu không thì không ai có thể kiểm soát được ý chí của hắn!”
Sau khi không còn người ngoài, Hoàng Thần Vương mới lạnh mặt chậm rãi mở miệng.
Bây giờ, chuyện công chính là “yêu ma bắt hai vị lão nhân Liễu Hồ đi”, không có quan hệ gì với Long Thành Thần Vương, thậm chí nói, bên ngoài chính là Phương Thốn bất kính với Long Thành trước, hắn không nói hai lời đã chém giết một phân thân của Long Thành thiếu chủ, nhưng thực ra từ tận đáy lòng mọi người đều hiểu rõ, kẻ bắt hai vị lão nhân kia đi chính là Long Thành, Long Thành thiếu chủ kia cũng gần như là thừa nhận rồi.
“Tiên Đế có thể trở về không?”
Phương Thốn trầm ngâm một lát mới nhẹ giọng hỏi.
“Hẳn là không thể…”
Hoàng Thần Vương trầm mặc chốc lát mới nói ra: “Chuyện của Thiên Ngoại Thiên quá quan trọng, mỗi lần Tiên Đế quay về đều phải chịu một phần mạo hiểm rất lớn, lúc trước khi huynh trưởng ngươi chết ngài quay về một lần đã là một tình cảm lớn lao rồi…”
Nghe xong lời này Phương Thốn liền hiểu rõ.
Sau đó hắn cúi đầu suy nghĩ kỹ lại một lần, cười nói: “Nếu đã như vậy thì ta yên tâm rồi!”
Hoàng Thần Vương khẽ chau mày, không nói gì mà chỉ nhìn Phương Thốn.
“Vì sao Long Thành lại muốn gây khó dễ cho Phương gia ngươi?”
Vẻ mặt của Phương Thốn đã trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều, mỉm cười hỏi Hoàng Thần Vương.
“Những vấn đề này mà ngươi còn muốn hỏi ta sao?”
Hoàng Thần Vương chau mày nói: “Mấy ngày nay ngươi ở Nguyên Thành chỉ điểm quần hùng, bức bách Yêu tộc, đều là chuyện nhỏ, nhưng dù ngươi có giả vờ được với ta, thì sao có thể qua mặt được một vài người người sáng suốt? Trên đoạn đường tu hành này, ngươi lộ ra những thứ khiến người ta phải e ngại, mà thứ kiến người ta e ngại này liền trở thành thứ hấp dẫn người khác nhất, ngươi nói xem mấy người kia sao có thể không động tâm được chứ?”
“Hả?”
Phương Thốn hơi kinh ngạc: “Thì ra bọn họ cũng là vì Vô Tương Bí Điển mà đến à?”
“Vô Tương Bí Điển?”
Những người ở đây đều vô cùng kinh ngạc, mấy người thân cận với hắn thì lại hận không thể tiến lên bịt chặt miệng của hắn lại.
Sao ngươi dám nói thẳng ra vậy?
Chúng tu đều không phải kẻ ngốc, dù cho bọn họ có giao tình không tệ với Phương Thốn, nhưng bọn họ biết rõ tình cảnh mà Phương gia gặp phải, đối với chuyện Phương Xích tiên sư có để lại truyền thừa hay không, để lại truyền thừa cái gì thì đã sớm có lời đồn truyền khắp Đại Hạ rồi, không biết có bao nhiêu người có ý định tìm hiểu hư thực, mà những người này dù lúc bình thường có nhìn ra được chỗ khác thường của Phương Thốn thì cũng sẽ không tìm ra được nguyên nhân.
Bởi vì, bọn họ đều có thể mơ hồ nhìn ra, dường như Phương Thốn thật sự có chút dị thường, nhưng bọn họ không dám nói.
Bọn họ sợ tin tức này mà truyền ra rồi sẽ mang đến tai hoạ càng lớn hơn cho Phương Thốn.
Nhưng mà lại không ngờ được Phương Thốn vậy mà lại tự mình nói ra?
Thì ra Phương Xích tiên sư thật sự có để lại truyền thừa tuyệt đỉnh…
Thì ra tên của truyền thừa kia chính là Vô Tương Bí Điển?
Chẳng trách tu vi của Phương nhị công tử lại kinh diễm như thế, mơ hồ vượt lên trên tất cả mọi người.
Cũng khó trách hắn chỉ nói đôi câu vài lời trên đại tiên hội là có thể chỉ điểm Luyện Khí Sĩ Nguyên Thành mạnh mẽ trấn áp yêu tộc…
Nếu như hắn chỉ mới tiết lộ một chút da lông bên ngoài của Vô Tương Bí Điển đã có thể chỉ điểm các Luyện Khí Sĩ, triển lộ thần uy như thế, vậy thì nếu như nắm Vô Tương Bí Điển kia trong tay thì liệu bên trong có thể ghi lại thần thông kinh thế gì hay không?
Nhất thời, thậm chí mọi người vô thức cảnh giác, nhìn trái nhìn phải.
Mặc dù người ngoài đã đi rồi, người ở lại đều là người của mình, nhưng dù sao bí mật mà Phương Thốn vừa nói ra thật sự là quá kinh người, cho nên mọi người đều vô thức đề phòng, tai vách mạch rừng, quan trọng là không phải là có người thứ ba nghe được, mà chỉ cần tin tức này có người thứ ba biết được, vậy thì bị tiết lộkhả năng ra ngoài có thể tăng lên gấp trăm lần…


“Thần Vương không cần nhìn ta như vậy, ở đây đều là người của mình, cũng không có gì phải giấu diếm!”
Phương Thốn cười cười nói: “Vừa hay Long Thành thiếu chủ kia nếu đã dám làm chuyện đi đến bước này thì nói rõ là hắn đã nhận định trong tay ta có thứ mà hắn ta muốn rồi, không phải sao? Bất kể là ta có thừa nhận hay không thì hắn cũng đã chuẩn bị không từ thủ đoạn tìm ta để lấy!”
Nói rồi hắn có hơi tò mò hỏi: “Có điều vừa rồi ta muốn hỏi, vì sao ngay từ đầu hắn đã muốn liều chết với ta?”
“Từ trước cả đại tiên hội hắn ta đã sắp xếp thiếu chủ Huyết Mộ Lĩnh của yêu tộc kia ra tay với ta, chắc hẳn khi đó hắn đã muốn lấy mạng của ta rồi, cái ta tò mò chính là chỗ này, sao hắn ta lại muốn ra tay với ta vào lúc đó? Ngoài ra, rốt cuộc bọn họ câu kết với yêu tộc là vì cái gì? Vị Long Thần Vương này… Lẽ nào có chỗ nào đặc biệt cần nhiều yêu đan sao?”
“…”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất