Chương 628: Thương tới sự hài hòa của trời (2)
Lúc đến Nguyên thành thì Phương Thốn đã từng thảo luận với Nam Hoàng Thần Vương, rốt cuộc Long thành vì cái gì mới có thể để ý chuyện Nam Cương đàm phán hòa bình với Nguyên thành như thế, dù sao Long thành và Nguyên thành cũng khác với Hoàng thành, Nam Cương cũng không giáp biên giới, đường xá lại xa xôi, dựa vào tất cả những thứ này thì bọn hắn cànphải g ít có liên quan với Nam Cương mới đúng, thậm chí là không nên có dính líu gì đến nhau…
Nhưng Long thành lại tham dự vào chuyện này, thậm chí là hợp tác với yêu ma, bắt nhị lão Phương gia đi!
Cho nên giữa bọn hắn phải có vật mấu chốt gì đó liên kết lại với nhau.
Vật này không khó đoán, dù sao Nam Cương có nhiều nhất chính là yêu đan.
Chỉ là đoán là một chuyện, mà bây giờ để nói xác định là tới mức độ nào thì đó lại là một chuyện khác.
Nhưng chỉ khi xác định được thì mới biết mình nên làm như thế nào.
…
…
"Công tử, bước kế tiếp chúng ta phải làm như thế nào?"
Trùng sư Yếu Ly nghe được một ít lời mà Phương Thốn nói ra, nhưng trong lòng lại càng mơ hồ.
Hắn không có phần công lực kia của Lâm Cơ Nghi, ở một mức độ nào đó, có thể đoán ra trong lòng Phương Thốn đang nghĩ cái gì, chỉ sợ lúc đó trong lòng hắn cũng sẽ tràn đầy sợ hãi và mơ hồ, mặc dù Phương Thốn không nói rõ ra nhưng hắn cũng nhìn ra, đương nhiên lần này Phương Thốn đi vào Ôn Nhu Hương là muốn làm chuyện đại sự gì đó, nhưng mà hắn cũng không rõ, dựa vào tu vi cùng thực lực của những người này có thể ở đây làm được cái gì?
Không nói đến vị Đại Yêu Tôn tu vi sâu không thể lường dám nhe răng với Đại Hạ kia, chỉ là ba đại Yêu Trụ dưới tay yêu tôn thôi, tùy tiện chọn ra một người cũng không phải mấy vị Luyện Khí Sĩ nhân tộc bọn họ có thể chống lại, thực lực quyết định tất cả!
"Lần này, ngươi làm không tệ!"
Phương Thốn vuốt chén trà sứ trong tay, có chút rơi vào trầm ngâm.
Mà trùng sư Yếu Ly cũng không dám quấy rầy hắn, chỉ hơi thấp đầu xuống lẳng lặng chờ hắn sai bảo.
"Dù sao ngươi cũng không am hiểu cái này, có thể ở dưới tình huống bảo vệ mình thăm dò ra những tin tức này, cũng coi như là có lòng rồi!"
Một lát sau, Phương Thốn mới ngẩng đầu lên, nói: "Nhưng mà ta có một chuyện là sở trường của người, muốn tìm ngươi thương lượng một chút!"
Trùng sư Yếu Ly hơi kinh hãi, nói: "Công tử chỉ cần sai bảo là được, thương lượng thuộc hạ không dám nhận!"
"Không cần căng thẳng, đây đúng là thương lượng!"
Phương Thốn cười, nói: "Ta đã sớm biết ngươi là người luyện cổ, cho nên ta muốn tìm ngươi thỉnh giáo một chút…"
Hắn nói được một nửa âm thanh hơi ngừng lại, lấy ra một tờ giấy đưa đến trước mặt trùng sư Yếu Ly.
"Nếu như ta muốn luyện chế vật này, ngươi có thể làm được hay không?"
"Luyện đồ vật?"
Trùng sư Yếu Ly giật mình, lập tức liền hiểu rõ đồ vật này nhất định là có kiên quan tới cổ hoặc là độc, cho nên công tử mới nói là tìm mình thương lượng, cảm thấy hơi kỳ lạ hắn đưa tay nhận lấy, cung kính mở ra lướt mắt nhìn qua, thân thể lập tức thẳng tắp, sau khi nghiêm túc đi xem xem lại vài lần, mồ hôi lạnh đã chảy xuống ròng ròng, đợi đến khi nhìn xong chữ cuối cùng, nhất thời cả người tê liệt ngã xuống trên mặt đất.
"Công tử…"
Trên mặt của hắn tràn đầy vẻ hoảng sợ: "Luyện thứ này… có… tổn thương đến sự hài hòa của trời đất!"
Phương Thốn nghe thế, không khỏi nhíu mày lại, không nhịn được nói: "Ai là trời? Cái gì hòa?"
Nhìn dưới ánh nến, khuôn mặt của Phương Thốn không biểu tình, thậm chí có chút lạnh lùng, đáy lòng trùng sư Yếu Ly tuôn ra khí lạnh.
Hắn đi theo Phương Thốn từ rất lâu rồi, biết vị công tử này làm rất nhiều chuyện lớn, nhưng bất luận như thế nào từ góc độ một vị Luyện Cổ Sư mà nói, ngoại trừ Phương Thốn luyện chế Sinh Tử Phù khiến hắn phục sát đất ra, những chuyện khác ít nhiều cũng có chút nhân sĩ chuyên nghiệp mới có thể có tâm tư ngạo mạn, Phương Thốn ở Liễu Hồ và Thanh Giang, chuyện có nháo lớn hơn nữa, hắn thấy thật ra những chuyện đó cũng không tính là gì.
Giống như người thường nhìn dân cờ bạc, đặt thắng rồi mới nói, cũng cảm thấy đó chỉ là may mắn, không tính bản lĩnh thật sự.
Cho nên, hắn trung thành với Phương Thốn, nhưng cũng chỉ là xây dựng trên cơ sở Sinh Tử Phù, nếu như có một ngày hắn có thể phá giải Sinh Tử Phù, chắc chắn hắn sẽ đào tẩu ngay lập tức, nói không chừng, nếu cơ hội thích hợp hắn cũng không ngần ngại mà cắn lại, phát tiết oán khí của mình.
Nhưng hôm nay, thấy được đơn thuốc trên cuộn giấy kia, trong nháy mắt sợ hãi đến cực điểm.
Thân là Luyện Cổ Sư, hắn luyện cổ mà sống, mà người luyện cổ cho dù xuất phát điểm là cái gì, luyện được đồ vật ít nhiều cũng liên quan đến âm hiểm, ác độc, cả một đời luyện cổ, đạo tâm của hắn cũng đã sớm bị ma luyện đến mức không phải người thường có thể chịu được, nhưng bây giờ, khi nhìn thấy những vật ở trên tờ giấy Phương Thốn đưa cho, vẫn cảm thấy một loại sợ hãi, hắn có cảm giác sợ hãi với đồ vật chưa luyện ra này.
Nhưng là…
Cái gì là trời? Cái gì là hòa?
Vấn đề này của Phương Thốn, lập tức khiến lòng hắn tràn đầy e ngại và lo lắng đến nghẹt thở.
Trong lòng do dự rất lâu, cuối cùng hắn vẫn là không dám hỏi, chậm rãi cúi đầu xuống không dám nói lời nào.
m thanh Phương Thốn lại vô cùng bình tĩnh mà lạnh lùng: "Nói cho ta biết, làm sao mới có thể luyện được?"
Trùng sư Yếu Ly vô thức muốn lắc đầu nhưng lại không dám, muốn phủ nhận thứ này không thể luyện được nhưng cũng không dám, vì vậy sau khi hắn chần chờ trong giây lát liền nhỏ giọng nói: "Xin công tử minh giám, công tử dặn dò tiểu nhân không dám cự tuyệt, nhưng công tử đồ vật muốn luyện quá… Quá cao siêu, với kiến thức về cổ thuật của tiểu nhân, thực sự không cách nào giúp công tử… Công tử minh giám, tuyệt đối không phải là tiểu nhân đang chối từ!"
Phương Thốn từ chối cho ý kiến, nhàn nhạt mở miệng: "Vậy ngươi nói cho ta biết, Nam Cương ai có thể luyện ra cái này?"
"Nam Cương…"