Chương 35: Tôn thượng nói vậy là lời trời! Các ngươi quỳ xuống!
“Trời ơi! Huyết Ma Tông mấy vị Đại trưởng lão! !”
“Tô gia đắc tội Huyết Ma Tông rồi! !”
“Xong rồi, Tô gia coi như xong đời, Huyết Ma Tông là tông môn bát phẩm! !”
“Tô gia mới vừa quật khởi, lại gặp phải tai họa ngập đầu sao! !”
Các võ giả trong Thiên Vũ Thành ồ lên kinh hô.
Huyết Ma Tông ác danh vang khắp Thần Hạ, ai ai cũng biết, ai ai cũng nghe, tông môn, thế gia nào dám chống đối đều không có kết cục tốt.
Mọi người nhìn mấy tên hắc bào nhân kia liên tục thở dài tiếc nuối, Tô gia tuy quật khởi nhanh như chớp, nhưng so với Huyết Ma Tông vẫn còn non nớt.
Khoảng chừng năm vị cường giả Thiên Nguyên, trận thế này, đừng nói một Tô gia, tàn sát cả Thiên Vũ Thành cũng không phải chuyện khó.
“Tô gia… con kiến hôi, lại dám giết đệ tử tông môn ta, tàn sát trưởng lão của ta…”
“Hôm nay… Tô gia phải diệt vong!” Đại trưởng lão cầm đầu bộc phát ra cảnh giới Thiên Nguyên thất trọng khủng bố.
Huyết khí nồng nặc như thực thể.
Trên trời biến thành một bộ xương khô màu máu che khuất cả bầu trời.
Nhìn xuống cả Tô phủ từ trên cao xuống!
Uy áp khủng khiếp khiến không ít võ giả chứng kiến cảnh này chân tay run rẩy.
Tô gia xong rồi… à?
Có lẽ…
Chưa kịp chờ họ than thở Tô gia sắp diệt vong, thì một màn trước mắt khiến đầu óc họ ngừng hoạt động.
“Con kiến hôi… dám sủa trước cửa tôn thượng…” Một giọng nói già nua vang lên như từ thời viễn cổ.
“Tội đáng… thịt nát xương tan…”
Giọng nói đó lạnh lùng, mang theo ý vị khó tả.
Ngay sau đó…
Phanh! !
Trên trời nổ tung một luồng huyết vụ, dưới ánh mặt trời, tựa như biển hoa đỏ.
Trước mắt mọi người, Đại trưởng lão Huyết Ma Tông, cường giả Thiên Nguyên bát trọng, chỉ với một câu nói… nổ thành huyết vụ… thân tử đạo tiêu! !
Mọi chuyện xảy ra quá mức quỷ dị,
Mấy trưởng lão còn lại thậm chí chưa kịp phản ứng, nụ cười trên mặt vẫn còn đó.
Nhưng trong mắt sợ hãi cũng hiện lên theo tiếng nổ của huyết vụ, hai loại cảm xúc hoàn toàn khác biệt, thể hiện rõ trên người chúng.
Các đệ tử Tô gia vốn đang như lâm đại địch càng thêm sửng sốt.
Họ từng người tay cầm binh khí, đứng trước cửa Tô phủ, chưa kịp nói ra lời thề sống chết cùng gia tộc.
Đã thấy Đại trưởng lão Huyết Ma Tông kia cho họ xem một màn pháo hoa.
“Là… lão bá sau lưng tộc trưởng đại nhân! !”
Các tộc nhân đột nhiên nhớ ra giọng nói lúc nãy có phần quen thuộc.
Toàn bộ Tô gia chỉ có lão nhân đi theo sau lưng Tô Trú mới có thể gọi Tô Trú là tôn thượng.
Ai nấy đều cho rằng lão giả kia chỉ là tùy tùng bình thường, nhưng không ngờ lại là…
Vị lão nhân luôn tỏ ra yếu thế ấy, vậy mà chỉ bằng một câu nói... đã tiêu diệt Thiên Nguyên!
Đây là sức mạnh kinh khủng đến mức nào!
So với sự khiếp sợ của những tộc nhân khác, Tô Dương lại tỏ ra bình tĩnh hơn nhiều, bởi vì hắn cũng đã từng chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng như vậy.
Lần đầu tiên nhìn thấy Lão Tốt, ký ức phủ đầy bụi của kiếp trước bắt đầu sống dậy.
Tô Dương nhớ lại, khi tìm kiếm mảnh vỡ của Cửu Kiếp Kiếm, hắn từng bước vào một chỗ Động Thiên.
Nơi đó ngoài một mảnh vỡ của Cửu Kiếp Kiếm, còn có một đoạn hình ảnh lưu niệm.
Nội dung rất đơn giản, nhưng khiến ký ức của hắn vẫn còn rất sống động, dù trọng sinh cũng khó quên.
Trong đoạn hình ảnh lưu niệm ấy, thần minh trên trời rơi xuống, hắc ám cấm kỵ đột kích, một bàn tay mục nát khổng lồ che phủ xuống, đi đến đâu, đại vực ấy tan biến đến đó.
Vô số sinh linh kêu rên, ngay cả tôn giả dưới một chưởng đó cũng chỉ như con kiến hôi. Rồi sau đó, một tiếng kiếm vang lên, Lão Tốt chậm rãi đi ra, kiếm rơi xuống, thiên địa thanh minh...
Mà dáng vẻ của Lão Tốt ấy, y hệt vị lão giả đứng sau lưng Tô Trú!
Tô Dương, người vẫn cho rằng tộc trưởng mình có thể là Cổ Chi Đại Đế chuyển thế, đã thay đổi quan điểm.
"Tộc trưởng có lẽ không phải Đại Đế chuyển thế... Hắn hẳn ở trên cả Đại Đế, ngoài Tinh Hà... Nói không chừng, còn cao hơn nữa."
Lúc này, tâm trạng của những người họ Tô đã đạt đến đỉnh điểm.
"Tùy tùng của tộc trưởng đại nhân đều có sức mạnh như vậy!!"
"Tộc trưởng thiên uy!!! Tộc trưởng thiên uy!!!"
"Hanh! Ngay cả Huyết Ma Tông cũng dám ở trước cửa Tô phủ nói năng hỗn láo!"
Những trưởng lão Huyết Ma Tông, những kẻ khiến toàn bộ Thiên Vũ Thành như lâm đại địch, bị một câu nói chấn sát ngay trước cửa Tô phủ.
Các đại thế gia còn lại của Thiên Vũ Thành thì tròn mắt kinh ngạc.
Đây là sức mạnh kinh khủng đến mức nào! Tô gia này... quả thật có tuyệt thế đại năng!
Trong thành chủ phủ, Liễu Thừa Phong nhìn về phía chân trời, bĩu môi khinh thường: "Một đám ngu ngốc... Tô gia mà chúng ngươi cũng dám chọc... lão tử cũng cho chúng bay quỳ xuống..."
So với phản ứng của mọi người, sắc mặt của mấy tên trưởng lão Huyết Ma Tông lúc này tái nhợt vô cùng.
Chúng không phải không nghĩ đến bỏ chạy, nhưng một cỗ khí tức kinh khủng khó tả đang tập trung vào chúng.
Một khi có bất kỳ động tĩnh nào, chúng sẽ rơi vào kết cục như Đại Trưởng Lão.
Xấp ~ xấp ~
Tiếng bước chân chậm rãi vang lên.
Tô Trú chậm rãi bước ra từ Tô phủ, đi đến đâu, mọi người đều cung kính hành lễ, trong mắt tràn đầy sùng bái.
"Quỳ xuống..." Tô Trú nhẹ giọng nói.
Giọng nói không lớn, nhưng rơi vào tai mấy vị trưởng lão, khiến trái tim bọn chúng băng giá.
Như thể hàn phong từ Âm Phủ, khiến chúng hơi thất thần.
Phanh! Phanh!!
Hai tiếng vang giòn, trên trời nổi lên hai luồng huyết vụ như pháo hoa.
"Lời Tôn thượng, các ngươi chưa từng nghe sao?" Giọng Lão Tốt như lời mời từ U Minh.
...