Chương 820: Đại U thần đế
"Nếu nói ra thì chuyện này, phải bắt đầu từ năm đó Hắc Ám Hoàng Triều bị hủy diệt......"
"Bây giờ có rất ít người biết bí mật đó…"
"Nhưng trùng hợp lại để hai chúng ta biết được!"
"Đúng, năm đó hai ta chúng nhàn rỗi không chuyện gì làm, thích nghe những chuyện như thế này, không vì sao cả chỉ là thích xem những đại nhân vật kia đánh nhau mà thôi..."
"…"
Phương Thốn đã từ bỏ chống cự, cũng không có dự định đánh gãy câu chuyện của hai vị trưởng lão này, chỉ là không cẩn thận bị bọn họ mang vào trong động, hắn chỉ thật thà ngồi ở đó nghe bọn họ kể chuyện, tận hết khả năng tìm ra manh mối từ trong đó.
"Chuyện này bắt đầu từ một ngàn năm trước, lúc ấy Hắc Ám Hoàng Triều vẫn còn xưng bá khắp nơi, cũng chính là cái chữ "U" kia bây giờ đã không cho phép nhắc đến, lúc ấy Hắc Ám Hoàng Triều đặt quốc hiệu là U, liên minh với thần tộc làm bạn với các tông môn, nắm giữ bí mật của trời đất, khinh thường Cửu Thiên, đúng là có được sử sách ghi chép lưu truyền đến nay, giữa trời đất một thời đại nhân tộc cường thịnh nhất…"
"Nhưng nói như vậy cũng không đúng, thật ra khi đó cường thịnh nhất không phải Nhân tộc, mà là Thần tộc!"
Thanh Tùng trưởng lão bày ra vẻ khuôn mặt cương trực ngay thẳng, nói chuyện cũng không khỏi nghiêm túc hơn vài phần: "Thời U Triều, không hề phân biệt người hay yêu ma, đơn giản mà nói thời đó phân làm hai loại là Thần tộc và chúng sinh. Không quan tâm ngươi là người hay là yêu, chỉ cần có bản lĩnh nắm được phương pháp Luyện Khí, có được sức mạnh kinh thiên đều là Thần tộc, nhưng nếu người phàm không có bản lĩnh Luyện Khí thì sẽ giống như con sâu con kiến."
"Khi đó, đại yêu hoành hành khắp nơi thậm chí có thể tùy ý bắt người ăn, vì vậy tất cả người phàm đều muốn trở thành môn hạ của một vị đại Luyện Khí Sĩ nào đó vì như vậy họ có thể được che chở, chỉ có như vậy mới có thể sinh tồn, còn những người không có sự che chở của đại Luyện Khí Sĩ thì sẽ bị trục xuất giống như cỏ dại, mặc kệ là yêu ma hay là quỷ quái đều có thể tùy tiện bắt ăn, tất cả mọi người tập mãi cũng thành thói quen."
"Thế gian tế người, người sống tế thần linh, đều từ đó lưu truyền đến bây giờ, ở nhân gian còn có thói quen dùng người sống tế thần sông, Sơn Thần, bách quỷ, thật ra cũng bắt đầu lưu truyền từ đó. Cũng chính bởi vì phàm là Luyện Khí Sĩ có bản lĩnh siêu phàm, đều trở thành một thành viên của Thần tộc cho nên khi đó chúng sinh bình thường trên cơ bản là không có bất kỳ bản lĩnh nào có thể phản kháng lại."
"Thẳng đến một ngàn năm trước, vị đế vương cuối cùng của Đại U lên ngôi, hắn là một người rất tài năng, có người trong yêu tộc không phục hắn, hắn đã bình yYeue tộc, hai tông Tịch, Ẩn không phục hắn đã bị hắn đè nén, Thần Vương các nơi không phục hắn, hắn trấn áp các Thần Vương, ở mức độ nào đó mà nói hắn đã là người mạnh nhất Hắc Ám Hoàng Triều nắm giữ tất cả bí pháp, có thể nói là thiên hạ đệ nhất Luyện Khí Sĩ từ cổ kim đến nay…"
"…"
"Chính là vị Lão Quỷ kia?"
Phương Thốn nghe đến đây, mặc dù không có ý định đánh gãy, nhưng trong lòng cũng đang âm thầm phỏng đoán.
Lúc ở Triều Ca, hắn đã giao thủ với Lão Quỷ.
Đương nhiên, tu vi Lão Quỷ kia là cực mạnh, ngay cả ba vị Thần Vương liên thủ cũng không làm gì được hắn.
Nhưng hình như hắn vẫn chưa đạt tới trình độ mà hai vị này trưởng lão nói.
"Vốn dĩ có căn cơ như vậy có đế vương cường đại như thế, Đại U phải vạn thế không ngã mới đúng…"
Hai vị trưởng lão nói đến đây, sắc mặt đã trở nên vô cùng ngưng trọng: "Thẳng đến khi có người phát hiện ra long mạch!"
"Long mạch?"
Phương Thốn khẽ nhíu mày, chuyên tâm lắng nghe thật kĩ.
"Không sai, vốn dĩ thần tộc tu hành phải dựa vào người, người bình thường chính là người hi sinh, có người bị đem đi luyện đan, có người bị nuốt sống, hoặc là bị cắn nuốt khí Tiên Thiên để khiến tu vi của mình lớn mạnh hơn, quả thực so với linh đan diệu dược cái gì đó còn dễ dùng hơn, mà bởi vì các Thần tộc đều có người phàm ở môn hạ của mình, cho nên bọn họ thậm chí không cần phí sức đi bắt, cũng tự có người tự dâng đến cửa."
"Mặc dù không dễ nghe, nhưng ở lúc ấy, đây quả thật là một loại cân bằng."
"Nhưng ai ngờ được, cũng vào lúc đó có người phát hiện ra long mạch, thiên địa chi linh bực này, ôn dưỡng tu vi, thế mà còn tốt hơn so với dùng khí Tiên Thiên của người, tốc độ tu vi không hề chậm hơn so với ăn thịt người, gặp thiên kiếp giáng thế thì có thể dễ dàng vượt qua…"
"Chính vì nguyên nhân đó, rất nhanh thế gian này đã nổi lên cuộc chiến tranh đoạt long mạch."
"Long mạch xuất hiện, ban đầu là ở một số nơi tương đối ôn hòa được Thần Vương che chở, khi đó trong thiên hạ, khắp nơi đều có Thần Vương, mỗi nơi đều có sinh linh phụ thuộc vào mình, bởi vì tính tình của các Thần Vương khác nhau, cho nên đãi ngộ đương nhiên cũng khác biệt, có Thần Vương sau khi ăn thịt người thì coi người phàm phía dưới là súc vật, nô lệ, ngoan lệ sai sử, dân sống cẩu thả, nhưng cũng có một số Thần Vương, ngoại trừ bình thường tu hành cần thiết, đối xử với người phàm tốt hơn một chút, tối thiểu sẽ để cho bọn họ mưa thuận gió hoà, cuộc sống ấm no…"
"Dần dà, nơi mà những Thần Vương này quản lý, đã sinh ra long mạch."
"…"
"Bây giờ chúng ta đã có thể lý giải nguyên nhân hình thành những cái long mạch kia, nhưng con người lúc đó lại không hiểu, có rất nhiều người còn tưởng rằng những long mạch tính tình ôn hòa này là do Thần Vương nắm giữ bí pháp nào đó, âm thầm luyện chế ra, nếu như ngươi đã nắm giữ bí pháp bậc này lại không chịu chia sẻ với chúng ta, vậy mọi người làm sao có thể tha cho ngươi, thế là oành một cái đi tranh đoạt…"
"Tính tình ôn hòa, nhiều khi nó đại biểu cho sự mềm yếu."
"Cho nên ngay từ lúc đầu những Thần Vương này, xác thực là bị thiệt thòi không ít."
"Những long mạch kia bị mọi người giằng co tranh giành, rốt cục đã dẫn trận đại loạn đầu tiên giữa Thần tộc, các vị Thần Vương ngươi tranh ta đoạt, bên thắng làm vua, kẻ thua làm giặc, tất cả tử tôn tộc nhân đều trở thành người hi sinh vô cùng thê thảm, mà trận đại loạn này huyên náo càng lúc càng lớn, cuối cùng cũng khiến cho hiện tượng loạn lạc này lan ra gần hết toàn bộ Đại U, cuối cùng Đại U Thần Đế không nhẫn nại được nữa…"