Bàn Long

Chương 241: Đông như trẩy hội

Ốc Đốn, Lâm Lôi, Bố Lỗ Mặc, Áo Lợi Duy Á cơ hồ đều đồng thời kinh ngạc.
Ngày 15 tháng 3 tuyên bố xem ai sẽ được kết hôn với Thất công chúa?
Kiều An bệ hạ đang kéo dài, không hề tỏ ra nôn nóng chút nào. Vô luận là Ốc Đốn hay Bố Lỗ Mặc đều không hề nghĩ tới việc Kiều An bệ hạ sẽ đột nhiên tuyên bố chuyện đó trong lúc này.
"Ni Na -" Ốc Đốn ngoái đầu nhìn về phía Ni Na bên cạnh.
Ni Na cũng mờ mịt lắc đầu: "Ta không biết, phụ hoàng không có nói với ta." Nàng cũng lo lắng nhìn về phía Kiều An bệ hạ ở xa xa, mặc dù Thất công chúa nàng thân là một thành viên trong hoàng tộc, nhưng chuyện hôn nhân không phải do nàng mà hoàn toàn là do Kiều An bệ hạ tự mình quyết định.
"Công chúa điện hạ." Lúc này, một gã thái giám đi tới, "Điện hạ yêu cầu người rời khỏi đây và quay về hoàng cung."
Ni Na gật gật đầu.
Kiều An bệ hạ vốn không cho phép Ni Na rời khỏi hoàng cung, lúc này đây cũng là thừa dịp có trận đại chiến tại đấu vũ tràng này nên mới có thể cùng Ốc Đốn gặp mặt. Ni Na và Ốc Đốn tựa vào nhau rồi ly biệt, sau đó chỉ có thể theo đoàn người ngựa của hoàng tộc mà rời đi.
Còn toán nhân mã của Lâm Lôi, Ốc Đốn sau đó cũng lần lượt rời khỏi hoàng cung.
"Áo Lợi Duy Á." Lâm Lôi trong lúc tiến vào thông đạo rời đi, thấy xa xa là Áo Lợi Duy Á bèn liếc nhìn một cái, mà Áo Lợi Duy Á cũng tương tự liếc nhìn lại phía hắn.
Hai đại tuyệt thế thiên tài, hai đôi mắt nhìn nhau, lập tức đều quay đầu rời khỏi đấu vũ tràng.
Ngày 24 hôm ấy, từ miệng tám vạn người xem rời khỏi đấu vũ tràng, những câu chuyện về trận đại chiến đã nhanh như cơn lốc lan truyền khắp cả đế đô, khiến khắp nơi tại đế đô đâu đâu cũng thấy một bầu không khí sôi trào.
Rất nhiều người xem đến từ các thành thị khác, hành tỉnh khác sau khi rời đi cũng đem những câu chuyện về trận đại chiến này truyền bá ra ngoài.
Lâm Lôi dễ dàng đánh bại Khải Ni Ân, Lâm Lôi và Áo Lợi Duy Á bất phân thắng bại, Áo Lợi Duy Á khiêu chiến Hắc Đức Sâm; ba câu chuyện ấy chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn đã từ bên trong truyền bá ra ngoài, tốc độ truyền bá phải nói là kinh người, xưa nay chưa từng có.
Đại danh của Lâm Lôi vì thế mà cũng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã vang vọng tại đế đô, rồi từ đó lan tỏa ra khắp bốn phương tám hướng.
oOo
Đế đô đông thành Phụ Thạch lộ, trước cửa Bá tước phủ đệ xe ngựa cứ từng chiếc từng chiếc nối đuôi nhau, có thể nói là ngựa xe như nước. Những người này đều là đến để bái phỏng Lâm Lôi.
Hậu viện của Bá tước phủ đệ.
Lâm Lôi, Da Lỗ, Lôi Nặc ba người đang ngồi chung một chỗ, cùng nhau uống rượu đàm tiếu. Mặc dù tại tiền viện, đế đô quý tộc, danh lưu tề tưu đông đủ song Lâm Lôi đều không hề để ý tới.
