Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Dịch)

Chương 36: Mua Định Rời Tay (2)

Tiền chủ sự sững sờ, lập tức cười nói: "Nhận được lời may mắn của lão đệ, ta sẽ đích thân tiễn Thủ Triết lão đệ." Trong lúc cười nói, Tiền chủ sự trực tiếp đưa Vương Thủ Triết ra cửa lớn.

Sau khi rời khỏi Tiền thị thương hội, tâm trạng của Vương Thủ Triết lập tức trở nên vui vẻ không thôi, ba ngày, chỉ cần ba ngày sau hắn liền có thể làm dịu khủng hoảng tài chính của Vương thị trên phạm vi lớn.

"Gia chủ."

Hai vị gia tướng vẫn luôn ở ngoài cửa canh giữ, dắt ngựa đi tới cung kính chào hỏi.

"Vương Trung, Vương Dũng." Vương Thủ Triết cười nói: "Đã rất lâu rồi ta không ra ngoài, bồi ta đi dạo chơi quanh Vệ thành."

"Vâng, gia chủ." Hai vị gia tướng đều cung kính đáp, dắt ngựa bồi Vương Thủ Triết tùy ý đi dạo trong Vệ thành.

Lúc Trụ Hiên lão tổ còn sống, thời kì đỉnh phong của Vương thị có bốn mươi bảy vị gia tướng, trong đó có tu vi cao nhất là một vị đạt tới Luyện Khí cảnh tầng 9.

Mà Vương thị bây giờ chỉ có chín gia tướng, tu vi cao nhất cũng chỉ ở Luyện Khí cảnh tầng 5.

Gia tướng không giống với gia phó, bọn hắn không còn là nô lệ, mà là chư hầu, nhưng bọn hắn lại không giống với loại khế ước thuê kẻ ngoại lai làm khách khanh.

Tuyệt đại bộ phận gia tướng đều là người trong gia tộc bồi dưỡng ra được, bọn họ ở trong gia tộc có địa vị và đãi ngộ tương đối cao, nhưng cũng không có tùy ý tự do lui tới, sống là gia tướng chết cũng là gia tướng.

Vận mệnh của bọn họ và sinh lão bệnh tử đều một mực trói buộc chung một chỗ với gia chủ, có vinh cùng vinh có nhục cùng nhục. Cũng chính vì vậy, một số gia tộc sẽ thường xuyên để chi thứ hoặc con thứ cùng gia tướng rất ưu tú kết hợp. Thứ nhất là buộc chặt càng chặt chẽ hơn, thứ hai là có thể cải thiện huyết mạch gia tộc.

Bây giờ chín vị gia tướng này của Vương thị, tổ tông của bọn họ đều là gia tướng được Trụ Hiên lão tổ tự mình bồi dưỡng ra được, truyền thừa xuống đời sau, độ trung thành đều cực cao.

"Vương Trung, ta nhớ tiểu nhi tử của ngươi đã 7-8 tuổi rồi đúng không?" Vương Thủ Triết thuận miệng hỏi: "Tư chất Huyền Vũ nhập phẩm không?"

Vương Trung vội vàng đuổi theo hai bước, trả lời: "Khuyển tử may mắn được gia chủ quan tâm, mùa xuân năm nay tiểu tử kia tham gia khảo thí tư chất, kết quả là Bính Đẳng hạ phẩm, hiện tại hắn đã nhập tộc học vỡ lòng, cũng bắt đầu giai đoạn ôn dưỡng kinh lạc."

Trong khi nói chuyện, khóe miệng của hắn có chút cong lên lộ ra nụ cười, hiển nhiên hết sức hài lòng với tư chất của nhi tử.

Đầu tiên, tư chất của Huyền Vũ được chia ra là nhập phẩm và không nhập phẩm, có thể nhập phẩm hay không là cực kỳ quan trọng, đại biểu cho tiềm lực có thể bồi dưỡng hay không. Mà bên trong tư chất hạ phẩm lại phân Giáp Ất Bính Đinh tứ đẳng. Có thể được đánh giá là Bính Đẳng đã coi như là giai tầng thứ hai, đáng giá để gia tộc dốc hết sức lực bồi dưỡng.

"Quả nhiên là hổ phụ sinh hổ tử." Vương Thủ Triết khen ngợi: "Dạy bảo tốt thì tương lai còn mạnh hơn cả ngươi."

"Cảm ơn gia chủ đã khen." Vương Trung cười đến nỗi những nếp nhăn ở khóe mắt chồng chất lên nhau, năm nay hắn đã 36 tuổi, đã sinh hai đứa nhi tử một lớn một nhỏ, tư chất Huyền Vũ đều nhập phẩm. Đại nhi tử đã 15 tuổi, qua một năm nữa sẽ coi như là trưởng thành, có thể trở thành gia tướng vì gia tộc hiệu lực. Tiểu nhi tử càng có thiên phú đạt tới Bính Đẳng hạ phẩm, tiến vào danh sách trọng điểm bồi dưỡng.

Trái lại vẻ mặt của tên gia tướng Vương Dũng ở bên cạnh lại có chút ngượng ngùng, tuổi tác của hắn xêm xêm Vương Trung, cưới thứ nữ của Vương thị, sinh ra một nam một nữ.

Nhi tử kiểm trắc tư chất Huyền Vũ không nhập phẩm, chỉ có thể học văn, hiện tại đã 17 tuổi và làm việc ở Tằm Trang. Nữ nhi mới 6 tuổi, chưa kiểm trắc tư chất Huyền Vũ, nhưng cho dù kiểm trắc ra tư chất Huyền Vũ thì cũng chỉ là một nữ hài.

"Vương Dũng, ngươi cần phải nắm chắc thời cơ mấy năm cuối cùng, cùng tẩu tử cố gắng nhiều hơn, tranh thủ sinh thêm một đứa." Vương Trung cười trêu chọc: "Nói không chừng lúc đó sẽ sinh ra một tiểu tử Ất Đẳng hạ phẩm."

"Biến biến biến!" Vương Dũng không kiên nhẫn phất tay, vừa nhắc tới đề tài này là hắn cũng có chút rầu rĩ không vui.

Ba người đi dạo ở Trường Ninh Vệ thành, mà ký ức của Vương Thủ Triết đối với Trường Ninh Thành cũng dần dần rõ ràng, ước chừng toàn bộ nhân khẩu trong thành có khoảng mười lăm mười sáu vạn. Cư trú nhiều Huyền Vũ thế gia có uy tín lâu năm, trong đó gia tộc có quan hệ tương đối thân cận với Vương thị chính là Trường Ninh Từ thị.

Nhưng cuối cùng cũng chỉ là tương đối thân cận mà thôi, thể lượng hai bên chênh lệch càng lúc càng lớn, đã không phải trên phương diện một gia tộc, vì vậy Vương Thủ Triết không có dự định đi thăm hỏi gia chủ của Từ thị.

Ngoại trừ làm ăn truyền thống ra thì các ngành công nghiệp đặc biệt độc đáo của Trường Ninh Từ thị đều chủ yếu tập trung ở các xưởng vải lụa.

Bông và kén vải lanh được trồng và sản xuất trong toàn bộ khu vực Trường Ninh Vệ, đều là mấy công xưởng cung ứng cho Trường Ninh Từ thị, bán cho toàn châu và các quận, thu nhập được rất nhiều tiền.

Đồng thời một trong sản nghiệp trụ cột của Vương thị là "Hân Mậu tằm trang" sản xuất sinh kén cũng là chỗ cung ứng cho Trường Ninh Từ thị.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất