Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 855: Tạo ra thánh địa (2)

Chương 855: Tạo ra thánh địa (2)


“Tu vi của bốn người này không tầm thường, trình độ luyện khí sợ rằng cũng càng không tầm thường hơn…”
Tông chủ Cửu Tiên Tông mặt không biến sắc dễ dàng xác định được thân phận của bốn người này, chỉ có điều ông ta vẫn muốn quan sát tỉ mỉ thêm, muốn nhìn ra nhiều hơn, thế nhưng ngay cả ông ta cũng không ngờ được, càng nhìn càng kinh hãi, phát hiện ra những người này bất kể là ở trên ngón tay hay là trâm cài trên đầu, những trường kiếm bình thường treo ở bên hông như là bội sức, vậy mà lại đều là những món đồ phi phàm.
Những món đồ trang sức bé nhỏ đó mà rơi vào trong tay của những người bình thường thì đều có thể coi là báu vật quý hiếm.
Đặc biệt là khi ông ta thấy được trong đó có một người trời sinh một đôi con ngươi lửa, dường như khi ông ta nhìn về phía người khác thì sẽ bị ánh mắt của ông ta trực tiếp thiêu đốt, thấy vậy lại càng kinh ngạc khó tả, từ đôi con ngươi lửa này ông ta nghĩ tới một vị cao nhân ẩn thân…
Trong lòng ông ta bỗng chốc liền run rẩy, không biết có nên tặng lễ cho hậu bối hay không.
“Chắc hẳn tiền bối đã nhìn ra rồi…”
Phương Thốn cũng không thừa nước đục thả câu, cười liếc nhìn Tông chủ Cửu Tiên Tông, có điều vẫn chưa giới thiệu thân phận của bốn người này, hắn đi về phía trước, chậm rãi quét một vòng rồi nói: “Nơi này do đích thân vài vị tông sư đã sắp xếp, có thể luyện vô số luyện bảo, ta cùng với mấy vị tiền bối tông sư này đã quen biết ở Triều Ca, nhìn thấy thần kỹ nên đã vô cùng hâm mộ, vốn dĩ mấy vị đại tông sư này đã có dịp ở lại Triều Ca.”
“Chẳng qua là ta cũng không nhịn được việc nhìn những thần kỹ của các vị đại tông sư bị chìm trong những quy tắc phức tạp rườm rà của Triều Ca, vì vậy ta đã mạnh dạn đưa ra một đề xuất, các vị lão tiên sinh thế mà lại vô cùng thoải mái đồng ý đến Nguyên thành, chỉ trong thời gian mấy tháng thì có quy mô như thế này…”
“Trên đường tới đây, pháp chu mà ngươivới ta dùng chính là tác phẩm của họ!”
“Ngoài pháp chu này, tất cả binh khí chiến giáp, kim cang lực sĩ đều có thể luyện…”
“Ngoài ra, một số thần bảo tiên bảo cũng giống vậy, đều không có vấn đề gì…”
“…”
Mỗi câu chữ trong từng lời nói của hắn đều khiến trái tim của Tông chủ Cửu Tiên Tông nảy lên một nhịp.
Lúc đầu, ông ta rất kinh ngạc, nhưng sau đó ông ta gần như cảm thấy có chút hoảng loạn.
Nhìn nụ cười nhàn nhạt trên mặt Phương Thốn, thực sự ông ta rất muốn hỏi: “Rốt cuộc là Long Thành muốn phản hay là ngươi muốn phản đây?”
Đại Hạ cũng không có pháp lệnh không cho phép lén lút luyện khí.
Thế nhưng chuyện gì cũng phải có chừng mực, nghe Phương Thốn nói như vậy, thứ mà họ có thể luyện chế có khả năng tùy tiện tạo ra một đội thần quân, chuyện này phải có bao nhiêu dũng cảm, hoặc có thể nói có bao nhiêu kẻ đi tìm đường chết có thể làm?
Mà ở trong lúc Tông chủ Cửu Tiên Tông lòng tràn đầy gào thét thì Phương Thốn vẫn còn đang giải thích tỉ mỉ.
Không mất quá nhiều thời gian, chỉ cần quay đầu lại một chút là có thể lại lên pháp chu lần nữa.
“Ngoài khu vực luyện khí này ra còn có cả nơi luyện đan, nơi suy luận văn, nơi nghiên cứu hồn, đều phải mời tiền bối xem xem…”
“…”
Tông chủ Cửu Tiên Tông nghe đến đây, rốt cuộc không nhịn nổi nữa.
Ông ta gầm nhẹ một tiếng, tay áo lớn đặt lên bàn, gắt gao nhìn Phương Thốn: “Phương… Phương Nhị tiên sinh…”
Dường như phải dùng sức lực lớn ông ta mới nói được câu nói kế tiếp: “Cái thứ đồ chơi nhỏ mà ngươi nói là những thứ này?”
Phương Thốn thản nhiên nói: “Đúng!”
Tông chủ Cửu Tiên Tông vừa tức vừa sợ lại vừa bất đắc dĩ đè thấp cuống họng nói: “Ngươi muốn tạo ra vài thánh địa hay sao?”
“Những gì ta nói còn chưa đủ rõ ràng ư?”
Phương Thốn nghe xong lời này, trái lại lại sửng sốt: “Ta chính là đang chế tạo thánh địa đấy!”
Triều Ca có Tam Sơn Tứ Viện, đây là căn cơ của Đại Hạ.
Mà địa vị của Tam Sơn Tứ Việ này không có cái nào đơn giản cả, đều là lấy thất kinh của Đại Hạ làm cơ sở, nghiên cứu đạo, rất nổi tiếng xứng đáng là thánh địa. Ngay cả lai lịch của bọn họ, cũng là năm đó Đại Hạ thống nhất thiên hạ hạ lệnh cưỡng chế các phương tông môn và thế gia trong thiên hạ, đích thân giao bí điển ra, cuối cùng hội tụ ở Kỳ điện, bàn về bác đại tinh thâm, nội tình thâm hậu, người trong thiên hạ tuyệt không liệt vào người đứng bên phải.
Lúc đầu ở Triều Ca, Phương Thốn tranh đấu một trận với Tam Sơn Tứ Viện, đã thắng đẹp.
Nhưng chuyện này không có nghĩa là một mình Phương Thốn có thể vượt qua Tam Sơn Tứ Viện, trên thực tế hắn còn kém rất xa.
Tam Sơn Tứ Viện mạnh là mạnh ở nội tình, dù có thêm một trăm Phương Thốn, một mình thắng Tam Sơn Tứ Viện một lần, cũng sẽ chỉ tạo thành đả kích cho thanh danh của Tam Sơn Tứ Viện mà thôi, nhưng đối với nội tình lại không tổn thương chút nào, càng không ảnh hưởng tới bản chất của bọn họ.
Nếu muốn hình dung sức mạnh của Tam Sơn Tứ Viện thì chỉ có một câu.
Đó chính là nếu Tam Sơn Tứ Viện liên thủ, chỉ trong ba ngày sẽ có thể chế tạo một đoàn tiên quân!
Luyện Thần Sơn đúc khí thành giáp, phối hợp với pháp bảo, còn Tam Sơn Tam Viện khác, hoặc là nghiên cứu trận thế, hoặc là khắc họa phù văn, hoặc là chấn nhiếp thần hồn, hoặc là phối thương đan, hoặc là viết thư pháp, thần hồn sĩ khí lớn mạnh, trong thời gian ngắn, một đoàn tiên quân này có thể quét ngang sáu hạp. Nếu không có Tam Sơn Tứ Viện thì đoàn tiên quân này thực ra cũng chỉ tương đương với mấy vạn Luyện Khí Sĩ mà thôi.
Chiến lực của song sơn, tuyệt đối không thể đánh đồng.


Nơi khiến tông chủ Cửu Tiên Tông cảm thấy hoảng sợ, cũng chính là chỗ này.
Chính là bởi vì Tam Sơn Tứ Viện cực kỳ quan trọng, bởi vậy các đại thần quốc, vô số tông môn, có lẽ cũng sẽ tham diễn những đạo lý, kinh nghĩa này, nhưng tuyệt đối không có người nào lại tập hợp những người có trí lực trong thiên hạ làm ra khí phách lớn như thế… Đương nhiên, chuyện này chủ yếu là không thể làm được, nhưng thật không ngờ bây giờ mình lại tận mắt thấy một nơi như vậy, không những làm được mà quy mô còn lớn đến đáng sợ.
Phương Thốn như này là muốn làm cái gì?
Sao hắn làm được?
Tại sao lại dẫn mình đến xem những thứ này?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất