Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 71. Nam Sơn Minh của thư viện

Chương 71. Nam Sơn Minh của thư viện


Ngoài ra còn có ba người khác, một người có thân hình hơi thấp nhưng cường tráng, thiếu niên đó có khuôn mặt mang theo ngạo khí, sau lưng vác theo một vỏ kiếm cực đại. Một thiếu nữ có dung mạo hơi non nớt, nhưng vô cùng kiều mỹ, chỉ là khí chất có phần không bằng Mạnh Tri Tuyết. Còn một người là nam tử trầm lặng ít lời.
-Mạnh tiên tử...
Phương Thốn đứng dậy, lịch sự hành lễ với nàng ta.
Mạnh Tri Tuyết đáp lại lễ nói:
-Phương nhị công tử đến đây là muốn tìm Độ Yêu Điệp sao?
-Đúng vậy!
Phương Thốn gật đầu đồng ý, cũng không có ý định nói gì thêm.
-Nếu chỉ là Độ Yêu Điệp bình thường thì sợ rằng chưa đủ để Phương nhị công tử có thể thuận lợi vào Lam Sương Đình nhỉ!
Mạnh Tri Tuyết đối có vẻ cực kỳ hiểu biết về chuyện này, hơi trầm giọng một chút rồi nói:
-Nếu tiện thì Phương nhị công tử xem thử điệp này xem sao!
Trong khi đang nói, nàng ta rút ra một tập Độ Yêu Điệp, nhẹ nhàng đưa ra trước mặt Phương Thốn.
-Đây…
Phương Thốn lại hơi ngẩn ra, lúc này mới phản ứng lại.
Thầm nghĩ Mạnh Tri Tuyết xuất hiện ở đây là vì chuyện Độ Yêu Điệp, trái lại gặp được rồi.
Trong lòng cũng không biết phải nói gì, nhẹ nhàng cúi chào thuận tiện nhìn về phía đó.
-Bách tính Du Tiền trấn mất tích?
Nhìn vào nội dung Độ Yêu Điệp kia Phương Thốn khẽ nhíu mày.
Việc Độ Yêu Điệp lần này hoàn toàn mới, vừa mới được truyền từ chỗ thành thủ tới đây, nhiệm vụ ở phía trên cũng rất đơn giản nói rằng cho tới nay thành Nam đã có rất nhiều bách tính mất tích, nhất là một vài ngày trước trong một thôn khoảng hai ba trăm người đột nhiên biến mất trong một đêm không còn thấy tung tích, dấu vết xác người cũng không có, đã nhiều ngày trôi qua nên phải nhanh chóng điều tra xem có phải là do yêu quái làm hay không.
Chuyện này cũng không để cho đám học sinh thư viện giải quyết, chỉ đi điều tra cũng được tính là công lớn.
Việc liên quan đến tính mạng của hàng trăm người có ảnh hưởng rất lớn, quả thực đến cả thư viện Bạch Sương cũng khó mà gặp được một chuyện lớn như vậy, tuyệt đối không thể so sánh với việc vấn chẩn, hái thuốc luyện đan, hoặc là những trò khu ma náo quỷ nhỏ nhặt…
Chuyện như vậy chỉ sợ sẽ đụng một đám rắc rối nhỏ nhặt, thậm chí còn nhiều hơn.
-Ý của Mạnh tiên tử là…
Phương Thốn ngẩng đầu lên gần như là hơi khó xử nhìn về phía Mạnh Tri Tuyết.
Thực ra mình hắn thấy Độ Yêu Điệp này, nói không chừng còn trực tiếp tiếp nhận, bên trên chỉ nói đi điều tra chứ không cần liều mạng, cùng lắm thì chính mình dùng tiền mướn ít nhân thủ đi qua điều tra, sau đó tính cho mình, nhưng Độ Yêu Điệp này lại do Mạnh Tri Tuyết chọn cho mình, bên trên vẫn còn tên của mấy người họ, chuyện này…
-Cho dù là Phương nhị công tử gia nhập vào Lam Sương Đình luyện tập hay là bảo vệ bách tính thành Liễu Hồ đều phải làm một vài việc trảm yêu trừ ma một vài việc thiện nên chỉ sợ không thể giúp nhiều, đây là thời điểm thích hợp để Độ Yêu Điệp này, hôm nay Nam Sơn Minh chúng ta đến đây để tìm người thích hợp tham gia vào việc điều tra Nam Sơn, nếu Phương nhị công tử không ghét bỏ thì có thể đi cùng với chúng ta!
Mạnh Tri Tuyết nhẹ nhàng nói, thần sắc có vẻ rất bình thản.
Nhưng từ đôi mắt lạnh nhạt kia không hiểu sao Phương Thốn lại cảm thấy dường như nàng có vẻ mong đợi, giống như là nữ nhân này vô cùng hy vọng mình có thể đồng ý nhận nhiệm vụ này với họ, nhưng nhìn lại tu vi lúc này của mình lại kém hơn họ một chút, nếu như đi cùng thì đoán chừng cũng không thể giúp được nhiều, vậy ý của nàng ta là…
“Đây là muốn đưa ta đi làm nền sao?”
-Ha ha, nếu như đã có mấy người xuất sắc của Nam Sơn Minh chỉ đường vậy thì có thể tới Du Tiền trấn được rồi!
Trái lại Trương Thế Hiền nghe thấy Mạnh Tri Tuyết nói không để Phương Thốn làm mấy chuyện này một mình mà đi chung với họ thì ngay lập tức cười nói với Phương Thốn:
-Phương hiền điệt đây là cơ hội tốt đó, Nam Sơn Minh của thư viện Bạch Sương chúng ta làm sao có thể coi thường được, mặc dù tuổi của họ không lớn nhưng lại ngay thẳng thủ nghĩa, quang minh lỗi lạc, thề thanh trừ hết tà ma, rất có phong thái của huynh trưởng ngươi năm đó…
-Ngày nay hầu hết việc Độ Yêu Điệp ở trong viện này đều do họ làm!
Vừa nói vừa lắc đầu:
-Bây giờ ngươi đã vào thư viện hơn một tháng nên chắc cũng đã từng nghe về những người đó rồi đúng không?
“Đâu chỉ nghe mà còn từng gặp rồi…”
Phương Thốn thầm nghĩ ở trong lòng.
Hắn biết cái gọi là Nam Sơn Minh thực tế là đám fan hâm mộ của huynh trưởng ở trong thư viện Bạch Sương.
Lúc đầu khi huynh trưởng ở trong thư viện đã từng làm rất nhiều việc chính nghĩa, nhưng có tiếng tăm nhất vẫn là chuyện loại bỏ hổ ăn thịt người ở trên Nam Sơn ngoài thành Liễu Hồ, điều càng làm cho mọi người không ngờ tới là thất hổ yêu kia lại có liên quan tới viện chủ đời trước của thư viện, chuyện này xảy ra đã gây chấn động tứ phương, danh tiếng Phương Xích tiểu tiên sư của thành Liễu Hồ cũng từ đó mà lan rộng ra ngoài.
Đám người Mạnh Tri Tuyết thành lập Nam Sơn Minh coi đây là liên minh, muốn bắt chước huynh trưởng thanh trừ sạch những yêu tà bất công.
Chỉ là đối với những người này…
Phương Thốn thầm lắc đầu, ngược lại bây giờ rất khó nói.
Lúc này thiếu nữ mặc váy đỏ mỉm cười nói:
-Minh sư tỷ, tỷ quyết định dẫn Phương nhị công tử đi cùng sao, Phương nhị công tử trời sinh vốn dĩ nên là người của Nam Sơn Minh chúng ta, đi rèn luyện với chúng ta cũng không có gì không thỏa đáng, chỉ là mặc dù Phương nhị công tử có thiên tư cao nhưng tu vi lại quá yếu, tỷ dẫn theo người ta là để giúp đỡ hay là tới ngáng chân.
Thiếu niên mập mạp thấp lùn khịt mũi nói:
-Đệ đệ ruột của tiên sư, hành sự quái đản, sợ là không cùng đường với chúng ta!
-Nhiếp sư đệ đừng nói thế…
Nam tử có vẻ mặt trầm tĩnh nói:
-Có cùng đường hay không đi chung một chuyến tự khắc sẽ biết thôi!
-Hắn…
Hạc Chân Chương cũng lên tiếng nhưng chỉ nói một chữ sau đó lại chột dạ ngậm miệng lại.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất