Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 810: Ba câu hỏi

Chương 810: Ba câu hỏi


Sư tử đá bên trái nói: “Sở dĩ chúng ta không muốn nói với ngươi, là bởi vì sợ người hỏi quá nhiều.”
Sư tử đá bên phải nói: “Bởi vì hai chúng ta không thể nói dối với người nhà họ Phương, mà lại có nhiều vấn đề ngươi không thể biết quá sớm, vì thế mới khó xử, chi bằng trực tiếp chặt đứt ý nghĩ của ngươi, để ngươi không có cơ hội mở miệng hỏi chúng ta......”
Sử tử đá bên trái lại nói: “Không chỉ là trước đây mà ngay cả bây giờ cũng có rất nhiều chuyện không nên để ngươi biết.”
Sư tử đá bên phải nói: “Có điều nếu như hôm nay ngươi đã hói, chúng ta quả thật nên trả lời ngươi một chút.”
“Để ngăn thiên cơ bị thiết lộ, vì thế tốt nhất vẫn nên đưa ra một quy tắc.”
“Hôm nay, chúng ta có thể trả lời ba câu hỏi của ngươi.”
“Trả lời ba câu hỏi của ngươi có nghĩa là: Ngươi có thể hỏi tất cả những gì muốn hỏi, nhưng chúng ta chỉ chọn ra ba cái để trả lời.”
“…”
Phương Thốn nghe đến đây, vẻ mặt không khỏi có chút cứng lại.
“Nếu như chỉ có thể hỏi ba câu......”
Câu trả lời của hai sư tử đá khiến Phương Thốn trở nên trầm mặc một lúc.
Hắn yên lặng thầm nghĩ đến thái độ của hai người này, trong lòng cũng bắt đầu tính toán rất lâu.
Khẽ đưa mắt nhìn sang trái phải, hắn nhìn thấy mọi người xung quanh, bất luận là Tiểu Hồ Ly đang vui vẻ chạy theo hắn ra ngoài cửa, hay là người hầu đi hai bên, hoặc là ở bên ngoài, những người từ xa nhìn thấy vẻ mặt tươi cười, chắp tay chào hàng xóm láng giềng, lúc này đều giống như bị dừng lại, vẫn đang duy trì động tác chào, không nghe thấy bất cứ âm thanh nào.
Trong tất cả mọi người ở xung quanh, duy nhất một người có thể cử động đó là Dạ Anh.
Có điều, nó cũng chỉ có thể đảo mắt liên tục.
Phương Thốn biết đây rốt cuộc là chuyện gì.
Lúc trước giao đấu với Lão Quỷ ở Triều Ca, hắn cũng gặp qua sức mạnh thần thông giống như vậy.
Mà thi triển ra sức mạnh thần thông như vậy, chính là để đại biểu cho việc người khác không biết được hắn đang nói chuyện với hai sư tử đá này.
Cũng đại biểu cho, lúc hắn suy nghĩ, có thể sẽ lâu một chút.
Chỉ có thể hỏi ba câu, đương nhiên phải tháo gỡ được tất cả các khúc mắc trong lòng.
Vì thế Phương thốn yên lặng rất lâu, mới từ từ mở miệng nói: “Nếu như hai vị đã đồng ý, vậy ta không khách khí hỏi…”
“Câu hỏi đầu tiên, hai vị đến từ đâu?”
“Câu thứ hai, vì sao hai vị lại tới?”
“Câu hỏi thứ ba…”
Hắn trầm ngâm một lúc mới chậm rãi hỏi: “Hai vị vì chuyện gì mà rời đi?”


Sau khi hỏi xong câu hỏi này, hắn đứng thẳng, lặng lẽ chờ đợi.
Trong lòng có rất nhiều nghi hoặc làm mất phương hướng, muốn biết được càng nhiều manh mối thì phải biết được một số vấn đề đơn giản.
Nếu hai vị chỉ đồng ý trả lời ba câu hỏi, vậy cách thức cũng rất đơn giản, ta chỉ hỏi ba câu.
Ba câu hỏi mà hắn quan tâm nhất.
…Mặc dù là thời gian đặc biệt nghiêm túc, nhưng trong lòng cũng có một chút đắc ý.
Ai bảo hai vị này thế nào không đặt giới hạn cho hắn, ngươi cho là ngươi đặt ra giới hạn thì ta không khỏi được những gì ta muốn?
Chỉ là Phương Thốn cũng không ngờ được.
Hắn đợi một lúc, đợi một lúc, rồi lại đợi.
Hai con sư tử không có con nào lên tiếng.
Phương Thốn cảm thấy có chút kinh khạc không khỏi nói: “Tại sao hai người không trả lời?”
“Được, câu này để ta trả lời!”
Sư tử đá bên trái mở miệng nói: “Chúng ta không trả lời ngươi là vì ba câu hỏi của ngươi không có câu nào chúng ta muốn trả lời.”
Phương Thốn nghe vậy thì kinh ngạc: “Không phải chứ, hai người nói ta có thể nói ta có thể hỏi ba câu không phải sao?”
“Đây được tính là câu hỏi thứ hai rồi.”
Con sư tử đá bên phải trả lời: “Ban nãy chúng ta đã nói vì không thể nói dối ngươi, vì vậy ta chỉ có thể trả lời ba câu hỏi của ngươi, nhưng không phải câu hỏi nào cũng có thể trả lời cho ngươi, ngươi có thể hỏi tất cả những gì ngươi muốn, chúng ta chỉ chọn ra ba câu sẵn lòng trả lời, mà trong ba câu ngươi vừa hỏi không có câu nào chúng ta muốn trả lời. Vì thế chúng ta chỉ có thể im lặng ứng đối…”
“Ta đã đưa ra câu trả lời!”
Con sư tử đá bên trái nói thêm: “Im lặng không trả lời không tính là lừa ngươi.”
Sau đó con sư tử đá đồng thanh nói: “Bây giờ, ngươi chỉ còn cơ hội để hỏi một câu thôi.”
“Đây…”
Phương Thốn giật mình, suýt chút nữa thốt ra: “Câu trả lời của hai vị cũng được tính?”
Có điều hắn đã kịp thời ngậm miệng lại.
Hắn nghi ngờ nếu như hắn nói ra câu đó, có khi đến câu cuối cùng hắn cũng không có cơ hội để hỏi.
Vì vậy, hắn rất nhanh chóng đã chấp nhận quy tắc rất vô sỉ này.
Không có cách nào khác, hai vị này quá vô lại, hắn cũng không thể làm gì được bọn họ.
Vừa nghĩ hắn cũng bắt đầu hỏi các câu hỏi khác: “Hai vị…làm sao lại quen huynh trưởng ta?”
“Các ngươi và huynh trưởng có phải là có cùng mục đích không?”
“Cái chết của huynh trưởng ta hai vị biết được bao nhiêu?”
“Còn về Thiên Ngoại Thiên, hai vị có hiểu biết gì không?
“Còn có sinh linh nào khác thèm muốn Thiên Ngoại Thiên không?
“Thứ mà Lão Quỷ và Tiên đế tranh giành là cái gì?”
“…Đúng rồi, còn có Dạ Nguyên…”
“Trên Dạ Nguyên, rốt cuộc cất giấu bí mật gì?”
“Kẻ địch Dạ Nguyên đang đối phó là ai?”
“…”
“…”
Phương Thốn hỏi một hơi rất nhiều câu hỏi, mà xem ra nếu hai vị sư tử đá không trả lời thì hắn vẫn có thể tiếp tục hỏi.
Vẻ mặt của hai con sư tử có chút kỳ quái.
Chúng liếc nhau, con sư tử đá bên trái đột nhiên nói: “Ta muốn trả lời câu hỏi thứ bảy!”
Con sư tử đá bên phải nói: “Còn ta muốn trả lời câu hỏi thứ tư.”
Phương Thốn thấy thế thì dừng lại nhìn hai con sư tử đang tranh nhau.
“Câu thứ bảy tốt, câu thứ bảy nói ra vừa hết giận lại không xúc phạm vấn đề gì...”
“Câu thứ tư mới được, câu thứ tư nói ra, rất tốt cho đại cục…”
“Hừ, ngươi thì biết cái gì về đại cục…”
“Cút, ngươi thì chỉ biết trút giận…”
“Hừ!”
“Hừ hừ!”
“…”
“…”
Càng ồn ào, hai con sư tử đá càng tỏ ra cáu kỉnh, cuối cùng cũng có chút tức giận sau đó bọn chúng đã quyết định trả lời riêng.
Sư tử đá bên trái nói: “Câu hỏi thứ bảy của ngươi hỏi rất hay, xem ra tu vi của ngươi rất nhanh sẽ đạt đến Tiên Cảnh, tầm nhìn cũng sẽ nâng cao hơn, ngươi hỏi không sai, nguồn gốc của tất cả đều ở Thiên Ngoại Thiên, mà người nhìn chằm chằm vào Thiên Ngoại Thiên… hoặc nói là sinh linh, cũng không chỉ có Tiên Đế, hoặc có thể nói, ta sẽ dùng một câu đơn giản để trả lời ngươi, trên Tiên Cảnh, đều nhìn chằm chằm vào Thiên Ngoại Thiên......”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất