Lâm Lôi không khỏi quay đầu nhìn về phía cửa sảnh.
Cát Nhĩ Mặc khoác một bộ trường bào màu đỏ, lưng thẳng tắp, nụ cười thân thiết, ánh mắt sắc bén rất kiên nghị, cùng hai gã Bạch y tế tự đang tiến thực nhanh vào giữa cửa sảnh.
"Cát Nhĩ Mặc đã tới, hi vọng Khắc Lai Đức tới chậm hơn một chút." Lâm Lôi trong lòng thầm mong.
Kế hoạch lần này của hắn có nhược điểm duy nhất chính là Khắc Lai Đức lại có thể đến cùng một lúc với một cửu cấp ma pháp sư, dù sao Dong huyết độc không có hiệu quả đối với ma pháp sư.
Lâm Lôi lúc này cũng đứng dậy, tiến lên chào:
"Cát Nhĩ Mặc đại nhân.""Lâm Lôi, ngươi coi ngươi kìa, sắc mặt tái nhợt như vậy, mau ngồi xuống." Cát Nhĩ Mặc lập tức tiến lên hai bước giữ Lâm Lôi lại.
"Cát Nhĩ Mặc đại nhân, không việc gì đâu, ta mặc dù tu luyện Đấu khí bị thương tổn nội phủ nhưng hành động bình thường thì không có vấn đề gì. Chỉ tiếc rằng một khoảng thời gian tới ta sẽ không thể tu luyện Đấu khí được." Lâm Lôi thở dài một hơi nói
"Lúc này ngươi còn muốn tu luyện ư?" Cát Nhĩ Mặc có phần phát bực,
"Ngoại thương thì rất dễ dàng, nhưng đây là nội phủ bị thương có thể rất nguy hiểm. Nếu không liên tục chữa trị thì cả đời sẽ phải chịu đau đớn.""Đa tạ Cát Nhĩ Mặc đại nhân đã quan tâm."Lâm Lôi cũng có hảo cảm đối với Cát Nhĩ Mặc. Hắn cứ không ngừng liếc nhìn thoáng qua cửa sảnh:
"Hy vọng Khắc Lai Đức đến chậm một chút."Hôm qua tuyết rơi nhiều khiến hơi lạnh bao trùm khắp cả Phân Lai thành, trước vương cung người đi đường vô cùng thưa thớt, lúc này đội ngũ hơn một trăm hộ vệ đang bảo hộ một cỗ xe ngựa màu vàng sang trọng đi ra khỏi cửa cung
"Lọc cọc."Vết bánh xe hằn lên trên nền tuyết.
"Lan Tắc Mỗ, mau mở cửa xe!" Khắc Lai Đức ra lệnh.
Bên trong xe ngựa rất rộng, e rằng kể cả có năm sáu người cùng ngồi trong đó cũng không chật, Lan Tắc Mỗ chính là cung đình thái giám thân cận của Khắc Lai Đức. Lan Tắc Mỗ lúc này lên tiếng:
"Vâng, thưa bệ hạ." Hắn liền xốc tấm màn cửa của xe lên, nhất thời một trận hàn khí ùa vào.
Bất quá, bất luận là Lan Tắc Mỗ hay là Khắc Lai Đức đều không chút nào lo ngại giá lạnh, mà Khắc Lai Đức cũng chỉ khoác một chiếc áo choàng bên ngoài cùng nội y, còn Lan Tắc Mỗ mặc trang phục truyền thống của cung đình thái giám.
"Cái tên Lâm Lôi này, tu luyện Đấu khí mà lại để bị thương nội phủ, đúng là ..." Khắc Lai Đức không khỏi cười cảm thán nói.
Lan Tắc Mỗ thấp giọng phụ họa:
"Lâm Lôi đại nhân tuổi còn trẻ đã có thành tựu như vậy rồi, cho dù thiên phú tới đâu thì cũng cần khắc khổ tu luyện, một chiến sĩ có thể tu luyện Đấu khí đến mức bị thương nội phủ thì có thể thấy được mức độ tu luyện của hắn."Cực hạn thân thể người có thể rất cao, rất cao ...
Nhưng mà mỗi lần kích phát tiềm lực lại không thể quá lớn, chiến sĩ tu luyện chăm chỉ khắc khổ đương nhiên là tốt nhưng cũng không nên tu luyện quá sức chịu đựng khiến thân thể không chịu đựng được.
"Đúng vậy, Lâm Lôi này tương lai thành tựu không thể hạn lượng được." Khắc Lai Đức cũng gật đầu đồng ý.
Lan Tắc Mỗ nhìn thoáng qua sắc mặt của Khắc Lai Đức trong lòng âm thầm sợ hãi than.
Hắn làm thiếp thân thái giám của Khắc Lai Đức, đối với chủ nhân của mình vốn hiểu rất rõ. Với tính cách bá đạo của Khắc Lai Đức rất ít khi khách khí với người khác, nhưng lại không hề như vậy đối với Lâm Lôi. Từ đầu tới cuối Khắc Lai Đức không có chút nào là không khách khí cả.
"Đáng tiếc năm đó bệ hạ, ài, bệ hạ người tự biết vô vọng đạp nhập Thánh vực nên mới trọng thị Lâm Lôi như vậy" Lan Tắc Mỗ biết rất rõ bí mật của Khắc Lai Đức.
Khắc Lai Đức mặc dù là cửu cấp cường giả, nhưng Lan Tắc Mỗ lại biết ... trừ phi Quang Minh chi chủ hạ xuống hỗ trợ Thần lực, nếu không Khắc Lai Đức cả đời không có khả năng đạp nhập Thánh vực.
"Bệ hạ, đã tới phủ đệ của Lâm Lôi đại nhân rồi." Lan Tắc Mỗ khẽ nói.
Nhìn xuyên qua cửa xe, rõ ràng đã thấy đại môn phủ đệ của Lâm Lôi ở cách đó không xa, mà lúc này nơi đại môn có hai gã chiến sĩ cường tráng, lưng hùm vai gấu đứng thẳng tắp hai bên. Hai gã chiến sĩ này là nhân vật tinh anh trong Vương bài kỵ sĩ đoàn của Quang Minh giáo đình.
"Cộp!" Xe ngựa dừng lại.
Lan Tắc Mỗ xuống xe trước rồi sau đó cung kính chờ đợi Khắc Lai Đức bước xuống.
"Bái kiến bệ hạ." Hai chiến sĩ giữ cửa đều khom thân hô.
"Ồ, đã có người đến trước cả ta ư?" Khắc Lai Đức chú ý tới một cỗ xe ngựa xa hoa cùng với một đám Quang Minh thần điện kỵ sĩ đứng ở một bên.
"Là Cát Nhĩ Mặc đại nhân đã tới." Một gã kỵ sĩ giữ cửa cung kính trả lời.
"Cát Nhĩ Mặc đại nhân đến? Cũng tốt." Khắc Lai Đức quay đầu lại nhìn thoáng qua đội ngũ của mình.
"Các người đều ở lại đây, Lan Tắc Mỗ theo ta đi vào." Nói xong Khắc Lai Đức liền cùng thiếp thân thái giám của mình tiến vào đại môn phủ đệ.
Lúc này Lâm Lôi còn đang nói chuyện cùng Cát Nhĩ Mặc. Hắn cũng không biết Khắc Lai Đức đã tới cửa.
"Cát Nhĩ Mặc này sao còn chưa đi chứ?" Lâm Lôi đáy lòng có chút nóng nảy.
Nếu Cát Nhĩ Mặc cùng hắn tiếp tục đàm luận, muốn nói tới chuyện gì đó thì thời gian y ở lại sẽ càng lâu, thực sự là rất phiền toái a. Lâm Lôi đáy lòng gấp gáp, lúc này bỗng che miệng.
"Khụ. Khụ!" Hắn liên tục ho khan vài tiếng. Ho đến nỗi sắc mặt tái nhợt bỗng đỏ bừng cả lên.
"Lâm Lôi!" Cát Nhĩ Mặc ngược lại vô cùng chấn động.
Y không nghĩ Lâm Lôi thương thế lại nghiêm trọng đến như vậy.
"Lâm Lôi, ta có mang thuốc đến, ngươi cần phục dụng cho thực tốt. Thuốc này có tác dụng chữa trị đối với nội thương." Cát Nhĩ Mặc vội vàng nói.
"Ngươi thân thể không khỏe, vậy hãy nghỉ ngơi cho sớm một chút, ta không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi nữa." Nói xong Cát Nhĩ Mặc liền đứng lên.
Cơn ho khan qua đi, Lâm Lôi sắc mặt lại càng tái nhợt không có một chút huyết sắc.
"Cát Nhĩ Mặc đại nhân, thực sự xin lỗi." Hắn tỏ vẻ hối tiếc nói.
"Không việc gì, ngươi nghỉ ngơi cho tốt. Thân thể là quan trọng nhất." Cát Nhĩ Mặc nhắc nhở hai tiếng, liền mang theo hai gã Bạch y tế tự ra khỏi phòng.
Khi Khắc Lai Đức dẫn theo Lan Tắc Mỗ vừa mới đi qua đại môn phủ đệ của Lâm Lôi, bỗng nghe thấy tiếng gọi từ phía sau:
"Bệ hạ, bệ hạ."Khắc Lai Đức nghi hoặc quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Mai Lệ Đặc đang từ trên xe ngựa nhảy xuống:
"Bệ hạ.""Mai Lệ Đặc, ngươi cũng tới ư?" Khắc Lai Đức cười dừng lại chờ Mai Lệ Đặc.
Mai Lệ Đặc chạy đến trước mặt Khắc Lai Đức, phỉnh nịnh:
"Lâm Lôi đại nhân bị thương, thần sao lại không đến được chứ? Bệ hạ người sao lại chỉ mang có một mình Lan Tắc Mỗ tiến vào vậy, như thế thực không an toàn!" Mai Lệ Đặc vội vàng khuyên
Quốc vương một khi đến nhà một thần tử, hộ vệ, nhân mã đều trực tiếp đưa theo vào.
Một là vì quan tâm đến an toàn, thứ hai cũng thể hiện rõ địa vị quyền lực của Quốc vương.
"Không cần, ta chỉ là đến thăm Lâm Lôi, không cần ra vẻ phô trương." Khắc Lai Đức cười nói.
"Huống chi, tại Phân Lai thành này ngươi nghĩ rằng ai có thể uy hiếp được ta đây?"Khắc Lai Đắc tự tin cũng không phải là vô lí.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyen360.comĐầu tiên, đã là cửu cấp cường giả, Khắc Lai Đức căn bản không cần phải úy kị điều gì. Có thể khiến y phải sợ cũng chỉ là kẻ đạt đến Thánh vực cường giả, mà Thánh vực cường giả chẳng lẽ lại đến ám sát một Quốc vương sao? Hơn nữa Phân Lai thành này còn là thánh đô của Quang Minh giáo đình!
Tại đại bản doanh của Quang Minh giáo đình, ai dám làm càn?
"Dạ dạ, là thuộc hạ cả nghĩ." Mai Lệ Đặc vội nói.
"Đi nào, chúng ta cùng vào thôi." Khắc Lai Đức mang theo Mai Lệ Đặc, Lan Tắc Mỗ hướng bên trong đi đến.
"Bệ hạ, Lâm Lôi đại nhân đang dưỡng thương ở độc viện phía đông viện, để nô tỳ dẫn người đi đến." Dưới sự hướng dẫn của nàng thị nữ xinh đẹp, Khắc Lai Đức, Mai Lệ Đặc, Lan Tắc Mỗ ba người cùng tiến về nơi Lâm Lôi dưỡng thương, nhưng mới đi được một nửa đường ...
Khắc Lai Đức ba người liền thấy Cát Nhĩ Mặc mang theo hai gã Bạch y tế tự đi ra.
"Cát Nhĩ Mặc đại nhân" Khắc Lai Đức, Mai Lệ Đặc, Lan Tắc Mỗ đồng thời hành lễ.
"
"Khắc Lai Đức, ngài cũng tới à,
"Cát Nhĩ Mặc gật đầu: "Lần này Lâm Lôi nội phủ bị thương không nhẹ, vừa rồi hắn ho không ngừng, trong khi các ngươi đến thăm hỏi hắn không nên ở lại lâu, thăm hỏi một chút là được rồi, để hắn nghỉ ngơi cho tốt.
"
"Biết rồi.
" Khắc Lai Đức gật gật đầu.
"Vậy ta đây xin đi trước.
" Cát Nhĩ Mặc cũng gật đầu, liền mang theo hai gã Bạch y tế tự rời đi trước.
Còn lại Khắc Lai Đức dẫn theo theo Mai Lệ Đặc, Lan Tắc Mỗ hướng tới nơi ở của Lâm Lôi đi đến.
Cát Nhĩ Mặc rời khỏi cũng khiến Lâm Lôi ngầm thở phào một hơi, nhưng mà không chờ hắn nghỉ ngơi, một thị nữ đã chạy tới đưa tin.
"Lâm Lôi đại nhân, Quốc vương bệ hạ dẫn theo hữu tướng đại nhân đã đến,
"thị nữ này vội vàng báo.
"Tới rồi ư?
"
Lâm Lôi con mắt sáng lên.
Đợi lâu như vậy rốt cuộc cũng đã tới. Hắn đáy lòng có chút không nhịn được nổi lên kích động, "Ngươi ... đi ra ngoài trước đi.
" Lâm Lôi lúc này nhanh chóng cho thị nữ lui xuống, rồi sau đó hắn lại an nhiên ngồi sang một bên, bình tĩnh chờ Khắc Lai Đức đến.
Chỉ vài giây sau, Lâm Lôi đã nghe thấy tiếng bước chân.
"Lâm Lôi,
"Khắc Lai Đức vừa mới tới cửa sảnh thanh âm đã vang lên, sau hai ba bước chân lập tức đi đến trước mặt Lâm Lôi, rất quan tâm thăm hỏi: "Lâm Lôi, sắc mặt ngươi không được tốt a, nhanh, ngồi xuống nghỉ ngơi đi, nghỉ ngơi cho khỏe.
"
Lâm Lôi bị Khắc Lai Đức ấn ngồi xuống.
"Lâm Lôi đại nhân,
"Mai Lệ Đặc cũng hành lễ với Lâm Lôi.
"Tạ ơn bệ hạ, đa tạ Mai Lệ Đặc đại nhân." Lâm Lôi tỏ vẻ vô lực đáp lễ.
Chỉ là hắn trong lòng đã bắt đầu dâng lên một cỗ hưng phấn. Lúc trước khi biết tin phụ thân mình chết, Lâm Lôi đã để cho Hi Nhĩ Mạn thúc thúc mang theo truyền thừa chi bảo 'Chiến Đao Đồ Lục' đi tới Áo Bố Lai Ân đế quốc trước, sau đó đề ra quyết tâm báo thù không hề tiếc hi sinh bản thân mình.
Phụ thân, mẫu thân!
Việc phụ thân chết cũng có quan hệ tới Khắc Lai Đức. Nếu không phải vì Khắc Lai Đức lúc trước để cho Mạt Đức Sâm phái người bắt mẫu thân, phụ thâm làm sao lại phải đi báo thù, cuối cùng vứt bỏ tánh mạng cơ chứ. Còn chuyện với mẫu thân, đương nhiên cùng Khắc Lai Đức có liên quan.
"Bệ hạ, ta không sao, ta chỉ bị thương một chút trong nội phủ. Mỗi Đấu khí là chưa thể nào tu luyện lại, còn hoạt động bình thường thì không có vấn đề gì.
" Lâm Lôi cười đáp.
"Vậy thì tốt rồi, vậy thì tốt rồi.
" Khắc Lai Đức cũng lộ ra vẻ tươi cười.
"Mai Lệ Đặc đại nhân lần này cũng tới rồi,
"Lâm Lôi đột nhiên như nghĩ ra điều gì đó, kinh hỉ nói, "Phải rồi, lần trước Mai Lệ Đặc đại nhân có cho ta một bình rượu quý, ta còn chưa uống, hôm nay bệ hạ cùng Mai Lệ Đặc đại nhân đều tới, chúng ta đây phải cùng nhau uống một trận mới được.
"
Lâm Lôi nói xong liền hướng tới tủ rượu bên cạnh đi đến.
"Không cần, Lâm Lôi, ngươi thân thể có thương tích, không nên uống rượu.
" Khăc Lai Đức khuyên.
"Không việc gì, ta chỉ là bị thương nhẹ, hơn nữa uống chút rượu không chừng còn có thể khai thông huyết mạch.
" Lâm Lôi nói xong liền lấy ra bốn cái ly rượu, một bình hồng tửu. "Lan Tắc Mỗ, ngươi cũng ngồi xuống đi, tại đây không cần phải khách khí.
"
Đối với Lan Tắc Mỗ, Lâm Lôi hiểu rất rõ.
Thân là thiếp thân thái giám của bệ hạ, thực lực của Lan Tắc Mỗ rất mạnh, mặc dù Lâm Lôi không cách nào nhìn rõ, nhưng mà hắn nhận ra Lan Tắc Mỗ này ít nhất cũng là thất cấp cường giả, thậm chí có thể đạt đến cả bát cấp cường giả.
"Không cần, ta không uống rượu.
" Lan Tắc Mỗ lắc đầu cự tuyệt nói.
Làm thiếp thân thái giám của bệ hạ, bất kỳ lúc nào cũng cần phải bảo trì sự tỉnh táo.
"Lâm Lôi, Lan Tắc Mỗ không uống rượu, không cần ép hắn uống.
" Khắc Lai Đức lắc đầu với Lâm Lôi, "Lâm Lôi, Cát Nhĩ Mặc đại nhân vừa rồi gặp ta, còn nói ngươi ho rất khỏ cực, để ngươi nghỉ ngơi cho tốt, chúng ta hay là đừng uống rượu nữa.
"
Không uống rượu?
Người khác không biết, chứ Lâm Lôi thì rất rõ ràng, chính mình cho Dong huyết độc vào rượu, nếu Khắc Lai Đức không uống rượu thì làm sao để y trúng độc được đây?
"Không việc gì, Cát Nhĩ Mặc đại nhân vì quá quan tâm đến ta nên mới nói vậy.
" Lâm Lôi cười rót rượu cho mọi người, "Khắc Lai Đức bệ hạ, bình rượu này rất tuyệt, Mai Lệ Đặc đại nhân, nào, mọi người, nâng ly.
" Lâm Lôi nói xong liền nâng ly lên.
Khắc Lai Đức, Mai Lệ Đặc cũng nâng chén.
Tiếng va chạm thanh thúy của chén pha lê vang lên, sau đó Khắc Lai Đức, Mai Lệ Đặc, Lâm Lôi đều uống một ngụm.
"Khụ!
"
Lâm Lôi đột nhiên lại ho khan, rượu vừa uống vào trong miệng thì đã ho ra ngoài, ho rất kịch liệt, ho đến nỗi sắc mặt hắn đỏ bừng cả lên.
"Lâm Lôi, đã bảo ngươi đừng có uống rồi, ngươi lại cứ đòi uống cơ.
" Khắc Lai Đức bất mãn nói, vội vàng đến đỡ lấy Lâm Lôi.
"Không việc gì.
" Lâm Lôi cười đưa tay cản Khắc Lai Đức.
Đột nhiên, hắn bỗng nhìn chằm chằm vào Khắc Lai Đức, trịnh trọng nói: "Bệ hạ, ta có một việc rất quan trọng muốn nói với bệ hạ.
"
"Chuyện rất quan trọng?" Khắc Lai Đức bỗng bị vẻ mặt của Lâm Lôi làm cho mê hoặc.