Băng Hà Tận Thế: Ta Có Một Cái Máy Bán Hàng Siêu Cấp

Chương 33: Đại ca, đừng nổ súng

Chương 33: Đại ca, đừng nổ súng
Ngoài cửa, hai huynh đệ vẫn đang bận rộn. Kẻ vóc dáng cao gầy chỉ huy tên đệ đệ mập, cả hai giơ gậy golf, lần thứ hai nện vào tấm kính pha lê.
Bình!
Mặc dù tấm kính pha lê không vỡ nát, nhưng đã bị đập tạo thành một vết lõm.
Có hi vọng!
Ánh mắt hai huynh đệ sáng rực.
Mọi sự mệt mỏi trên chặng đường dài của cả hai giờ phút này đều tan biến hết sạch.
Ngay khi hai người chuẩn bị tiếp tục đập phá, cánh cửa phòng bỗng nhiên bật mở.
Một giọng nói lạnh như băng vang lên bên tai hai người: "Các ngươi đang làm gì thế?"
Hả?
Hai huynh đệ giật mình thon thót, vội vã quay người lại.
Thấy Thẩm Hằng với sắc mặt khó chịu đứng ở cửa, kẻ vóc dáng cao gầy nhíu mày, nhếch mép cười nói: "Huynh đệ, ở nhà đó sao? Ta không hề nghe thấy tiếng xe trượt tuyết của ngươi đâu..."
Hắn vừa nói vừa ngắm nhìn bốn phía.
Trong sân xác thực không có xe trượt tuyết.
Lẽ nào cái tên này cất xe ở trong nhà?
"Nện cửa sổ nhà ta làm gì?"
Thẩm Hằng lạnh lùng hỏi lại.
"Trước buổi chiều chúng ta đã tới một chuyến, nhìn thấy ngươi đi ra ngoài..."
Kẻ vóc dáng cao gầy cười nói: "Chúng ta muốn đến chào hỏi ngươi một tiếng. Ta ở biệt thự dãy 3 số 5, huynh đệ ngươi hẳn là có không ít vật tư chứ? Chia cho chúng ta một ít đi."
Thẩm Hằng cười.
Ngay cả từ "mua" còn chưa thốt ra, mà mở miệng đã là đòi "chia"?
Các ngươi là cái thá gì!
Thấy Thẩm Hằng cười, kẻ vóc dáng cao gầy cũng cười theo: "Ta là Tổng giám đốc của Giai Ninh quốc tế..."
Hắn chưa nói hết lời, Thẩm Hằng đã nhanh chóng lướt tới, bất ngờ giáng một quyền vào mặt hắn.
Kẻ vóc dáng cao gầy hoàn toàn không kịp phản ứng, rên lên một tiếng rồi bay thẳng ra ngoài, trông như một cái cọc gỗ bị cắm thẳng vào đống tuyết.
"Dám đánh ta ca?"
Tên đệ đệ mập mặt đầy tức giận, vung gậy golf lên, vung thẳng vào đầu Thẩm Hằng.
Hoắc Miêu mặc dù sợ hãi, nhưng giờ phút này cũng đang đứng trước cửa sổ. Khi thấy cảnh này, sắc mặt cô tái nhợt, sợ đến mức gần như hét lên thất thanh.
Thấy Thẩm Hằng sắp bị đập trúng, hắn nhanh chóng cúi người xuống, kịp thời tránh thoát. Sau đó, tung một cú quét chân ngang, khiến tên mập mất thăng bằng, ngã vật xuống đất.
"Dám cướp đến tận đầu lão tử à!"
Chưa kịp hắn bò dậy, Thẩm Hằng đã giẫm chân lên mặt hắn.
Ngươi!
Tên mập nhục nhã đến tột cùng, định giãy giụa đứng dậy, nhưng bàn chân trên mặt hắn càng lúc càng dùng sức, chỉ có thể rên rỉ cầu xin: "Đừng, đừng đánh..."
"Cầu xin ngươi tha cho ta, chúng ta sẽ bồi thường, bồi thường..."
Tên mập đau đến há hốc mồm, không nhịn được mở miệng cầu xin.
"Được, để lại một trăm vạn, các ngươi cút đi!"
Thẩm Hằng lạnh nhạt nói.
"A? Một, một trăm vạn?" Tên mập sửng sốt.
"Không đồng ý à? Vậy chúng ta tiếp tục chơi..."
Thẩm Hằng buông giọng trầm thấp nói.
Cách đó không xa, kẻ vóc dáng cao gầy giãy giụa một hồi lâu, cuối cùng cũng lồm cồm bò ra khỏi đống tuyết. Hắn vừa nhục nhã vừa định xông lên, nhưng khi nhìn thấy đệ đệ mình đang bị Thẩm Hằng giẫm dưới chân, hắn chợt khựng lại.
"Lời ta vừa nói, ngươi hẳn cũng nghe thấy rồi chứ?"
Thẩm Hằng lạnh giọng nói: "Một trăm vạn, các ngươi cút đi. Nếu như không đồng ý, thì cứ tiếp tục!"
"Đừng, đừng đánh ta đệ!"
Kẻ vóc dáng cao gầy hít sâu một hơi, sắc mặt khó chịu: "Chúng ta sẽ trả tiền, ngươi đừng làm bậy với đệ đệ ta nữa."
Thẩm Hằng mở mã QR, đặt điện thoại di động xuống đất và đẩy tới.
Di động trượt tới trước mặt kẻ vóc dáng cao gầy.
Kẻ vóc dáng cao gầy sầm mặt xuống, nhìn Thẩm Hằng đang đứng đối diện, dõi mắt lạnh lùng về phía mình, cuối cùng cắn răng, quét mã thanh toán.
"Trả xong!"
Kẻ vóc dáng cao gầy ngẩng đầu: "Có thể thả ra đệ đệ ta đi?"
Thẩm Hằng hừ lạnh một tiếng, rút chân khỏi mặt tên mập, lạnh lùng nói: "Các ngươi có thể cút."
Ngươi!
Răng của kẻ vóc dáng cao gầy nghiến ken két.
Hắn mặc dù là một kẻ có tiền, nhưng chết tiệt, một trăm vạn cũng không phải là một con số nhỏ chút nào.
"Còn có cái gì muốn nói sao?"
Thẩm Hằng quét ánh mắt lạnh lùng tới.
"Cái kia..."
Kẻ vóc dáng cao gầy hít sâu một hơi, chậm rãi lên tiếng: "Huynh đệ, chúng ta cũng đã trả tiền rồi. Bây giờ ta có thể làm một chuyện làm ăn với ngươi không?"
"Chiếc xe trượt tuyết của ngươi ở đâu? Ngươi ra giá đi, ta mua."
Muốn mua xe trượt tuyết của ta?
Thẩm Hằng sững sờ.
Không thể không nói, kẻ vóc dáng cao gầy này quả thực là một nhân tài!
Ngay cả khi mình đã được đà lấn tới mà bắt nạt hắn, vậy mà hắn vẫn có thể nuốt giận vào bụng!
Đúng là một kẻ làm đại sự!
Có điều đời trước, hắn hình như chưa từng thấy hai người này, cũng không biết là đã chết cóng trong nhà, hay đã quy phục dưới trướng thế lực lớn nào khác.
"Ngươi chịu ra bao nhiêu tiền?"
Thẩm Hằng khóe miệng mỉm cười.
Lại có thêm một trăm vạn nữa rồi!
Hiện tại, có tiền mua áo gió tuyển chọn nghiêm ngặt của hệ thống!
Nếu có thể kiếm thêm ít tiền nữa, nâng cấp máy bán hàng lên cấp 9, thì mình có thể mua được súng tự động, thậm chí là địa lôi...
Thẩm Hằng đã nghĩ kỹ.
Dù cho sau khi mình thức tỉnh dị năng, hắn cũng muốn biến biệt thự thành một khối thùng sắt kiên cố.
Cứ như vậy, mới có thể bảo đảm mình nghỉ ngơi mà không bị những kẻ có ý đồ xấu đột nhập vào.
Vạn nhất lại có một kẻ như Trần tiểu nữu đời trước, có thể xuyên tường, thì mình ngủ cũng không yên ổn!
Trần tiểu nữu có kỹ năng xuyên tường, nhưng suy cho cùng, nàng vẫn phải đứng trên mặt đất.
Chỉ cần dám đặt chân vào sân nhà ta, lão tử sẽ cho ngươi nếm thử mùi vị địa lôi!
"Mười vạn?"
Kẻ vóc dáng cao gầy thăm dò, ra giá: "Chiếc xe trượt tuyết của ngươi, giá bình thường cũng chỉ khoảng một vạn thôi mà. Ta bằng lòng mua lại với giá mười vạn!"
Thẩm Hằng lắc đầu cười.
"Đùa à! Lão tử hiện tại một gói mì ăn liền đã bán 500 khối, giá đã gấp 200 lần. Dựa theo tỉ lệ đó, ngươi muốn mua xe trượt tuyết của lão tử thì ít nhất phải định giá 200 vạn mới gọi là có thành ý!"
"Ngươi coi ta là ăn mày đấy à?"
Thẩm Hằng lạnh nhạt nói.
Kẻ vóc dáng cao gầy nhíu mày: "Vậy ngươi bán với giá bao nhiêu?"
Có được chiếc xe trượt tuyết này, mình cũng có thể đi ra ngoài tìm kiếm lương thực!
"Chỉ một giá thôi, 200 vạn!"
Thẩm Hằng không muốn dài dòng, nói thẳng.
"200 vạn ư? Sao ngươi không đi cướp luôn đi!"
Kẻ vóc dáng cao gầy cả kinh nói.
Thẩm Hằng nhún vai: "Thích thì mua, không thích thì thôi! Mua không nổi thì cút!"
Nói xong lời này, hắn liền chuẩn bị xoay người mở cửa.
"Chờ đã, ta mua!"
Kẻ vóc dáng cao gầy cắn răng nói: "Xe trượt tuyết ở đâu? Ta muốn xem một chút ngay bây giờ!"
"Ở nhà... Với kiểu thời tiết này, xe trượt tuyết là một bảo bối quý giá! Ta không thể nào ném thẳng ra ngoài sân được chứ? Nếu bị những kẻ như các ngươi lén lút trộm mất thì sao?" Thẩm Hằng cố ý nói.
Quả nhiên là cất trong nhà!
Mắt của kẻ vóc dáng cao gầy lóe lên tia sáng.
"Tốt, chúng ta mua lại!"
Kẻ vóc dáng cao gầy gật đầu, liếc mắt ra hiệu cho tên đệ đệ mập bên cạnh.
Tên đệ đệ mập ngay lập tức hiểu ý, khẽ vuốt cằm, ra hiệu mình đã rõ.
"Ngươi dẫn chúng ta vào xem trước. Nếu chiếc xe trượt tuyết còn nguyên vẹn, không chút hư hại và có thể hoạt động được, ta sẽ trả tiền cho ngươi!"
Kẻ vóc dáng cao gầy gật đầu: "Không thành vấn đề chứ?"
"Đương nhiên không vấn đề."
Thẩm Hằng cười, xoay người kéo cánh cửa phòng.
"Đi chết!"
Phía sau, hai huynh đệ ngay khoảnh khắc Thẩm Hằng mở cửa liền đồng loạt xông lên, vung gậy golf mạnh mẽ về phía đầu Thẩm Hằng.
"Cẩn thận!"
Hoắc Miêu đang ở trong phòng, đứng trước cửa sổ. Khi thấy cảnh này, khuôn mặt nhỏ bé của cô trắng bệch, hét lớn.
"Còn có nữ nhân?"
Kẻ vóc dáng cao gầy không kìm được mà quay đầu lại, nhìn về phía cửa sổ, liếc mắt đã thấy Hoắc Miêu. Cả người hắn ta đều bối rối.
Thật xinh đẹp...
Hắn thân là một ông chủ nhỏ, không phải là chưa từng chơi đùa phụ nữ.
Ngược lại, phụ nữ vây quanh hắn thì không ít.
Nhưng hắn chơi đùa nhiều như thế, mà chẳng có lấy một ai có thể sánh bằng Hoắc Miêu về chất lượng!
Sáng nay, mình và đệ đệ quả thật chỉ thấy Thẩm Hằng rời đi một mình.
Cũng chính là nói, khi sau đó đến đây gõ cửa, thì người phụ nữ xinh đẹp này đã ở trong nhà rồi!
Chỉ có điều không có cho hai anh em họ mở cửa thôi.
Nghĩ tới đây, trong lòng kẻ vóc dáng cao gầy chợt lóe lên một tia hối hận.
Sớm biết có người phụ nữ xinh đẹp như thế trốn trong nhà, mình có liều mạng cũng phải đập vỡ kính xông vào chứ!
Làm sao có thể để mỹ nữ một mình cô quạnh trong nhà thế này chứ?
Ca có thể ở bên cạnh ngươi mà!
Kẻ vóc dáng cao gầy dõi mắt nhìn chằm chằm Hoắc Miêu, bất thình lình nghe thấy một tiếng "Bình" thật lớn.
Hắn theo bản năng quay đầu lại, nhìn thấy Thẩm Hằng đã xoay người, với vẻ mặt không chút cảm xúc, đang nhìn chằm chằm mình.
Còn tên đệ đệ bên cạnh, kẻ vừa vung gậy golf định tấn công Thẩm Hằng, thì đã nằm gục trong đống tuyết, máu tươi đang tuôn trào từ cổ hắn.
Kẻ vóc dáng cao gầy bối rối.
Chưa kịp hắn hoàn hồn, Thẩm Hằng đã giơ tay phải lên.
Khẩu súng lục M1911 đen ngòm, chĩa thẳng vào đầu kẻ vóc dáng cao gầy.
Súng!
Kẻ vóc dáng cao gầy tròn mắt há hốc mồm, mặt cắt không còn một giọt máu, vội vã quăng cây gậy golf đang cầm trên tay xuống đất, hai tay giơ cao tắp.
"Đại ca, đừng, đừng nổ súng!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất