Chương 96: Huyết sắc thế giới(1)
Trên giấy hẳn là bản đồ đi đến Quán Hung tộc.
Căn cứ theo thông tin mà đạo sĩ này ghi chép xuống thì bọn họ có năm người lên đường để tìm bảo vật nào đó.
Cuối cùng lại chỉ có một mình hắn ta trốn thoát.
Đạo sĩ ăn mặc không giống người Thông U quan, hẳn là môn phái khác, chỉ không biết hắn ta là người của Dạ Xoa Môn hay Thất Vũ sơn thôi.
Cho dù không biết là Dạ Xoa Môn, hay là người của Thất Võ Sơn.
Hai tông phái này cách Thông U quan gần nhất, hai bên cũng qua lại tương đối nhiều.
Dạ Xoa Môn đúng như tên gọi của nó là môn phái nuôi dưỡng yêu quỷ, cung phụng Dạ Xoa, Thất Võ Sơn là môn phái chuyên môn tu luyện pháp khí, lấy thân hợp khí.
Lục Khiêm hoài nghi, Hắc Bào mà bọn hắn mặc là vật của đệ tử thuộc tông môn này luyện chế?
"Đừng nhìn vào mắt họ...” Lục Khiêm nhiều lần suy nghĩ về những lời này.
Bóc tách ý nghĩa đằng sau những lời này thì hình như ban đầu bọn họ rất an toàn, sau đó nhìn thấy ánh mắt của bọn họ, cho nên đều chết?
Tức là sẽ rất an toàn nếu ngươi không nhìn vào mắt bọn hắn?
Trong lòng Lục Khiêm ngược lại nảy sinh ra vài phần hứng thú.
Bảo vật để cho bọn họ mạo hiểm như thế, hẳn phải có giá trị phi phàm.
Lần này hắn tới đây không phải là vì tìm kiếm cơ duyên sao?
Hoàng Tuyền Âm triện trong thức hải vẫn lẳng lặng đứng ở trong đó.
Đến nơi mà Lý Độ nói, Hoàng Tuyền Âm triện sẽ có cảm ứng, đến lúc đó sẽ có cơ hội mở ra truyền thừa thượng cổ.
Trước khi tiến vào, Lục Khiêm còn ôm tâm tư thử xem mà thôi.
Hiện tại thì hắn lại cảm thấy thôi tốt nhất là bỏ đi, sau này có cơ hội thì tính sau.
Không nói đến việc bên trong U Minh có mối nguy gì, chỉ riêng sự dè chừng với Thông U đạo nhân qua những câu miêu tả của Lý Độ là biết, một khi mở ra truyền thừa có khả năng sẽ dẫn ra Thông U chân thân.
Thông U đạo nhân là ai?
Đạo hạnh ít nhất cũng có hơn ba trăm năm, một con heo sống lâu như vậy còn thành tinh chứ đừng nói là người.
Đây chính là nhân tinh ngay cả đá cũng có thể vắt ra dầu.
Lý Độ cũng là lão bất tử sống hơn một trăm năm.
Nhưng không thể đặt tất cả hy vọng lên đầu Lý Độ được.
Lục Khiêm không cho rằng mình có thể ở ngay dưới mắt Thông U, vắt kiệt những thứ hắn trông giữ mấy trăm năm rồi cuối cùng còn mạng mà chạy ra được.
Truyền thừa hấp dẫn lớn thật, nhưng có mạng mới có thể hưởng thụ.
Ít nhất phải hắn mạnh hơn chút nữa đã, sau đó mới đưa ra quyết định được.
Lục Khiêm chuyển dời thần niệm đến chiếc gương vàng thần bí trong đầu.
Thái Âm Thái Chân Thủy Đạo Dẫn pháp (Tiểu Thành: 1602/5000).
(So với trước lại tăng thêm mấy trăm điểm.)
"Hiện tại cảnh giới của ta là Luyện Khí trung kỳ, muốn đạt tới Luyện Khí hậu kỳ còn cần hơn ba ngàn khắc độ.”
Không tính trong trường hợp có dược tề bổ sung.
Sớm, trưa, tối tu luyện ba lần là ba khắc độ, ở trong động phủ tu luyện thêm một, cũng chỉ được bốn khắc độ.
Ít nhất phải mất hơn tám trăm ngày mới có thể tu luyện thành công.
Đến Luyện Khí hậu kỳ thì chắc Ngư Long thảo cũng đã chín, có thể gia tăng xác suất thành công khi dung hợp.
Đến lúc đó, với thủ đoạn của hắn thì có thể đối phó với cả Dưỡng Thần sơ kỳ.
Thời gian không chờ ai cả, dốc lòng tu luyện mới không gặp phải nguy hiểm.
Muốn nhanh chóng đột phá, kỳ ngộ ở U Minh cùng nguy cơ lần này chính là cơ hội tốt nhất.
Một khi ra bên ngoài thì muốn tìm cơ hội sẽ khó hơn nhiều.
Trừ phi hắn phung phí của trời mà vội vàng ăn Hỏa táo vào bụng. Như vậy kế hoạch dung hợp Ngư Long Huyết Luyện thể của hắn sẽ phải kéo dài ít nhất là mười năm.
"Vậy mình có thể thử sức với nơi ở của Quán Hung nhân.”
Lục Khiêm trải phẳng giấy, cẩn thận nghiên cứu hoa văn và ghi chép trên đó.
Hắn tìm thấy một dòng suối nhỏ theo quỹ đạo của bản đồ.
Dòng suối chốn U Minh có màu xanh lá cây huỳnh quang kì dị, trên đó có những sinh vật phù du phát sáng.
Phía dưới dòng suối là một đám quái ngư mặt người đang bơi lội.
Đêm tối yên tĩnh, dòng suối dâng lên màn sương xanh quỷ dị, tiếng nước suối ầm ầm lại trở nên cực kỳ chói tai.
Thượng nguồn của dòng suối là một thác nước cao ba trượng.
Đây là lối vào nơi cư trú của những Quán Hung nhân.
Lục Khiêm quan sát chung quanh một hồi rồi lập tức xoay người rời đi.
Hắn đi đến động phủ trên núi đá rồi triệu tập đám người giấy bắt đầu tiến hành chôn xác.
Cửa động được chôn thuốc nổ, một khi có người giẫm lên thì số thuốc nổ đủ để san bằng một ngọn núi nhỏ này sẽ đưa kẻ đó về chầu trời.
Chuẩn bị xong hết thảy, Lục Khiêm lại triệu hoán ra một người giấy.
Hắn thầm nhẩm Ký Thần thuật, một chút linh quang nhập vào người giấy.
Người giấy như vừa được rót sinh khí vào người, ngoại trừ làn da tái nhợt như giấy thì không khác gì nhân loại.