Kỳ thực đám quý tộc này trong lòng cũng hiểu rõ, người ta là thân phận gì cơ chứ? Sao có thể đến để nghênh đón bọn họ được?
Đạt tới cấp bậc như của Lâm Lôi hiện tại đồng nghĩa với việc quyền lực thế tục đã không còn khả năng trói buộc nổi nữa. Ngay cả đế quốc hoàng đế đối với các Thánh vực cường giả này cũng là rất lễ đãi, không hề dám tỏ ra tự cao tự đại.
Không còn nghi ngờ gì nữa -
Ba Lỗ Khắc gia tộc đã sản sinh ra một người như Lâm Lôi. Cho dù tại đế quốc Lâm Lôi không hề có tước vị, Ốc Đốn cũng chỉ là bá tước, song Ba Lỗ Khắc gia tộc cũng rất tự nhiên trở thành một gia tộc cực kỳ siêu nhiên tại đế đô.
"Lão Tam, ngươi vốn lâu nay vẫn ẩn sơn ẩn thuỷ, lúc này đây đột nhiên lại bộc phát, thực sự khiến người ta bị dọa cho chết khiếp." Da Lỗ ha ha cười nói.
Lôi Nặc cũng gật đầu phụ họa: "Ta còn nghĩ, cái đám Quang Minh giáo đình kia nhất định sẽ phải đau đầu cho mà xem."
Chuyện giữa Lâm Lôi với Quang Minh giáo đình, Lôi Nặc, Da Lỗ cũng biết rất rõ. Với thực lực của Quang Minh giáo đình, hiện tại nếu muốn giết Lâm Lôi gần như là không có khả năng.
Đặc biệt Lâm Lôi vẫn còn ở tại đế đô của Áo Bố Lai Ân đế quốc, Quang Minh giáo đình căn bản không dám phái Thánh vực cao thủ tới, sợ rằng sẽ khiến cho Vũ Thần hiểu lầm. Dù sao thì đế đô cũng là địa bàn của Vũ Thần.
"Đối phó với Quang Minh giáo đình?" Lâm Lôi lạnh nhạt cười, "Ta đã trực tiếp giết chết kẻ thù. Về phần đối phó với Quang Minh giáo đình, ta cũng không thể gấp gáp trong nhất thời được. Hiện tại Quang Minh giáo đình tuy ta không hề sợ song nếu cần phải đối phó ... thực lực của ta sợ rằng vẫn còn chưa đủ."
Tại Quang Minh giáo đình, Thánh vực đỉnh cấp cường giả cũng có vài người.
Ví dụ như Quang Minh giáo hoàng Hải Đình Tư, Khổ tu giả tinh thần đứng đầu Lạc Diệp đại nhân, Tông giáo phán xét, sở phán xét Ô Sâm Nặc, Đặc cấp chấp sự Thi Đặc Lặc, cùng với Cuồng tín giả quân đoàn thủ lĩnh ...
Trong ngũ đại cường giả, Thi Đặc Lặc thực lực hẳn là yếu nhất.
Bốn người còn lại cũng không thể coi thường được. Mà cho dù là Thi Đặc Lặc, Lâm Lôi có muốn thắng cũng không phải là chuyện dễ dàng. Lâm Lôi sở dĩ có thể dễ dàng đánh bại Khải Ni Ân chỉ là bởi vì Khải Ni Ân bất quá cũng chỉ là Thánh vực trung giai mà thôi.
"Chờ ta trong hình thái loài người đạt tới Thánh vực, cùng với phương diện ma pháp cũng bước vào Thánh vực, đến lúc đó ..." Lâm Lôi trong mắt hiện lên một đạo quang mang sắc bén.
"Hình thái loài người đạt tới Thánh vực?" Da Lỗ, Lôi Nặc hai người cùng nhìn nhau, trong lòng không khỏi vì tương lai của Quang Minh giáo đình mà cảm thấy lo lắng.
Hình thái loài người đạt tới Thánh vực, như vậy một khi biến thân, Lâm Lôi một mình chỉ tính riêng lực lượng, đấu khí, phòng ngự, tốc độ khắp các mặt đều đạt tới một mức đáng sợ. Chung cực chiến sĩ được tôn là Thánh vực cực mạnh cũng không phải là trò đùa.
Tính sơ sơ nội gia đã mạnh như vậy rồi, hơn nữa Lâm Lôi còn có cả 'Phong Chi Áo Nghĩa', 'Đại Địa Áo Nghĩa'.
Tin rằng một khi hắn trong trạng thái hình người bước vào Thánh vực, sự lĩnh ngộ của bản thân đối với hai đại áo nghĩa dám chắc sẽ biến đổi từng bước. Đến lúc đó, ngoại gia ma pháp cũng sẽ đạt tới Thánh vực.
Cận chiến vô địch, viễn chiến với Thánh vực ma pháp công kích lại càng vô địch.
Nếu đối phương dùng chiến thuật biển người, chỉ cần một ma pháp hủy diệt là đã có thể trực tiếp giải quyết.
"Thực là đáng sợ." Da Lỗ, Lôi Nặc ngẫm lại đều cảm thấy sợ hãi, hiện tại Lâm Lôi đã là Thánh vực đỉnh cấp, nếu khắp các mặt lại gia tăng thêm gấp bội thì liệu ai còn có thể ngăn chặn nổi hắn nữa?
"Không nói chuyện này nữa." Lâm Lôi lạnh nhạt cười.
Da Lỗ cười gật đầu: "Lão Tam, ngươi có biết không, lão cha ta vốn sai người tới tìm ta về lo một số công việc quan trọng, nhưng biết ta đang ở cùng với ngươi, hiện tại căn bản không thúc giục ta nữa, ngược lại còn để cho ta với ngươi vui vẻ tụ tập. Không thể không nói ... thương hội nhà ta thực sự được lợi à, như vậy đơn giản là có thêm được một vị trưởng lão."
Lúc trước tại tỉnh thành Ba Tư Nhĩ, Da Lỗ đã cho Lâm Lôi một tấm Trưởng lão lệnh bài.
"Dù là không giao cho lệnh bài như thế, chỉ cần dựa vào thể diện của Da Lỗ lão Đại ngươi, Đạo Sâm thương hội nếu có sự tình gì, ta liệu có thể không hỗ trợ được hay sao?" Lâm Lôi cười nói.
Da Lỗ trong lòng thực sự cảm động.
"Lời này thực thống khoái, nào, cạn chén." Da Lỗ lập tức nâng chén, Lâm Lôi, Lôi Nặc cũng cười vang cùng nâng chén.
Nhân tâm thực sự là rất khó suy đoán, đặc biệt là khi lớn lên, Lâm Lôi, Da Lỗ, Lôi Nặc đều rất khó có thể dễ dàng tin tưởng người khác. Song đối với nhau, những hảo huynh đệ đã cùng nhau trải qua thời thiếu niên vô ưu vô lự, bọn họ tận đáy lòng cũng là tuyệt đối tín nhiệm.
Nhân sinh, thực khó có thể có được một huynh đệ tri kỷ.
Rất may mắn, Lâm Lôi bọn họ đều có những hảo huynh đệ.
"Lão Tam." Lôi Nặc mếu máo, "Ngươi lần này tại đấu vũ tràng đại phát thần uy, Đặng Tư Thản gia tộc chúng ta còn phái người đến bái kiến ngươi nữa."
"Phái người?" Lâm Lôi ngẩn ra, "Là ai?"
"Là một vị đường thúc của ta." Lôi Nặc không hề giấu giếm nói, "Có điều ông ta căn bản không hề gặp được ngươi."
Lâm Lôi gật đầu, trong khoảng thời gian này, những ai đến bái phỏng Lâm Lôi đều như nhau, không hề gặp được hắn, kể cả là người trong hoàng tộc gì đó hắn cũng căn bản không hề để ý tới.
"Nếu gia tộc ngươi thực sự muốn gặp ta, ngươi trước tiên cứ thông báo cho ta biết một tiếng, ta cũng có thể gặp." Như vậy cũng là nể mặt huynh đệ mình.
"Không cần." Lôi Nặc lắc đầu nói, "Đối với những người trong gia tộc đó, ta rất không ưa nhìn. Dù sao lão Tam ngươi bây giờ quá mạnh rồi, cuộc sống của ta cũng được thư thái hơn, trong gia tộc, không ít người đều đối xử với ta tốt hơn nhiều a. Bọn họ đều biết, ta là hảo huynh đệ của ngươi." Lôi Nặc hi hi cười nhìn Lâm Lôi. "Lão Tam, sau này có chuyện gì tốt, thì nhất định phải chiếu cố cho huynh đệ ta a."
"Ngươi cái tên hỗn tiểu tử này." Lâm Lôi thấy Lôi Nặc vui đùa, bộ dạng nhăn nhỏ thì không khỏi cười mắng, "Đã vào quân đội được bảy tám năm rồi mà vẫn còn bộ dạng như thế này!"
Năm đó tại túc xá 1987, cả bốn huynh đệ nếu nói ra thì đều thuộc loại trời không sợ đất không sợ, chuyện gì cũng dám làm.
"Đó là ở trước mặt lão Tam, lão Đại thôi a, chứ nếu là tiểu binh đứng trước mặt, thì mặt ta chính là một bản mặt đầy nghiêm nghị đó." Lôi Nặc cố ý làm ra bộ dạng uy nghiêm.
Không thể không nói, Lôi Nặc khi nghiêm mặt như thế, ánh mắt đích xác là có khí chất của một quân nhân.
Sau khi cùng hảo huynh đệ của mình đàm tiếu trong chốc lát, Lâm Lôi sắc mặt trịnh trọng hẳn lên: "Da Lỗ lão Đại, lão Tam, có chuyện tình ta cần phải có các ngươi giúp ta xếp đặt."
"Chuyện gì?" Lôi Nặc, Da Lỗ đều nhìn về phía Lâm Lôi.
Lâm Lôi đã được như thế này rồi thì còn phải lo lắng chuyện gì nữa đây?
"Chính là chuyện của đệ đệ ta. Hôm đó hoàng đế Kiều An tại đấu vũ tràng đã công khai tuyên bố: ngaỳ 15 tháng 3 tới, ông ta sẽ tại Võ Công điện tuyên bố Thất công chúa rốt cuộc là gả cho ai!" Lâm Lôi sắc mặt rất là nghiêm túc.
Da Lỗ, Lôi Nặc cũng khẽ gật đầu.
"Ốc Đốn đệ đệ ta hắn cùng Thất công chúa cảm tình rất sâu đậm, nếu không có Thất công chúa, ta lo lắng đệ đệ ta sẽ phải chịu thống khổ rất lâu. Ta không muốn chuyện này lại tái diễn phát sinh với đệ đệ ta." Giọng Lâm Lôi âm trầm thấp xuống. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Da Lỗ, Lôi Nặc nhìn nhau.
Bọn họ còn nhớ rõ, năm đó khi Lâm Lôi cùng Ngải Lệ Tư chia tay đã thống khổ ho khan tới hộc cả máu, đặc biệt là 10 ngày 10 đêm không ăn không uống, hoàn thành thạch điêu 'Mộng Tỉnh'.
Mặc dù Lâm Lôi không có nhiều lời, song bọn hắn đều hiểu được, chuyện lúc trước đã làm Lâm Lôi bị tổn thương rất nặng.
"Lão Tam, nói đi, muốn chúng ta làm cái gì." Da Lỗ trực tiếp mở miệng nói, bên cạnh Lôi Nặc cũng gật đầu.
Lâm Lôi gật đầu đáp: "Ta hiện tại đã xác định phương pháp chuẩn bị, nếu như thể Kiều An bệ hạ lựa chọn đệ đệ ta thì đương nhiên là đáng hoan hỉ vui mừng. Có điều ... một khi ông ta lựa chọn Bố Lỗ Mặc."
Lâm Lôi sắc mặt lạnh xuống.
"Đến lúc đó, ta sẽ không quản ông ta là cái gì hoàng đế, cũng sẽ không quản Bố Lỗ Mặc ca ca lợi hại cỡ nào, ta sẽ trực tiếp cho đệ đệ ta trước tiên là cướp đi Thất công chúa, để cho đệ đệ ta cùng Thất công chúa chạy trốn. Đến lúc đó nếu có ai ngăn trở, ta sẽ giết kẻ ấy!" Lâm Lôi trong mắt sát ý nổi lên.
Lôi Nặc, Da Lỗ trong lòng đều khẽ rùng mình.
Người khác có thể không biết, song bọn hắn thì rất rõ, Lâm Lôi mang đến Ba Khắc ngũ huynh đệ trên thực tế là Bất tử chiến sĩ, trong năm người thì đã có ba người đạt tới Thánh vực thực lực. Còn có cả Hắc văn vân báo cùng với Bối Bối.
Sáu đại Thánh vực!
Một khi phát bão, đặc biệt là Bối Bối, thực lực không dưới Lâm Lôi, cũng sẽ phát bão. Sáu đại thánh vực náo nhiệt đế đô, đến lúc đó đế đô sợ rằng sẽ thực sự bị rung chuyển.
"Hy vọng bệ hạ sẽ lựa chọn Ốc Đốn." Da Lỗ, Lôi Nặc trong lòng đều chờ mong như thế.
"Lão Tam." Da Lỗ nghiêm túc nhìn về phía Lâm Lôi, "Ngươi đừng nôn nóng, cho dù là đi cướp Thất công chúa thì cũng không nên sử dụng sát chước."
"Ta biết." Lâm Lôi đạm cười nói, "Ta chỉ là nói nếu có người ngăn trở ta, thì mới có thể giết mà thôi. Đối với các loại chuyện của đế đô, hiểu biết của đệ đệ ta theo ta dám chắc là không thể bằng nổi sự tinh thông của gia tộc các ngươi, cho nên chuyện này, ta mời cả hai người các ngươi hỗ trợ suy ngẫm lại."
Đặng Tư Thản gia tộc cùng Đạo Sâm gia tộc, căn cơ đều cực kỳ sâu, bọn họ đối với các loại chuyện của đế đô cũng nắm được rất nhiều.
"Chuyện này lão Tam ngươi yên tâm, nhân mã ở đế đô của Đạo Sâm thương hội ta cũng không ít, kể cả một số hoàng cung thái giám, thị nữ cũng có phần nghe theo Đạo Sâm thương hội của ta." Da Lỗ tự tin nói.
Tiền bạc có thể mua được cả thần linh, kim tiễn có uy lực rất lớn.
"Để ta trở về bàn bạc với lão cha ta một chút, ngươi yên tâm, lão cha ta dám chắc sẽ giúp ngươi." Da Lỗ cười nói.
Lâm Lôi cũng dám chắc.
Đạo Sâm thương hội hội trưởng nếu đem sự tình này tiết lộ cho đế quốc hoàng đế, e rằng sẽ chẳng có gì là thích hợp. Dù sao thì Đạo Sâm thương hội cũng không thiếu tiền. Về phần cao thủ ... đế quốc hoàng đế, cũng không có khả năng lệnh cho một vị Thánh vực cao thủ làm phục vụ cho Đạo Sâm thương hội.
"Chuyện này để lão Tam phụ trách là tốt nhất, gia tộc ta lực lượng chủ yếu dù sao cũng là trong quân đội." Lôi Nặc cũng tự biết mình.
Lâm Lôi gật đầu.
"Vậy trông cậy vào Da Lỗ lão Đại ngươi." Lâm Lôi trịnh trọng nói.
Da Lỗ tự tin gật đầu.
Cha mẹ mất sớm, Lâm Lôi chỉ còn có Ốc Đốn là thân nhân duy nhất ở trên đời, vô luận là như thế nào đi nữa, Lâm Lôi cũng sẽ không để đệ đệ mình bị thương hại. Kiều An bệ hạ nếu lựa chọn Ốc Đốn thì tốt ... Còn nếu không lựa chọn ... Lâm Lôi sẽ không tiếc bại lộ thực lực đáng sợ một phen, dùng cường bạo để cướp Ni Na đi.
 

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất