Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái

Chương 23: Ra ngoài lịch luyện

Chương 23: Ra ngoài lịch luyện
Xuân qua thu tới.
Lục Khiêm luôn đi theo Lý Độ học chế dược.
Không học thì không biết, học rồi mới phát hiện môn đạo bên trong.
Muốn chế dược thì đầu tiên phải nắm thật chắc trạng thái và tính chất của dược liệu, danh mục này có từng xấp từng xấp cực dày.
Tuy nhiên cũng phải có pháp thuật chuyên môn để phụ trách bảo toàn dược liệu, ngược lại tiết kiệm được nhiều công sức.
Tiếp theo chính là chế dược.
Hình thức của dược tễ gồm có thuốc miếng, thuốc dạng hơi sương, thuốc viên, thuốc bột, thuốc dạng cao, thuốc dạng nước.
Trong quá trình chế dược, làm thế nào để giữ được dược lực, giảm hao tổn đến mức thấp nhất chính là một môn học cao thâm.
Chế dược không siêu phàm như luyện đan, nhưng cũng không phải muốn nhập môn là nhập môn.
Luyện dược sư chia làm ba phẩm, sơ trung cao.
Đạt được thuật chế dược sơ phẩm tiểu thành thì có thể chế tác thuốc canh, thuốc bột, thuốc viên một cách thuần thục; xác suất thành công phải hơn ba thành, dược liệu hao tổn phải dưới bốn thành, dược tính thì trên sáu thành. Như vậy là có thể trở thành luyện dược sư sơ phẩm.
Trong tĩnh thất, Lục Khiêm khép hờ hai mắt hít vào thở ra, hấp thu Thông U Hoàng Tuyền.
Quanh người hắn lởn vởn một cỗ sương đen nhàn nhạt, sương đen giống như con rắn nhỏ linh động di chuyển ở bên cạnh.
Một cỗ khí tức âm trầm rét lạnh tỏa khắp bốn phương, không gian yên tĩnh.
Mây đen sương đen làm nổi bật sắc mặt trắng nhợt của Lục Khiêm, trông rất quỷ mị.
Bỗng nhiên Lục Khiêm mở mắt, hoàng mang lóe lên rồi biến mất, chân khí màu vàng từ dưới đan điền bắn lên tới bàn tay.
Sàn nhà được trải một tầng sương trắng mờ nhạt.
Hắn cảm ứng chiếc gương vàng trong đầu:
Thông U Thổ Nạp pháp (đại thành: 701/1000)
Thuật chế thuốc sơ phẩm (tiểu thành: 18/1000)
Âm Hồn Chiết Chỉ thuật (đại thành: 26/500)
Âm Sát Thanh Lân Hóa Xà pháp (tiểu thành: 12/300)
Lục Diễm Độc Hỏa thuật (đại thành: 14/100)
Hỏa quyết (đại thành 100/100)
Liễm Tức thuật (tiểu thành: 3/50)
Hắn đã tu luyện Thổ Nạp pháp đến đại thành.
Hai môn pháp công kích Chiết Chỉ, Độc Hỏa cũng bước vào đại thành.
Mặc dù Hóa Xà pháp chỉ đạt tiểu thành nhưng uy lực tăng mạnh, một lần hắn có thể gọi được mười đầu rắn.
Thuật luyện đan sơ phẩm đạt tiểu thành có nghĩa là hắn đã bước một chân vào cảnh giới luyện đan sư sơ phẩm.
"Nửa năm đã đạt được sơ phẩm, tốc độ tu luyện còn nhanh hơn thiên tài Yến Kiếm phong." Nội tâm Lục Khiêm hết sức mừng rỡ, ngay sau đó cảm thấy cả người mình hơi đau nhức.
"Thời gian qua đảm đương nhiều thứ, vừa luyện tập chế dược vừa tu luyện pháp thuật khác, vì để tăng nhanh tiến độ bước vào Luyện Khí, mình đã dốc hết vốn liếng."
Đạo đồng Bính bài làm ba ngày, được nghỉ một ngày, thời gian tu luyện vốn dĩ không đủ.
Cũng may hắn có dược tễ duy trì, năng lực mới không bị rơi xuống.
Tiền tháng được đạo quán phát cho đã bị hạng ngạch nguyên liệu của Dược phòng ép khô, chẳng còn dư được bao nhiêu.
Tính ra hắn nhập môn cũng gần tám tháng rồi, chỉ còn bốn tháng nữa thôi, nếu vẫn không thể tiến vào Luyện Khí thì sẽ bị cướp đoạt bối phận, biếm thành nô bộc.
"Tuy có gương vàng trợ giúp nhưng chính mình cũng phải tự cố gắng." Lục Khiêm nghĩ thầm.
Không thể nhắm mắt làm liều được, xem ra hắn vẫn phải ra ngoài lịch luyện một phen.
Lục Khiêm tiện tay thu thập một chút vật liệu, chỉ dựa vào tí hạn ngạch sư môn phát cho thì vẫn chưa đủ.
Ngày hôm sau Lục Khiêm đi vào Dược phòng, nói với Lý Độ: "Huyền Độ đạo trưởng, tại hạ muốn xuống núi hái thuốc."
"Hửm?" Lý Độ nhướng mày: "Tiến độ tu hành thế nào rồi? Phải toàn tâm toàn ý tu luyện cho tốt đấy."
Đạo đồng không được tự tiện rời khỏi cương vị, trừ khi được quản sự cho phép.
"Tại hạ đã hiểu rõ Quy Giáp Dâm Dương Hoắc Bổ Hư hoàn, gần đây tu hành gặp phải bình cảnh nên muốn đi lịch luyện, mong đạo trưởng thành toàn."
Lý Độ nghe vậy quay đầu lại nói: "Quy Giáp Bổ Hư hoàn tuy là dược tễ của đạo đồng nhưng độ khó khi luyện chế cũng không thấp, ngươi nắm được rồi à? Cũng được thôi, trước tiên ngươi biểu diễn một lần đã."
Lục Khiêm đi đến trước bàn làm việc, nâng cái nồi đất lớn chừng bàn tay lên, thôi động chân nguyên, một đạo hỏa diễm đỏ sẫm phun ra.
Hắn bỏ mai rùa đã chuẩn bị sẵn vào nồi.
Một cỗ lực lượng vô hình làm mai rùa lộn nhào bên trong.
Thời gian không sai một li, hỏa hầu không tăng cũng không giảm.
Lục Khiêm vung tay phải làm cho các loại nguyên liệu lăng không bay lên, sau đó chúng tự động lơ lửng tiến đến từng món dụng cụ phù hợp, hoặc xào hoặc nấu.
Lý Độ nhìn rồi nhẹ nhàng gật đầu, xem ra nền tảng của hắn không tồi, vững vững vàng vàng, không rơi rớt lung tung.
Độ khó trong việc luyện chế Quy Giáp Dâm Dương Hoắc Bổ Hư hoàn nằm ở chỗ khống chế, phải điều khiển một lượt nhiều loại dụng cụ trong khi vẫn giữ được hỏa hầu ổn định.
Đồng thời còn phải chú ý trình tự lúc tăng thêm lửa.
Thủ pháp của Lục Khiêm nhìn rất non nớt nhưng không phạm bất kỳ sai lầm nào.
Chỉ trong chốc lát, bột phấn hiện lên màu xanh biếc được rót vào mật ong, sau đó nén ép thành từng viên thuốc lục sắc trong suốt.
"Đạo trưởng, ngài nhìn xem." Lục Khiêm lau mồ hôi trên trán.
Lần này hắn mới thật sự giấu dốt, cố ý làm không hoàn hảo.
Dẫu sao, chuyện đạo đồng Bính bài chỉ tốn nửa năm đã đạt đến sơ phẩm trong tình huống không có thiên phú và tài nguyên, cũng quá mức dọa người.
Lý Độ cầm một viên thuốc lên xem xét kỹ càng hồi lâu, trên mặt nở nụ cười xán lạn.
"Thủ pháp loại trừ mai rùa không tệ, độ lửa Dâm Dương Hoắc hơi quá một tí, trộn với mật ong quá nhanh, nên để nguội một chút thì ổn hơn. Phẩm chất tổng thể có tí khiếm khuyết nhưng dược hiệu khá tốt. Ngươi ở giai đoạn này mà đã làm được như vậy cũng coi như không tệ."
"Làm tốt lắm, tiểu sư đệ." Diệp Thanh nhẹ nhàng vỗ tay. Hôm nay nàng mặc trang phục màu đỏ, dáng người đường nào ra đường nấy, cần cổ trắng như tuyết, trông có vẻ đặc biệt phong tình.
"Đây là lệnh bài xuất hành, ngươi ra ngoài thì tiện thể thu gom một ít cỏ cá. Lát nữa ta sẽ tuyên bố nhiệm vụ này ở Chấp Pháp điện, ngươi nhận nhiệm vụ xong là có thể ra ngoài được rồi." Lý Độ đưa cho hắn một cái ngọc bội xanh biếc.
"Lát nữa ngươi đến Chấp Pháp điện nhận nhiệm vụ xong là có thể ra ngoài được rồi." Lý Độ nói.
"Đa tạ đạo trưởng." Lục Khiêm nói.
Lục Khiêm đi vào Chấp Pháp điện.
Đây đúng là một nơi “quần ma loạn vũ”, thứ gì cũng có cả.
Nào là cương thi nhảy nhót, ác quỷ Dạ Xoa mặt xanh nanh vàng, đủ các loài chim chở theo đạo sĩ bay tán loạn giữa trời.
Có mấy đạo sĩ thậm chí còn nghênh ngang để m Thần xuất khiếu, bay tới bay lui khắp nơi.
Hai con sư tử đá ở cổng Chấp Pháp điện cao ba trượng, dáng vẻ trông rất uy nghiêm, cặp mắt to lớn lồi ra.
Không biết tại sao Lục Khiêm cảm thấy hình như con sư tử đá kia còn nháy mắt một cái.
Đi vào đại sảnh công đức, Lục Khiêm nhìn bảng hiệu trên đại sảnh.
Đó là một tấm bảng được làm bằng cẩm thạch trắng, rộng khoảng ba trượng.
Bên trên lấp loáng ánh sáng, hiện ra những hàng chữ:
【Thu thây khô trăm năm】 chi tiết: Nam nữ đều tiếp nhận, tứ chi đầy đủ. Khen thưởng: Một môn pháp thuật Luyện Khí kỳ hoặc ba mươi Đạo Công.
【Tìm mua một cây nấm đầu người】...
【Tróc nã người tộc Tung Mục】...
Bên trên đầy rẫy các loại nhiệm vụ, thỉnh thoảng có đạo sĩ đầu đội quan khăn hoặc là đạo đồng tiếp nhận nhiệm vụ.
Lục Khiêm tìm nửa ngày cuối cùng cũng tìm được nhiệm vụ Lý Độ ban ra.
【 Thu thập mười cây cỏ cá 】chi tiết: Yêu cầu rễ phải hoàn hảo. Khen thưởng: Hai Đạo Công.
Xem ra tâm tình của Lý Độ rất tốt, thế mà lại khen thưởng Đạo Công.
Đạo Công tên như ý nghĩa, nó tượng trưng cho cống hiến đối với đạo môn.
Trong đạo quan có hai cách thu hoạch công pháp:
Một là được cao nhân thưởng thức, thu làm đệ tử thân truyền.
Hai là dùng Đạo Công để đối công pháp ở giảng đường.
Hàng năm tỉ lệ đạo đồng bị đào thải rất cao.
Có người thì đã đến thời hạn nhưng tu hành không đủ.
Có người thì tu hành đủ rồi mà Đạo Công lại không đủ.
Đây cũng là nguyên nhân Lục Khiêm muốn ra bên ngoài lịch luyện, hắn muốn thu hoạch Đạo Công.
Có rất nhiều cách để thu hoạch Đạo Công.
Dùng mười Pháp tiền đổi một Đạo Công hoặc thu thập kỳ trân dị bảo, dựa theo giá trị của món bảo vật mà nhận được số Đạo Công tương ứng.
Cũng có thể nhận nhiệm vụ để lấy Đạo Công được khen thưởng.
Muốn đổi Luyện Khí Thổ Nạp pháp tốn khoảng hai mươi Đạo Công.
Nói cách khác, Lục Khiêm muốn kiếm được hai mươi Đạo Công trong mấy tháng này.
Lục Khiêm đi ra ngoài cửa.
Xuyên qua khu rừng rậm trùng trùng điệp điệp không thấy được ánh mặt trời.
Phía sau núi không phải là một sườn núi nhỏ mà là cả một vùng núi lớn.
Mặc dù đều thuộc lãnh địa của Thông U quan nhưng vùng núi lớn thế này, bọn hắn cũng không có khả năng khai phá hoàn toàn.
Nơi đây cực kỳ âm trầm, rõ ràng đang là buổi trưa mà lại giống như trời tối chạng vạng, hết sức ẩm thấp.
Sương đen mỏng manh bao trùm khắp núi, bóng cây thấp thoáng giống hệt yêu ma.
Lục Khiêm lấy ra hai tấm giấy trắng.
Giấy trắng chính là người giấy.
Hai người giấy dùng hai tờ giấy nối lại với nhau, chính giữa là một cái ghế để ngồi.
"Vù!"
Hai người giấy không lửa tự thiêu.
Sau đó bên cạnh Lục Khiêm xuất hiện hai người giấy thân cao tám thước, mặt trắng má đỏ, đầu đội mũ tròn dưa hấu khảm ngọc, vẻ mặt giống như đang cười mà cũng không phải cười, nhìn hết sức khủng bố.
Người giấy nửa quỳ xuống đất, trên bờ vai khiêng hai cây gậy trúc phía trên đặt một cái ghế trúc, đây chính là một cỗ kiệu.
Sau khi Chiết Chỉ thuật đạt đến đại thành, Lục Khiêm chỉ cần cắt ra hình dạng người giấy là đủ.
Lục Khiêm ngồi lên kiệu trúc, người giấy đứng dậy lặng lẽ nâng kiệu đi lên phía trước.
Sương đen mênh mông.
Hai người giấy có tướng mạo âm trầm khủng bố nhảy nhót khiêng một cái kiệu trúc, đạo nhân áo xanh khép hờ hai mắt ngồi ở bên trên.
Tốc độ cỗ kiệu dù nhanh nhưng lại chẳng có tiếng động nào, cứ thế lẳng lặng xuyên qua màn sương đen.
Cảnh tượng này thật sự rất giống tình huống âm quân của Địa Phủ ra ngoài, nhìn hết sức kinh khủng.
Lục Khiêm cũng không nhắm mắt dưỡng thần, thay vào đó hắn thi triển pháp quyết tìm mùi hương để phân biệt các loại thuốc.
Cỏ cá mọc ở những nơi râm mát, đặc tính của nó là ưa ẩm.
Cỏ cá trưởng thành sẽ tỏa ra một thứ mùi tanh của cá rất khó ngửi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất