Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 828

CHƯƠNG 828

Sau khi Sở Vĩnh Du xông vào căn phòng đó, phát hiện bên trong không có ai, trong tay của anh còn xách một người trung niên, chính là người có vẻ ngoài văn nhã.

“Mị Tôn đâu?”

Giải phóng sát khí, cộng thêm hiện nay Sở Vĩnh Du có thực lực gì, người trung niên bị mị thuật của Mị Tôn khống chế lập tức tỉnh táo rồi, trong lòng chỉ còn sự sợ hãi.

“Nơi… nơi đó.”

Chỉ vào bức tường, Sở Vĩnh Du nhíu mày, bởi vì bức tường nhìn trông vô cùng sáng loáng, ngay cả một sơ hở cũng không có.

“Cơ quan ở đâu?”

“Bức tượng đó.”

Sở Vĩnh Du bước mấy bước, dựa theo cách nói của người trung niên, vặn cánh tay của bức tượng, bức tường vậy mà thật sự mở ra một lối.

Thuận tay ném người trung niên sang một bên, Sở Vĩnh Du đi vào.

Con đường hoàn toàn tối đen, với tốc độ của anh, rất nhanh đã biến mất không thấy đâu, thay vào đó là một khoảng đất trống khoảng 300 mét vuông.

Ở đối diện, Mị Tôn quỳ ngã ở trước một cửa phòng làm bằng gỗ đỏ, trong miệng đang lẩm bẩm.

“Tiền bối cứu tôi! Tiền bối cứu tôi!”

Mà bên cạnh Mị Tôn, Ngô Siêu đứng đó, ít nhất nhìn bề ngoài, không có vấn đề gì.

“Lam Mị!”

Giọng nói nghiến răng nghiến lợi vang lên, Lam Mị bị dọa giật mình, bỗng xoay người lại, nhìn thấy Sở Vĩnh Du gần ngay gang tấc, cả người suýt nữa ngồi bệt xuống đất.

“Anh… anh đừng qua đây, tôi bất cứ lúc nào cũng có thể khiến Ngô Siêu tự sát!”

Tuy vừa nói xong, cô ta mới phát hiện, Ngô Siêu không biết từ khi nào đã bị Sở Vĩnh Du đánh ngất đi.

“Cô có biết con gái của tôi suýt nữa sẽ chết không? Thiếu một chút!”

Sở Vĩnh Du lúc này, bùng nổ lửa giận ngập trời, sát khí tỏa ra khắp không khí trong căn phòng.

Lam Mị nghiến răng dập đầu không ngừng, đầu cũng dừng suy nghĩ, cô ta biết, mình sắp chết rồi, thật sự đối diện với Sở Vĩnh Du mới biết, người đàn ông đã giết Ma Tôn và Yêu Tôn này đáng sợ như nào.

Nhưng không biết tại sao, cô ta đột nhiên gầm lên.

“Tôi chỉ là muốn anh cảm nhận đau khổ khi mất đi người thân! Ma Tôn là người yêu của tôi, anh giết anh ấy, tôi tại sao không thể trả thù cho anh ấy chứ? Sau khi tôi phát hiện bức tường chặn trong đầu Hữu Hữu, tôi bắt đầu lên kế hoạch, Sở Vĩnh Du, nó không chết, tôi thật sự không cam tâm!”

Lười nói nhảm nữa, Sở Vĩnh Du định ra tay rồi.

Khiến con trai của anh chịu đựng khổ sở lớn như vậy, anh sẽ không trực tiếp giết chết Lam Mị.

Sở Vĩnh Du muốn chặt tứ chi của Lam Mị, sau đó đánh trọng thương, sau đó để lại đây từ từ đợi chết, từng chút từng chút nếm trải loại tuyệt vọng và sợ hãi mà cái chết mang tới.

Tay phải vừa đưa ra, Sở Vĩnh Du đột nhiên thay đổi sắc mặt, hai tay chắn ở trước lồng ngực của mình.

Bụp!

Một âm thanh trầm thấp vang lên, cơ thể của Sở Vĩnh Du bay lui lại mất chục bước mới dừng lại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất